Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1404: 1404: Thánh





“Ngươi sẽ chết…”
Ba chữ điềm nhiên từ miệng Bụt vang ra, nhưng đối với Lạc Nam lại nặng nề như núi.

Ở kiếp này, hắn hiện tại đã được công nhận là đệ nhất cường giả đương thời, đương nhiên không tính các cao nhân còn quy ẩn của Cổ Việt Tộc…
Bất quá mặc dù là vậy, Lạc Nam vẫn không dám tự tin khẳng định mình có thể chiến thắng nhân vật thiên tài của tầng lớp thù địch bên trên kia.

Tin chắc thực lực của hắn biểu hiện từ trước đến nay đã được các tổ chức tình báo nắm rõ, kẻ địch đã tự tin cử người để giao chiến với hắn, nói rõ thật sự nắm chắc phần thắng.

Mặc dù không có bao nhiêu tự tin, nhưng Lạc Nam thật sự không có lý do từ chối.

Bởi lẽ, trận chiến này được khơi màu là do hắn…
Cổ Việt Tộc, Loạn Thế Nghĩ Tộc, Bất Tử Điểu và vô số tiền bối như Long Chí Tôn xuất thân từ phiến vũ trụ này đã chấp nhận hy sinh thầm lặng, âm thầm cống hiến, chống chọi kẻ thù chỉ để vũ trụ an bình.

Bất kể là Lạc Nam hay Long Nghịch, trước những công tích vĩ đại như vậy…làm sao có thể sợ hãi?
“Trận chiến này cực kỳ bất lợi đối với ngươi!” Bụt thấy sắc mặt Lạc Nam nghiêm túc, nhấn mạnh nói thêm:
“Bởi vì đôi bên đã đạt thành ước định, đây không phải là cuộc chiến đồng cấp, mà là đồng tuổi!”
Lạc Nam ánh mắt co rụt, trầm giọng nói:
“Kẻ địch xuất thân ở thế giới cao cấp hơn, hoàn cảnh tu luyện tốt hơn, tài nguyên cao cấp hơn, ở trong cùng tuổi thì tu vi chắc chắn sẽ cao hơn ta!”
“Đúng là như vậy!” Bụt thở dài nặng nề:
“Vũ trụ này cực kỳ nhỏ bé so với thế giới bên trên, ở tại nơi đây Long Nghịch ngươi là đệ nhất cường giả, nhưng ở bên trên…trong cùng lứa tuổi, có không ít thiên tài vượt trội hơn ngươi!”
Lạc Nam gật mạnh đầu, xuất phát điểm chênh lệch dẫn đến thành tựu cũng sẽ chênh lệch, muốn bù đắp không phải là điều đơn giản.

“Theo tin tức mà Cổ Việt Tộc nhận được, thiên tài đồng tuổi với Long Nghịch Tộc Trưởng bên phía kẻ địch rất có thể sẽ là tồn tại siêu việt Thiên Đế hai đại cảnh giới!” Bụt cười khổ nói.

“Hai đại cảnh giới?” Lạc Nam sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Tu vi càng lên cao, chênh lệch càng như trời và đất, huống hồ còn là siêu việt hai đại cảnh giới?
“Không sai! Là hai đại cảnh giới, tương ứng là Nhập Thánh và Thánh Giả!” Bụt vuốt râu.

“Nhập Thánh và Thánh Giả?” Lạc Nam giật nảy mình, chỉ cảm thấy một khung trời rộng lớn khác đã hiện ra trước mắt.

“Trên Tiên chính là Thánh, phía trên Thiên Đế được xưng là Nhập Thánh cấp cường giả, phía trên Nhập Thánh lại được tôn xưng là Thánh Giả!” Bụt giải thích nói:
“Nhập Thánh là đại năng thông thiên triệt địa, có thể hấp thu Nguyên Khí trong trời đất, từ đó lột xác lực lượng cơ thể từ Đế Lực chuyển sang Thánh Lực, đủ tư cách xưng Thánh!”
“Thánh Giả càng cao cấp hơn Nhập Thánh, bởi vì đạt đến Thánh Giả đã có thể điều động Thánh Cấp Vũ Kỹ một cách dễ dàng mà không tốn quá nhiều lực lượng!”
“Thánh Cấp Vũ Kỹ, Thánh Lực…” Lạc Nam trong lòng nặng nề.

Chẳng biết Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn có được xem là Thánh Cấp Vũ Kỹ hay không.

