Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1418: 1418: Giao Dịch Nội Bộ





“Haha, Tiểu Tuyết muội muội đáng gờm a, biết cùng tên d.âm tặc đi ăn mảnh!”
Nhìn thấy Lạc Nam nắm tay Độc Cô Ngạo Tuyết từ trên núi bay xuống, Thành Bích cất tiếng cười trêu chọc, chúng nữ còn lại cũng hài hước đưa mắt nhìn qua.

Độc Cô Ngạo Tuyết gò má hiện hồng, vội vàng núp sau lưng Lạc Nam không dám nhìn thẳng.

Bởi vì trong lúc độ./ng tình, nàng đã bất chấp tất cả mà rê.n rỉ, thanh âm vang vọng Linh Giới Châu, khi cơn kh.oái cảm qua đi mới bắt đầu cảm thấy xấu hổ.

Lạc Nam biết da mặt Độc Cô Ngạo Tuyết còn mỏng, thay nàng giải vây đánh trống lãng nói:
“Xem ra các nàng đều đã luyện thành Hóa Lực Y Công!”
Hắn nhận ra ngoài lớp y phục bình thường, bao quanh cơ thể chúng nữ còn một tầng y phục đặc biệt ngưng tụ từ Tiên Lực theo sở trường của từng người.

Rõ ràng Hóa Lực Y Công đã được Nữ Hoàng chia sẽ rộng rãi, cho những nữ nhân của Lạc Nam tu luyện.

“Đương nhiên…” Âu Dương Thương Lan phối hợp cười xinh đẹp:
“Mặc dù chiến lực không tiến bộ khủng bố được như chàng, nhưng tu vi của các tỷ muội ít nhiều cũng có phát triển, đâu ai dậm chân tại chỗ!”
Lạc Nam gật gật đầu, đảo mắt đánh giá chúng nữ một vòng.

Trong đó, tiến bộ rõ ràng nhất có thể thấy là Cơ Nhã và Cơ Băng.

Sau khi được hai vị nữ Thiên Đế là Thường Nga và Lăng Ba truyền thụ, lại tiếp nhận tất cả truyền thừa của Quảng Hàn Cung, sau thời gian dài bế quan đã tiến bộ kinh người.

Không chỉ thành Đế, mà còn thành Địa Đế.

Dù sao thì Quảng Hàn Cung cũng từng là một thế lực mạnh mẽ, nếu không phải vì bị Thiên Đình chèn ép trong quá khứ, hiện tại cũng không trở nên tiêu điều đến như vậy.

Tuy điêu tàn nhưng nội tình vẫn còn, thức tỉnh Quảng Hàn Huyết Mạch đến mức tối đa, nên việc Cơ Băng và Cơ Nhã thành Địa Đế là điều dễ hiểu.

Đuổi sát phía sau chính là mấy nữ Âu Dương Thương Lan, Độc Cô Ngạo Tuyết, Thục Phi, Địa Ngọc Huyền, Kiều Tố Tố cũng chỉ cách Địa Đế nửa bước chân mà thôi.

Chúng nữ Thiên Diệp Dao, Đình Manh Manh, Đạm Đài Uyển, Hoàng Y Thiền, Vân Tu Hoa, Ỷ Vân, Thiên Vô Ảnh đã thành Đại Đế hàng thật giá thật.

Về phần mấy nữ Thành Bích, Bảo Kiều, Lệ Huân và Liễu Tú Quyên…tuy tu vi không thăng tiến quá nhiều, nhưng chức nghiệp riêng biệt của các nàng là Khôi Lỗi Sư, Phù Sư, Nhẫn Giả, Trùng Sư…cũng đã đạt đến một đẳng cấp khác, chiến lực quỷ dị khó lường.

Tiến bộ chậm nhất có lẽ là Võ Tam Nương, bởi vì nàng đã là Địa Đế và Địa Thể Đế, muốn thành Thiên Đế không phải chuyện một sớm một chiều, dục tốc bất đạt.

