Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1496: 1496: Trang Giấy Phản Ứng





Lưu luyến đưa tiễn Diễm Hồng Liên, Vương Y Vận và Băng Lam Tịch, Lạc Nam không quên căn dặn:
“Chú trọng bồi dưỡng Liễu Gia, các tộc Yêu Thú là hậu nhân của Thần Thú, Tứ Đại Học Phủ, Thiên Cơ Điện, Tinh Linh Đảo, Ngự Thú Chiến Tông, Phích Lịch Đường, Ải Nhân Đảo, Đan Gia, Địa Tiên Môn và Đa Bảo Các!”
Đối với những thế lực vừa được liệt kê, Lạc Nam có tính toán rất rõ ràng.

Liễu Gia chính là nhà của hắn ở Việt Long Tinh, đương nhiên phải toàn diện chiếu cố.

Những Yêu Thú ở Việt Long Tinh chính là hậu nhân của các chi nhánh Thần Thú từng tồn tại ở Đế Thiên Tiên Ma Giới thời thượng cổ, tiềm năng phát triển tương đối phi phàm…điển hình như Hồ Tộc, Côn Tộc…
Tứ Đại Học Phủ là nơi tập trung lượng lớn thiên tài trẻ tuổi trên khắp Việt Long Tinh, những kẻ thông qua khảo nghiệm đủ tư cách tiến vào Tứ Đại Học Phủ đều có được thiên phú đáng giá để bồi dưỡng, thúc đẩy mầm móng mới của một thế giới phát triển.

Thiên Cơ Điện tinh thông dò xét thiên cơ, bói toán…dưới trướng Lạc Nam hiện tại chỉ có một mình Côn Lôn Lão Nhân là nhân vật dò xét được Thiên Cơ, vẫn còn quá ít, hắn muốn rót vốn để tạo ra một hệ thống thăm dò thiên cơ cho thế lực dưới trướng của mình sử dụng.

Để phát triển một liên minh khổng lồ, không phải bất kỳ chuyện lớn nhỏ gì cũng phải phụ thuộc vào Thiên Cơ Bảng.

Tinh Linh Đảo thì không cần phải nói, các nàng chính là một trong số những chủng tộc ít ỏi huyết mạch chưa mỏng manh theo thời gian, tinh thông cả Phong Thuộc Tính và Mộc Thuộc Tính, vừa có thể bồi dưỡng Tiên Dược, vừa có được chiến lực kinh người, là nhân tuyển thích hợp trở thành Phong Ảnh Quân dưới trướng của hắn.

Thậm chí Lạc Nam còn muốn Tinh Linh Đảo vượt qua Phong Ảnh Quân năm xưa.

Đại Tướng của Phong Ảnh Quân sẽ không còn do Đế Vũ Phong Ảnh đảm nhiệm, thay vào đó là Á Hy Thần và Á Liên Nga vẫn đang bế quan tại Tuế Nguyệt Cung mà chưa xuất thế.

Ải Nhân Đảo cũng vậy, Ải Nhân Tộc sẽ là số lượng lớn Luyện Khí Sư phục vụ cho việc luyện chế Pháp Bảo, Vũ Kỹ cho quân đội của Lạc Nam.

Đan Gia là gia tộc Luyện Đan Sư, tầm quan trọng chẳng kém Ải Nhân Đảo.

Ngự Thú Chiến Tông với khả năng thu phục yêu thú mang vào chiến đấu, cũng đáng giá để xem xét.

Phích Lịch Đường là một đám người điên thích chế thuốc nổ, nói không chừng sẽ khiến kẻ địch đau đầu khi đối mặt.

Địa Tiên Môn là thế lực đến từ Tiên Giới, thực lực tổng thể đang dẫn đầu tất cả thế lực khác ở Việt Long Tinh, đáng được tiếp tục đẩy mạnh bồi dưỡng.

Đa Bảo Các với kinh nghiệm làm ăn mua bán, kinh doanh nhiều năm, sẽ là nguồn thông thương quan trọng không thể thiếu của một thế lực.

Lạc Nam muốn có một đội ngũ chuyên kinh doanh sinh lợi, mang lợi ích về cho thế giới của chính mình mà không cần phụ thuộc quá nhiều vào Thiên Địa Hội của người khác.