Nhưng Lạc Nam biết, hiện tại dù mình rất mạnh nhưng muốn điều động Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn cũng tiêu hao một nửa Long Lực trong cơ thể, bởi vì dù là Long Lực của một Thiên Đế thì chất lượng cũng vô pháp so sánh với Thánh Lực.

Mà kẻ địch lại là cường giả cấp Thánh Giả, điều động Thánh Cấp Vũ Kỹ nhẹ nhõm như ăn cháo uống nước vậy.

Chênh lệch quá lớn.

“Long Nghịch Tộc Trưởng đừng quá mức lo lắng, bởi vì chúng ta cũng đã chuẩn bị biện pháp giúp ngươi đột phá, không đến mức thua thiệt kẻ địch quá nhiều!” Bụt an ủi, phất tay lấy ra một thứ.


NGAO!
Trong khoảnh khắc, một cổ lực lượng hùng dũng bá đạo đập thẳng vào mặt Lạc Nam, tóc hắn bay loạn xạ, khóe miệng vô thức rỉ ra một tia máu, nhịp tim đập lên dữ dội.

Thứ Bụt lấy ra là một khỏa Yêu Đan của Long Tộc, hay còn có cái tên khác là Long Châu.

Long Châu là vật ẩn chứa phần lớn lực lượng cả đời của một vị cường giả Long Tộc trước khi chết lưu lại nhằm truyền thụ cho hậu nhân, chẳng khác Yêu Đan của Yêu Thú là mấy.

Nhưng khí tức từ khỏa Long Châu này lại khiến Lạc Nam hãi hùng, bởi vì Long Lực ẩn chứa bên trong nó thật sự bá đạo vượt qua kiến thức của hắn.

Cũng may, khỏa Long Châu này đã bị Cổ Việt Tộc phong ấn, bằng không khí tức của nó chắc chắn ép cho toàn bộ sinh linh bên trong Hải Long Tiên Vực phải quỳ xuống.

“Đây là Long Châu của một vị cường giả Chân Long Tộc có tu vi Nhập Thánh lưu lại, bên trong ẩn chứa Chân Thánh Long Lực cả đời của hắn!” Bụt trịnh trọng nói:
“Luyện hóa hết Chân Thánh Long Lực này, ngươi sẽ đột phá Nhập Thánh…chỉ cần vượt một tiểu cảnh giới chiến đấu mà thôi!”
“Vì sao không giao Long Châu của Thánh Giả cho ta luôn?” Lạc Nam bĩu môi hỏi.

Bụt cười khổ: “Long Nghịch Tộc Trưởng ngươi tưởng đột phá mỗi cảnh giới trong cấp Thánh dễ như vậy sao?”
“Ngươi là Nghịch Long hùng mạnh chúng ta mới dám giao Long Châu của Nhập Thánh cho ngươi, đổi lại là Chân Long dù tu vi Thiên Đế tối đỉnh lợi hại đến đâu cũng sẽ bạo thể mà chết!”
“Chênh lệch giữa Đế và Thánh như trời và đất!”
“Nếu không vạn phần bất đắc dĩ, chúng ta cũng không muốn giao Long Châu này cho ngươi, đột phá quá nhanh sẽ làm căn cơ bất ổn!”
Lạc Nam cười khổ, xém chút quên mất kiếp này mình không có Cấm Kỵ hộ thân, căn cơ cũng là thứ cực kỳ quan trọng.

“Khoan đã, nếu ta đột phá Nhập Thánh và tham gia trận chiến này, làm sao có thể trở về vũ trụ để tiếp tục thống nhất?” Hắn nói ra thắc mắc.

Nếu như đột phá Nhập Thánh, đồng nghĩa hắn đã không thể tiếp tục xen vào việc bên trong vũ trụ này được nữa, làm sao diệt Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện, nhất thống vũ trụ?
“Đơn giản, phế bỏ một tiểu cảnh giới trở về Thiên Đế là được, Cổ Việt Tộc sẽ hỗ trợ ngươi trở về!” Bụt thản nhiên nói.

“Chỉ có thể như vậy…” Lạc Nam thở dài.

“Được rồi! Chuyện cần nói Bụt ta đã nói hết!” Bụt chân thành nhìn hắn:
“Vũ trụ này có hy vọng tiến thêm một bước nữa hay không tùy thuộc vào ngươi, nửa năm sau sẽ là ngày đại chiến!”
“Đã hiểu!” Lạc Nam siết chặt nắm tay.