Bất quá dù là như vậy, Lạc Nam cũng rất hài lòng với thành tích của chúng nữ.

Phải biết rằng hắn nhờ vào Nghịch Long Huyết mới có thể liên tục đột phá, bằng không sợ rằng lại bị chúng nữ bỏ xa về mặt tu vi.


“Ta tự hào về các nàng!” Lạc Nam không ngớt lời khen thưởng nói.

“Mọi thứ đều có cái giá của nó!” Âu Dương Thương Lan cười khổ đáp:
“Bọn thiếp đã tiêu hao sạch sẽ Nguyên Thạch mà chàng và các tỷ muội từ Thiếu Đế Chi Chiến mang về!”
Thật ra, dù thiên phú của các nàng cao thâm đến đâu nhưng muốn tiến bộ nhanh chóng như vậy trong thời gian ngắn cũng cần một lượng tài nguyên khổng lồ, với mức tinh khiết đáp ứng được việc luyện hóa điên cuồng mà không nhiễm tạp chất để lại hậu quả trong cơ thể.

Vừa lúc, Nguyên Thạch mà Lạc Nam và mấy nữ tham gia Thiếu Đế Chi Chiến nhận được lại trở thành tài nguyên thích hợp.

Các nàng chỉ việc bế quan luyện hóa Nguyên Thạch, tu vi cũng theo đó tăng lên một cách mây trôi nước chảy.

Lạc Nam nhẹ gật đầu, không quá kinh ngạc trước tác dụng mà Nguyên Thạch mang lại.

Bởi vì sau khi luân hồi, hắn đã biết được Nguyên Thạch là nguồn tài nguyên viễn siêu vũ trụ này, ngay cả Nhập Thánh và Thánh Giả cấp cường giả cũng dùng Nguyên Thạch để tu luyện, thì việc chúng nữ tiến bộ nhanh chóng nhờ Nguyên Thạch chẳng có gì phải bàn cãi.

Đáng tiếc, Nguyên Thạch ở vũ trụ này quá mức hiếm hoi, sợ rằng ngoài Cổ Việt Tộc ra thì những đại thế lực khác cũng tích trữ không nhiều.

Điều này đồng nghĩa với, nếu không tìm ra được lượng lớn Nguyên Thạch tiếp tục làm tài nguyên tiêu sài, tu vi của chúng nữ e rằng sẽ rất khó tiếp tục tinh tiến trong thời gian sắp tới.

Lạc Nam thừa biết kẻ thù mà mình phải đối mặt trong tương lai kinh khủng đến mức nào, nên việc bằng mọi giá để tăng tu vi và chiến lực cho chúng nữ thập phần quan trọng.

Xem ra Nguyên Thạch bao nhiêu cũng là không đủ a.

“Chàng không cần phải vội, tu vi thăng tiến quá nhanh cũng chưa chắc là chuyện tốt!”
Thấy vẻ mặt hắn nghiêm trọng, Cơ Nhã ôn nhu an ủi:
“Bọn thiếp dùng Tiên Thạch và Ma Thạch thế vào cũng được, hai thứ đó chúng ta không hề thiếu!”
“Phải đó, cần ổn định và củng cố căn cơ một thời gian, chàng không cần áp lực chuyện Nguyên Thạch!” Chúng nữ hiểu chuyện lên tiếng.

Lạc Nam cảm động, lại nghe Liễu Tú Quyên ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng:
“Thiếp biết nơi có Nguyên Thạch số lượng lớn!”
“Ở đâu?” Lạc Nam giật mình nhìn qua.

“Thiên Địa Hội!” Liễu Tú Quyên hít sâu một hơi đáp:
“Thiên Địa Hội có tích xúc lâu đời, là một trong các thế lực giàu có nhất vũ trụ, Nguyên Thạch cũng tồn trữ rất nhiều!”
“Thiên Địa Hội sẽ bán Nguyên Thạch sao?” Lạc Nam chờ mong hỏi.