Chờ Đa Bảo Các phát triển, hắn sẽ giao trọng trách cho cha vợ là Thiên Vạn Bảo đảm nhiệm.

Nếu cần thiết, Lạc Nam sẽ đề nghị Mộng Gia và Phú Gia tách khỏi Thiên Địa Hội, liên hợp giúp đỡ Đa Bảo Các.

Đương nhiên hắn sẽ không bạc đãi Mộng Gia và Phú Gia, ngược lại để các nàng đạt được những lợi ích khổng lồ khiến ngay cả Thiên Địa Hội cũng phải thèm muốn.


Ở trong mắt của Lạc Nam, mặc dù Việt Long Tinh hiện tại còn yếu kém nhất, nhưng tiềm lực phát triển lại vượt xa tất cả những thế lực khác.

Sự đa dạng về mọi lĩnh vực của Việt Long Tinh thì ngay cả Côn Lôn Giới cũng không thể sánh kịp.

“Tạm thời cứ như vậy, ta sẽ tìm mua một Gia Tốc Trận hoàn chỉnh gửi đến Việt Long Tinh, để đẩy nhanh tốc độ phát triển!” Lạc Nam nghiêm nghị nói.

Tuy việc dùng Gia Tốc Trận với quy mô lớn như thế sẽ tốn kém một con số khổng lồ, nhưng để đẩy nhanh sự tiến bộ của Việt Long Tinh, hắn bằng lòng chấp nhận.

Tốn vài trăm tỷ Điểm Danh Vọng để mua tài nguyên gửi về rồi, còn tiếc gì một chút Tiên Thạch làm nguyên liệu vận hành Gia Tốc Trận chứ?
Đương nhiên mặc dù chú trọng bồi dưỡng các thế lực vừa kể trên, nhưng cũng không thể lơ là tất cả thành viên thuộc Việt Long Tinh còn lại, bằng chứng là tài nguyên Lạc Nam gửi về cực kỳ đa dạng, hơn nữa phân cấp rõ ràng phù hợp hoàn cảnh mà không phải thứ nào cũng thật sự cao cấp.

Ví dụ như Phá Cực Đan để Chân Tiên đột phá Cực Tiên chất chồng như núi.

Phá Ất Đan để Cực Tiên đột phá Ất Tiên hàng triệu viên.

Chuyển Vương Đan, đan dược phụ trợ Ngọc Tiên chuyển Tiên Lực thành Vương Lực.

Phá Tôn Đan giúp Thiên Vương thành Tiên Tôn.

Công Pháp Đế Cấp không phải ai cũng đủ khả năng lĩnh ngộ, nên Lạc Nam cũng đặc biệt chuẩn bị hàng vạn Vương Cấp, Tôn Cấp Công Pháp…
Các loại Huyết Mạch Bán Thần Thú nhiều không đếm xuể.

Các loại Trận Pháp, Ảo Cảnh nhằm gia tăng ngộ tính, củng cố căn cơ, không để tu vi tiến nhanh mà thực lực yếu kém.

Có tất cả những thứ này, Việt Long Tinh chỉ cần đẩy nhanh thời gian gia tốc, tin rằng sẽ rất nhanh thích ứng được với hoàn cảnh ở Đại Tiên Giới.

Tâm huyết Lạc Nam bỏ ra cho Việt Long Tinh là cực lớn.

“Không cần chàng bận tâm, Tuế Nguyệt tỷ tỷ cũng muốn đẩy nhanh sự lớn mạnh của Việt Long Tinh, nên giao cho bọn thiếp một cái Gia Tốc Trận khủng bố rồi!” Diễm Hồng Liên lắc đầu cười nói:
“Gia tốc gấp 150 lần thế giới thực!”
“Tốt lắm!” Lạc Nam nghe vậy hai mắt tỏa sáng, vội vàng lấy ra thêm chục cái mỏ Tiên Thạch giao cho các nàng nói:
“Cầm lấy làm nguyên liệu vận hành Gia Tốc Trận!”
“Yên tâm, bọn thiếp sẽ không để chàng phải thất vọng!” Tam nữ nghiêm túc gật đầu.