Hắn có nửa năm để trở thành Nhập Thánh cấp cường giả.

“À, nên nhớ đây là đại sự hoàn toàn bí mật, không được tiết lộ kể cả người thân tính nhất bên cạnh!” Bụt trịnh trọng dặn dò.

“Yên tâm!”
Lạc Nam gật đầu, hắn biết phân biệt nặng nhẹ.


Nhìn bóng lưng Bụt biến mất, Lạc Nam tựa lưng vào ghế, tay cầm Long Châu, rơi vào trầm tư.

Hắn hồi tưởng lại cái chết của Nghịch Long Đế trong lịch sử.

Năm xưa, Nghịch Long Đế đột ngột muốn đột phá cảnh giới cao cấp hơn Thiên Đế, chấp nhận đối kháng Thiên Kiếp kinh hoàng, mắt thấy sắp thành công đã bị Long Ngạo Thiên phản bội quấy rối, dẫn đến ảm đạm vẫn lạc.


Đối với việc này, có người cho rằng Nghịch Long Đế nóng lòng gia tăng sức mạnh để thống nhất vũ trụ, dù sao không phải ai cũng sẽ biết quy tắc siêu việt Thiên Đế vô pháp xen vào nội bộ vũ trụ được nữa.

Lại có người cho rằng Nghịch Long Đế vì muốn trả thù cho cái chết của tình nhân trong mộng là Tuế Nguyệt Nữ Đế.

Dù là những người thân tính nhất bên cạnh Nghịch Long Đế như Tôn Hầu Tử, Hắc Trư cũng chẳng biết nguyên nhân thật sự.

Nhưng hiện tại xem ra, tất cả những phán đoán trên đều là sai lầm.

Nghịch Long Đế cũng giống như hắn, khiến kẻ địch bên trên chú ý, ép phải tham gia trận chiến sống còn.

Có thể thành tựu cuối cùng của Nghịch Long Đế không sánh bằng hắn, nhưng đừng quên quá trình chinh phục Tiên Giới của Nghịch Long Đế kéo dài lâu hơn, tốn thời gian hơn, số trận chiến lớn nhỏ nổ ra chắc chắn cũng nhiều hơn.

Qua thời gian dài như vậy, kẻ địch bên trên nếu không chú ý đến Nghịch Long Đế mới là điều vô lý.

Có câu nói thà giết lầm còn hơn bỏ sót.

Chỉ cần nhìn ra Nghịch Long Đế có một phần trăm khả năng thành công hoàn thành bá nghiệp, cũng đủ động cơ để kẻ địch bên trên tìm cách trừ diệt rồi.

Rất có thể, Bụt cũng đã bí mật tìm đến Nghịch Long Đế…giao ra Long Châu cho hắn.

Nghịch Long Đế giống như Lạc Nam, biết được bí mật động trời, kính nể và khâm phục hành vi của Cổ Việt Tộc, Bất Tử Điểu các loại…
Lòng kiêu ngạo không cho phép hắn từ chối, chấp nhận tham gia cuộc chiến sống còn.

Việc đầu tiên là đột phá tu vi.

Nào ngờ Nghịch Long Đế vì quá tin tưởng Long Ngạo Thiên, không hề đề phòng người huynh đệ như cánh tay đắc lực này của mình.

Kết quả đáng thương ngay cả cơ hội tham gia trận chiến với kẻ địch hùng mạnh cũng không có đã bị huynh đệ hại chết.

Dù sao quá trình đột phá Nhập Thánh chắc chắn cực kỳ khó khăn, một chút sai lầm cũng đủ để trả giá thảm trọng, càng đừng nói là có người cố tình quấy rối.

Việc quấy rối người khác độ kiếp là hành vi cực kỳ nguy hiểm, có thể ảnh hưởng cả tính mạng của mình.

Nhưng nếu Long Ngạo Thiên có kế hoạch rõ ràng, hắn đâu cần đích thân ra tay, ra lệnh cho một đám tử sĩ trung thành liều mạng chạy vào Thiên Kiếp là được.

Việc có kẻ xen vào trong quá trình độ kiếp sẽ càng chọc giận và khiêu khích Thiên Kiếp.

Người tiến vào Thiên Kiếp càng nhiều, uy lực và phạm vi của Thiên Kiếp càng tăng.

Nếu Long Ngạo Thiên thật sự làm như vậy, không khó lý giải cho việc Nghịch Long Đế ảm đạm vẫn lạc.