Liễu Tú Quyên lắc đầu: “Thiên Địa Hội có lệnh cấm, không được xem Nguyên Thạch là đơn vị giao dịch phổ biến, chỉ lưu thông bên trong nội bộ mà thôi!”
“Đáng tiếc…” Lạc Nam và chúng nữ ảo nảo.

“Thiếp có cách để chàng hợp lệ nhận Nguyên Thạch!” Liễu Tú Quyên nháy mắt, nhoẻn miệng cười quyến rũ.


“Bà nương này, đừng có úp úp mở mở!” Thục Phi bất mãn đánh vào cái mông thịt của nàng.

Liễu Tú Quyên liếc xéo Thục Phi một cái, đi vào chính đề, thành thục nói:
“Theo tin tức thiếp được biết, cứ cách ba ngàn năm, Thiên Địa Hội sẽ tổ chức một cuộc Giao Dịch Nội Bộ!”
“Thành viên được phép tham gia Giao Dịch Nội Bộ chỉ là các cường giả và gia tộc trực thuộc Thiên Địa Hội mà thôi, không được mời bất kỳ cá nhân hay thế lực bên ngoài nào khác!”
“Trong Giao Dịch Nội Bộ, các gia tộc và thành viên trực thuộc của Thiên Địa Hội có thể thoải mái giao lưu, trao đổi và mua bán đủ loại tài nguyên, vật phẩm…thậm chí là Nguyên Thạch cũng thường xuyên xuất hiện!”
“Dựa theo móc thời gian Giao Dịch Nội Bộ lần trước diễn ra, chỉ còn hơn hai tháng là lại tổ chức định kỳ!”
“Chàng có thể ở trong Giao Dịch Nội Bộ này thu gom Nguyên Thạch!”
Liễu Tú Quyên vừa dứt lời, Lạc Nam và chúng nữ ánh mắt đồng loạt sáng lên.

Trong đầu cùng lúc xuất hiện một danh từ.

Mộng Gia!
“Không sai, chàng có thể cùng Chi Tiên muội muội và Thải Vân tỷ tỷ tham dự, chuẩn bị thật nhiều vật phẩm hấp dẫn để trao đổi Nguyên Thạch với đám nhà giàu trong Thiên Địa Hội!” Liễu Tú Quyên kiến nghị cười nói.

“Xem ra chỉ có thể nhờ Chi Tiên và Thải Vân đi một chuyến, ta là người ngoài e rằng khó lòng tham dự!” Lạc Nam thở một hơi tiếc nuối.

Hắn cũng muốn được mở mang tầm mắt xem nội tình Thiên Địa Hội khủng bố đến mức nào.

“Khanh khách, rất đơn giản…chàng có thể giả làm một tên thị vệ hay thuộc hạ của Mộng Gia đi theo Chi Tiên với Thải Vân là được!” Liễu Tú Quyên hiến kế.

“Có thể!” Chúng nữ âm thầm gật đầu, cảm thấy kế sạch của Liễu Tú Quyên không tệ.

“Tốt lắm, cứ quyết định như vậy!” Lạc Nam vỗ tay:
“Vừa lúc Chi Tiên đang ở Côn Lôn, ta sẽ cùng nàng ấy thương lượng việc này!”
Ánh mắt hắn lấp lóe, xem ra phải từ Cửa Hàng May Mắn chuẩn bị một lượng lớn vật phẩm đáng gờm, từ đó mới có thể hấp dẫn đám đại gia của Thiên Địa Hội xuất ra Nguyên Thạch trao đổi.

Người có được Nguyên Thạch chắc chắn đều là cường giả cao cấp, tài nguyên và vật phẩm bình thường sợ rằng khó lọt nổi mắt của bọn hắn.

Bất quá còn đến hơn hai tháng, trong lúc này hắn còn những việc khác muốn làm.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam bước đến Linh Dược Điền, từ tay Mộc Ái My nhận về Dưỡng Hồn Ngọc.