Lạc Nam cười cười, lần lượt ôm từng người vào lòng hôn một cái động viên.

Hắn chưa từng nghi ngờ về khả năng của các nàng.


Đưa tam nữ rời khỏi Linh Giới Châu, Lạc Nam vuốt vuốt cằm suy tính bước đi kế tiếp.


Vốn hắn dự định điên cuồng săn giết, một mình làm gỏi đám Ma Tu dám tiến vào Tiên Giới, nhưng việc Săn Ma Điện đột nhiên thay đổi thái độ gia nhập vào cuộc chiến, sau đó còn có ba thế lực dám ngấp nghé Việt Long Tinh đã làm kế hoạch tạm hoãn.

Hiện tại e rằng tất cả Ma Tu đa số đã bị Săn Ma Điện làm thịt, những kẻ sống sót cũng đã chạy về Ma Giới…
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn lấp lóe:
“Đan Thần Đại Hội vẫn còn chưa đến, hơn nữa liệu ta có nên tham gia?”
Trước đây hắn từng muốn tham dự Đan Thần Đại Hội do Đan Thần Tháp tổ chức.

Mục đích rất đơn giản, đó là có cơ hội tiếp cận Tam Muội Chân Hỏa, nghĩ cách thu phục nó.

Nhưng hiện tại ý đồ này đã bị dao động…
Bởi vì trang giấy hoàng kim thần bí bên trong đan điền kia.

Hắc Ám Vĩnh Kiếp đã bị nó vô duyên vô cớ nuốt mất, mà nuốt xong còn chẳng để lại một chút cặn nào cho hắn.

Vậy hắn làm sao dám khẳng định nó sẽ không tiếp tục nuốt mất Tam Muội Chân Hỏa?
Chẳng may mình cố gắng rất nhiều để tiếp cận Tam Muội Chân Hỏa, nhưng ngay cả nhìn cũng chưa kịp nhìn liền bị trang giấy hoàng kim nhảy ra đoạt mất, như vậy chẳng phải công sức bỏ ra đổ công đổ biển hết sao?
Chưa kể Đan Thần Tháp rất có thể sẽ phát điên, ngay tại chỗ trở mặt thành thù với hắn.

“Tính mạo hiểm quá lớn, thôi thì không làm, mặc kệ Tam Muội Chân Hỏa!” Lạc Nam quyết định nói.

ONG ONG ONG ONG…
Nào ngờ hắn vừa dứt lời, trang giấy Hoàng Kim bên trong đan điền bỗng nhiên chấn động kịch liệt.

Theo sau đó, một dòng chữ thần bí màu vàng rực đột nhiên hiện lên trên trang giấy.

Biến cố đột ngột khiến Lạc Nam xém chút nhảy dựng, vội vàng xoa xoa mắt xem mình có nhìn lầm hay không.

Phải biết từ khi đạt được trang giấy này đến nay, hắn đã tốn trăm phương ngàn kế và vô số phương pháp nghiên cứu nhưng vẫn không nhận được hồi âm của nó, thậm chí nó chẳng thèm phản ứng đến hắn.

Vậy nhưng lúc này vừa mới dự định không đi gặp Tam Muội Chân Hỏa mà thôi, trang giấy đã lập tức hiện lên chữ viết rồi?
Lạc Nam trừng mắt nhìn xem các chữ viết bên trên nó:
“Lần trước là ta hơi tham, lần sau sẽ chia lại lực lượng Tam Muội Chân Hỏa cho ngươi!”
Hắn trợn mắt há hốc mồm, sau đó là giận dữ nghiến răng nghiến lợi:
“Vô liêm sĩ, quả nhiên ngươi có ý đồ với Vĩnh Hằng Thuộc Tính!”
Lạc Nam thở phì phò, khốn nạn…biết trước như vậy, hắn đã không thèm ngó đến nó ở Thư Viện Cổ Việt.