Sau khi Nghịch Long Đế chết, trận chiến không còn lý do để tiếp tục diễn ra, vũ trụ về lại trạng thái vốn có, cường giả bề trên cũng trở về thế giằng co như cũ.


“Mặc dù thuộc hạ của ta hiện tại đều trung thành, nhưng cẩn thận là trên hết!” Lạc Nam quyết không rơi vào vết xe đổ của Nghịch Long Đế.


Một ngày này, bầu trời Hải Long Tiên Vực đột ngột có vô tận mây đen kéo đến.

Một cái con mắt cự đại đỏ ngầu hiện ra, hờ hững vô tình, cao cao tại thượng nhìn xuống, kích thước của nó so với Hải Long Tiên Vực còn to lớn hơn, mọi ngõ ngách trong vũ trụ đều nhìn thấy sự hiện diện của nó, tâm thần người người trở nên bất an.

Vô vàn Cửu Sắc Đế Lôi tụ hội mà về, cảnh tượng như diệt thế.

Nhưng bấy nhiêu đó còn chưa phải kinh khủng nhất, ngoài Cửu Sắc Đế Lôi, thiên không còn xuất hiện một loại Lôi Đình bá đạo không cách nào để hình dung, có thể khiến tâm thần Thiên Đế cấp cường giả phải kinh hãi hiện thế.

“Chuyện gì xảy ra? vũ trụ phẫn nộ?”
“Trời ạ, Lôi Đình đó là gì? Mạnh hơn cả Cửu Sắc Đế Lôi, ta có cảm tưởng Thiên Đế cũng sẽ bị nó oanh nát!”
“Hải Long Tiên Vực xong đời!”
“Còn không mau chạy trốn!?”
“Nghe lệnh lão phu, toàn bộ Long Đảo rút lui, rời khỏi càng xa càng tốt!”
“Con mắt kia không phải Thiên Đạo Chi Nhãn, mà là Vũ Trụ Chi Nhãn, hiện thân cho linh tính của vũ trụ?”
“Chẳng lẽ Cấm Kỵ trong truyền thuyết xuất thế?”
“Làm sao có thể? Cấm Kỵ chỉ tồn tại trong lời đồn, hư cấu!”
“Không, ta nhớ từng có tiền bối vô số năm về trước đột phá Siêu Việt Thiên Đế cũng sinh ra hiện tượng kinh thiên động địa như vậy!”
“Hoang đường, Long Chí Tôn từ khi rời đi, Long Tộc còn ai có bản lĩnh thành cường giả cấp bậc đó?”
Toàn bộ Hải Long Tiên Vực xôn xao náo loạn, cả đám vô thức điên cuồng rút lui, tránh xa nguy hiểm, không quên nghị luận ầm ĩ.

Thạch Lão, Tôn Hầu Tử, Hắc Trư và Cửu Thánh Chủ đứng ở bốn phương hướng khác nhau, sắc mặt nghiêm nghị.

Bởi vì lần này Lạc Nam đột phá cảnh giới tiếp theo chỉ có bốn người bọn hắn được biết.

Càng ít người biết, càng không sợ bị tính kế từ trước.

Bất ngờ đột phá, dù địch nhân muốn hãm hại cũng không kịp phản ứng và lên kế hoạch.

Khác với Nghịch Long Đế rêu rao tuyên bố sẽ đột phá, tin tưởng toàn bộ Long Tộc và quân đội dưới trướng sẽ bảo hộ quá trình đột phá của mình, để cuối cùng ôm phải quả đắng.

Lạc Nam lựa chọn đột phá một cách đột ngột, khiến vô số người đoán già đoán non.

Thứ gì càng vượt quá khả năng lý giải càng khiến người khác kiêng dè, kinh sợ, không dám đến gần.

Quả đúng như dự kiến của Lạc Nam, toàn bộ cường giả trong vũ trụ đều kinh hãi, suy luận đủ loại nguyên nhân khi dị tượng xuất hiện nhưng chưa một ai dám đánh cược tính mạng của mình để tiếp cận.

Bốn người Tôn Hầu Tử, Thạch Lão, Hắc Trư và Cửu Thánh Chủ tọa trấn ở bốn hướng cũng là cẩn thận đề phòng vạn nhất mà thôi, bởi vì toàn bộ Hải Long Tiên Vực hiện tại đã trở nên hoang vắng.

NGAO!
Tiếng Long ngâm của Lạc Nam bị lấn át bởi Thiên Kiếp ngập trời.