“Đã lâu không gặp…” Thanh âm có chút lười biếng của Bắc Cung Hàm Ngọc từ trong Dưỡng Hồn Ngọc vang lên.

“Ngoan, đừng có lên tiếng, Hồn Lực của nàng ngày càng yếu, tiết kiệm chút nào hay chút đó!” Lạc Nam ôn nhu nói:

“Trong thời gian sớm nhất ta sẽ đúc thân cho nàng!”
“Ân!”
Bắc Cung Hàm Ngọc nhẹ gật đầu, ngoan ngoãn nghe theo lời hắn.


Để chúng nữ ở lại Linh Giới Châu vui đùa, Lạc Nam một mình đi ra, tiến vào Côn Lôn Hoàng Cung bái phỏng sư phụ.

“Thiếu Chủ, ta chờ ngươi thật khổ…”
Bất quá ngay lúc này, bên tai Lạc Nam vang lên thanh âm mềm mại u uất của một nữ nhân.

Làn gió thơm phiêu nồng mà đến, thân ảnh Trần Hồng Lệ như hoa như ngọc, cao quý đoan trang xuất hiện.

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, ra vẻ tức giận hừ nói:
“Tiểu thị nữ, bổn Thiếu Chủ trở về mà nàng không ra đón tiếp, muốn ăn đòn sao?”
Trần Hồng Lệ xém chút lảo đảo, trong lòng giận dữ, cái tên này vẫn còn nhớ chuyện lần trước thu nàng làm thị nữ.

Lấy lại bình tĩnh, Trần Hồng Lệ sụt sịt khóc:
“Tiện thiếp tự biết thân phận của mình thấp hèn, làm sao dám ngăn cản Thiếu Chủ và các Thiếu Phu Nhân đoàn tụ, chỉ có thể chờ đến khi Thiếu Chủ nhớ đến người ta!”
Lạc Nam thầm mắng hồ ly tinh, diễn kịch cũng xuất sắc đến như vậy.

“Nếu là vậy, để ta bù đắp cho nàng…”
Hắn cất tiếng cười to, ôm lấy vòng eo Trần Hồng Lệ tiến vào Cung Điện của Thiếu Chủ.

Trong mắt Trần Hồng Lệ lóe lên một tia giận dữ rồi biến mất.

Ngẩng đầu nhìn lấy Lạc Nam, ánh mắt mê đắm, dâng hiến bờ môi đỏ thẳm thơm ngát.

Lạc Nam không chút khách khí thưởng thức môi nàng, đầu lưỡi tham lam tiến vào bên trong, mút ch.ùn chụt hương tân ngọc dịch.

Vẻ mặt Trần Hồng Lệ trở nên lạnh lùng, từ trong miệng nàng bỗng nhiên tuôn ra một luồng Kịch Độc, thông qua môi lưỡi triền miên tiến vào trong miệng của Lạc Nam.

Nàng nào biết rằng, Kịch Độc của nàng vất vả bảo tồn lại trở thành phế thải trong mắt Độc Nhi.

Vừa mới tiến vào cơ thể Lạc Nam, Đế Độc Đỉnh đã đem nó phân rã thành hư vô, chẳng tạo nên chút uy hiếp nào.

Mà Lạc Nam cũng lười tiếp tục chơi với nàng, Đế Độc Đỉnh chấn động, một luồng độc khí màu xanh tiến vào trong miệng Trần Hồng Lệ.

“Ngươi…”
Trần Hồng Lệ biến sắc, đang muốn phản kháng, phát hiện toàn thân tê liệt đến mức cứng đờ.

Nàng hoảng sợ quá đỗi, ý niệm trong lòng vừa động, muốn thông qua Linh Hồn Bổn Nguyên thông báo cho Luân Kiếp Tiên Cung việc Lạc Nam đã phát hiện mình có mưu đồ bất chính.

Đáng tiếc, Lạc Nam thực lực gia tăng quá nhiều, Trần Hồng Lệ ở trước mặt hắn thật sự không có khả năng phản kháng hay hành động theo ý muốn.