Trong lúc hắn vẫn còn tức giận, dòng chữ chỉ hiện lên trong khoảnh khắc sau đó lại tan biến như chưa từng tồn tại, trang giấy hoàng kim trở về hình dạng vốn có, bất chấp Lạc Nam tiếp tục kêu gọi vẫn trơ mặt ra đó khiến hắn hoài nghi mấy chữ viết vừa rồi là ảo giác.

“Hừ!”
Lạc Nam cười lạnh một tiếng, đã biết yếu điểm của con hàng này là tham lam Vĩnh Hằng Thuộc Tính, hắn không tin mình không có cách trị nó.


Trên đỉnh Cung Đình Thụ…
Lạc Nam lựa chọn một đám mây màu trắng bồng bềnh, kêu gọi Võ Tam Nương cùng Âu Dương Thương Lan bay lên.

“Chàng muốn làm gì?” Hai nữ tò mò nhìn hắn.

Lạc Nam cười cười không đáp, hướng về phía trước phất tay.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, Thánh Uy khủng bố quét ngang Linh Giới Châu khiến cả Châu Nhi cũng phải kinh hãi.

Vô số luồng Thánh Cấp Trận Văn gào thét, ánh sáng ngập trời chiếu rọi thương khung, toàn bộ không gian như chìm trong uy nghiêm chí cao vô thượng.

Tầng tầng lớp lớp Thánh Cấp Trận Văn kết tụ, hình thành một Trận Pháp phức tạp đến cực điểm rơi trên đám mây.

Mà khi Trận Pháp này xuất hiện, Võ Tam Nương cùng Âu Dương Thương Lan chỉ thấy áp lực nặng nề như núi đè nặng lên cơ thể mình, các nàng dùng mọi thủ đoạn vẫn không thể ngăn cản, cuối cùng khi Âu Dương Thương Lan xuất Thương Vực và Võ Tam Nương dùng đến Chiến Vực thì mới tạm yên ổn.

“Đây là Ngộ Vực Trận, loại Trận Pháp có thể giúp người ngồi vào lĩnh ngộ và gia tăng các tầng vực!” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Ta mặc dù chưa đủ khả năng để nó hoạt động trong thời gian dài và nhiều người sử dụng, nhưng trước mắt vẫn đủ cho hai nàng!”
Nghe thấy vậy, hai nữ ánh mắt sáng lên, lồng ngực bạo mãn phập phồng cho thấy tâm trạng kích động.

Có thể gia tăng các tầng vực, đối với nữ nhân hiếu chiến như hai nàng đương nhiên cầu còn không được.

“Tốn kém lắm không chàng?” Âu Dương Thương Lan có chút lo lắng hỏi.

Võ Tam Nương cũng hơi khẩn trương, nàng biết Lạc Nam đang rất cần tài nguyên để phát triển thế lực, nếu kích hoạt Ngộ Vực Trận cho hai nàng sử dụng, sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của hắn.

“Đối với người khác thì quả thật cần lượng Nguyên Thạch khổng lồ, nhưng đối với hai nàng thì sẽ tiết kiệm hơn rất nhiều!” Lạc Nam cười ôn nhu: “Vì thế không cần phải lo lắng!”
Kim Nhi đã đề nghị hắn nên để Âu Dương Thương Lan và Võ Tam Nương sử dụng Ngộ Vực Trận.

Bởi vì các nàng đã có sẳn Vực từ trước, lại có truyền thừa và lĩnh ngộ từ Trưởng Lão của Tiên Ma Cung nên sẽ dễ dàng nâng cấp số tầng Vực hơn so với người khác, điều này làm Ngộ Vực Trận không cần vận hành quá lâu, tài nguyên sẽ nằm ở mức chấp nhận được.

“Tiến vào Ngộ Vực Trận đi! ta muốn ngày các nàng bước ra, vũ trụ sẽ phải rung sợ!” Lạc Nam hào khí nói.

Âu Dương Thương Lan và Võ Tam Nương hai mắt nhìn nhau, sau đó cùng lúc lao đến ôm hắn thật chặt, dâng hiến môi thơm.

Lạc Nam cười lớn ôm hai vị thê tử vào lòng, cùng lúc hôn lấy hai bờ môi kiều diễm, tận tình nhấm nháp hương vị từ miệng nhỏ của các nàng.