Nguyệt Vô Ảnh đã từ trong người Lạc Nam hiện ra, vận dụng Hồn Lực từ trong Hồn Đỉnh, hai tay trắng nõn của nàng thi triển Hồn Kỹ, ầm ầm điểm xuống vầng trán của Trần Hồng Lệ.


Ý niệm của Trần Hồng Lệ lập tức bị phong tỏa, muốn liên hệ với người đang nắm giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của mình để báo tin cũng chẳng tài nào làm được.

“Ta không có thời gian để dây dưa với Luân Kiếp Tiên Cung các nàng, giải quyết một lần cho xong đi!” Lạc Nam thản nhiên nói.

Trước đây hắn vốn định thông qua Trần Hồng Lệ, chậm rãi từng bước thu phục Luân Kiếp Tiên Cung, nhân tiện cứu vớt những Thánh Nữ bị tẩy não như các nàng.

Nhưng hiện tại kiến thức và tâm tính đều có chuyển biến, một cái Luân Kiếp Tiên Cung nho nhỏ còn không lọt nổi vào mắt hắn.

Thay vì dùng thủ đoạn ôn hòa, hắn quyết định chuyển sang thô bạo.

Trong ánh mắt không dám tin của Trần Hồng Lệ, Lạc Nam một tay đặt vào đan điền của nàng.

“Không…”
Trần Hồng Lệ sợ hãi hét lên, bởi vì nàng phát hiện nam nhân này đang muốn phế bỏ tu vi của mình.

Bất chấp sự hoảng hốt của Trần Hồng Lệ, lực lượng của Lạc Nam vẫn bá đạo xâm nhập, nàng ngay cả khả năng phản kháng cũng không có.

Tu vi của Trần Hồng Lệ vốn là Địa Đế, chẳng qua nàng vẫn luôn áp chế ở mức Đại Đế che giấu ở Côn Lôn.

Đáng tiếc, rất nhanh…từ Địa Đế…tuột dốc điên cuồng.

Mãi đến khi chạm đến Đế Giả mới dừng lại.

“Ngươi vì sao dừng lại? tiếp tục phế bỏ ta đi!” Trần Hồng Lệ oán độc nhìn Lạc Nam quát lạnh.

“Vì sao phải phế bỏ nàng?” Lạc Nam cổ quái hỏi ngược lại:
“Nàng chỉ là nạn nhân, ta đang giúp nàng mà thôi!”
“Haha, giúp ta, giúp ta bằng cách phế tu vi từ Địa Đế xuống còn Đế Giả?” Trần Hồng Lệ mỉa mai.

“Không sai!” Lạc Nam sảng khoái thừa nhận:
“Trước khi tu luyện một nửa Chuyển Kiếp Luân Hồi Công mà Cao Vĩ giao phó, nàng chỉ là Đế Giả mà thôi!”
“Nếu vẫn còn giữ lại những cảnh giới đó, nàng vĩnh viễn không thoát khỏi kiếp lệ thuộc, là chất dinh dưỡng của người tu luyện Chuyển Kiếp Luân Hồi Công hoàn chỉnh!”
“Hoang đường, ngươi là kẻ giết Cung Chủ, còn dám buông lời nhục mạ, đặt điều làm hại danh tiếng của hắn!?” Trần Hồng Lệ không phục quát lớn.

Lạc Nam chẳng thèm bận tâm, đem miệng của nàng phong bế, nhốt tạm vào trong Quân Lâm Khách Sạn.

Hắn biết Trần Hồng Lệ đã bị Luân Kiếp Tiên Cung tẩy não, chỉ vài câu nói của mình rất khó để nàng thức tỉnh.

Đợi gặp sư phụ xong, hắn sẽ giải quyết triệt để.

Rời khỏi Cung Điện Thiếu Chủ, hướng về tẩm cung của Nữ Hoàng hành tẩu.


Chúc cả nhà ngủ ngon.