Mãi đến khi dụ.c vọng lại sắp nảy sinh, Lạc Nam mới quyến luyến đẩy hai mỹ nhân ra, hung hăng đánh vào mông các nàng chan chát, trừng mắt nói:
“Vào trận đi!”
Hai nữ quyến rũ mỉm cười, lúc này mới hài lòng bước vào Ngộ Vực Trận, đối diện nhau song song ngồi xuống xếp bằng, ném cho phu quân một ánh mắt tự tin, sau đó chậm rãi khép lại.


Lạc Nam hít sâu một hơi, lấy ra nửa cái Mỏ Nguyên Thạch đặt vào hạch tâm Trận Pháp.

VÙ VÙ VÙ VÙ…
Trong khoảnh khắc, vạn vạn Thánh Cấp Trận Văn chuyển động, Ngộ Vực Trận như hình thành một không gian riêng biệt tách rời với thế giới bên ngoài, ánh sáng lóe mắt che đậy cảnh tượng bên trong.

Lạc Nam kiểm tra lại Nguyên Thạch trong tay mình, sau khi phân phát liên tục, hắn còn lại không đến một nửa so với thu hoạch trước đó.

“Phải tìm thêm mới đủ!” Lạc Nam quyết tâm siết chặt nắm tay, đang định rời khỏi Linh Giới Châu.

“Ta muốn ra ngoài một vài ngày!”
Một làn gió thơm kéo đến, Lạc Nam đưa mắt nhìn sang, phát hiện Long Khuynh Thành đã đến bên cạnh mình từ bao giờ.

Chỉ thấy nàng mặc một bộ váy xanh như lục bảo, tóc mượt búi cao vắt ngang trâm ngọc, làn da trắng nõn mịn màng, thân thể ngát hương, ngũ quan anh tư sắc sảo, thân thể tinh tế, những nơi cần thì lại nở nan căng tròn, đẹp không tỳ vết.

“Muốn ra ngoài làm gì?” Lạc Nam nhíu mày, trong lòng âm thầm đề phòng.

Nữ nhân này chẳng lẽ có biện pháp hướng Long Tộc cầu viện?
Nào ngờ Long Khuynh Thành hung hăng liếc xéo hắn, sắc mặt trướng lên đỏ bừng vì phẫn nộ quát:
“Hỏi làm cái gì? Chẳng phải ngươi nói khi nào ta cần ra ngoài thì mang ta đi dạo sao?”
Lạc Nam giật mình, nàng phản ứng lớn như vậy làm cái gì nha…
“Khanh khách, tất cả là tại chủ nhân chứ ai!” Xích Tà quyến rũ đi tới nháy mắt nói.

Sau đó bờ môi đỏ mộng của nàng kề sát tai Lạc Nam thì thầm:
“Long Tộc dâm tính rất mạnh, chàng liên tục giao ho.an với nữ nhân khác giữa thanh thiên bạch nhật, Long Khuynh Thành sắp ngột ngạt đến mức điên rồi!”
“À!” Lạc Nam à lớn một tiếng, vỗ vỗ trán có chút tự trách.

Long Tộc mặc dù dâm tính không bằng Cửu Đầu Xà nhưng cũng thuộc dạng đứng đầu trong số các chủng tộc.

Long Khuynh Thành liên tục nghe phải tiếng ân ái giữa hắn và chúng nữ, vì tâm trạng bức bối nên mới muốn ra ngoài hít thở cho thư giãn, lấy lại sự bình tĩnh…
Nghĩ đến đây, Lạc Nam có chút tự trách, nhìn Long Khuynh Thành nói:
“Được rồi, để hết những vật có trên người ở lại trừ quần áo…ta mang nàng ra ngoài đi dạo!”

Chúc cả nhà chiều đầu tuần vui vẻ.


P/S: Mấy chap trước e nhầm mấy chỗ:
Băng Đỉnh vẫn chưa có Băng Nhi.

Lạc Nam chỉ mới là Phù Đế Trung Kỳ chứ ko phải Hậu Kỳ.

Thân pháp của Vô Chi Kỳ là Di Thủy Độn Pháp chứ ko phải Tích Thủy Độn Pháp.

Xin cảm ơn!