Hắn điên cuồng luyện hóa những phần lực lượng cuối cùng của Long Châu…
Mãi đến khi một chút Nghịch Long Đế Lực trong cơ thể được chuyển hóa thành Nghịch Long Thánh Lực, Long Châu cũng hoàn toàn tan rã.

Lực lượng, sức mạnh, tu vi của Lạc Nam điên cuồng tăng lên.

Ánh mắt hắn trở nên thâm thúy như tinh không, khí tức cao thâm khó dò bao trùm cơ thể.

Không dám có chút chủ quan, hóa thành bản thể Nghịch Long bên trong biển Thiên Kiếp.


Chỉ cần vượt qua Thiên Kiếp khảo nghiệm, hắn sẽ chính thức trở thành Nhập Thánh.

OÀNH!
Ngay lượt đầu tiên, một tia Thánh Lôi Kiếp kết hợp cùng hàng vạn đạo Cửu Sắc Đế Lôi đã như thiên la địa võng oanh kích mà đến.

“Đến đi! ta chắc chắn sẽ thành công!”

Nhìn vô số Thiên Kiếp dữ dội hội tụ oanh tạc về hướng trung tâm, ngay cả thân rồng khổng lồ cũng bị che đậy, Hắc Trư gãi gãi đầu:
“Đang yên đang lành vì sao Chủ Công lại đột phá siêu việt Thiên Đế? hắn muốn rời khỏi vũ trụ này sao?”
“Đừng có đoán mò!” Thạch Lão hừ một tiếng: “Chủ công hành sự đều có lý do, chúng ta chỉ cần tuân theo là được!”
“Thiên Kiếp thật bá đạo!” Tôn Hầu Tử rùng mình: “Ta có cảm giác những tia Lôi Đình kia siêu việt lực lượng của Thiên Đế!”
Cửu Thánh Chủ mắt đẹp nhìn chằm chằm vào đống hỗn loạn đang tàn phá bừa bãi, trong lòng vô thức vang lên những lời hắn từng nói…
Toàn bộ vũ trụ đều đang quan sát một màn này, sắc mặt ngơ ngác, chưa kịp định thần nguyên nhân Hải Long Tiên Vực xuất hiện “tai kiếp” nặng nề như vậy.


Không biết qua bao lâu, biển Thiên Kiếp khủng bố chậm rãi tản đi.

Ánh mắt toàn thể đồng loạt co rụt lại.

Bởi vì bọn hắn đã nhìn thấy cảnh tượng bên trong.

Một sinh vật toàn thân đen kịch pha lẫn ánh tím uốn lượn giữa lôi đình, kích thước khổng lồ khó thể hình dung.

Vuốt như có thể bóp nát một hành tinh, thân như dãi ngân hà uốn lượn, miệng rộng như vực sâu vô đáy, có thể thôn tính toàn bộ thế gian.

NGAO!
Một tiếng Long ngâm vừa mới cất lên, toàn bộ Thiên Đế và Thiên Ma Đế bên trong vũ trụ sắc mặt đại biến, linh hồn oanh động, xém chút nữa phải quỳ rạp xuống đất.

“Thánh…Thánh Uy trong truyền thuyết?” Vô số nhân vật có kiến thức giọng điệu run rẩy, kính sợ đến từ tận linh hồn.

Hiển nhiên, Lạc Nam thành công độ kiếp, đột phá Nhập Thánh Cảnh.

Mà ngay lúc này, hắn cảm giác được cơ thể mình như không còn thuộc về phiến vũ trụ này, cảm giác bài xích được sinh ra, hư không xung quanh cơ thể liên tục sụp đổ vì phải gánh chịu một tồn tại quá mức cao cấp.

Vũ trụ bắt đầu hình thành lực đẩy, muốn đem hắn đào thải.

Nếu Lạc Nam cứng đầu cưỡng ép thân mình ở lại, Thiên Kiếp chắc chắn sẽ tiếp tục giáng lâm, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn, quyết tâm đem hắn diệt sát.

“Đi thôi…” Bên tai Lạc Nam vang lên một thanh âm, hắn đưa mắt nhìn…phát hiện Bụt đang đứng trên một tiểu thế giới mỉm cười với hắn.

Lạc Nam gật đầu, mắt rồng nhìn xuống, giọng điệu ầm vang khắp vũ trụ:
“Trẫm Long Nghịch, rồi sẽ trở lại, Long Tộc tạm thời giao cho Đại Trưởng Lão và Thạch Lão quản lý!”
“Long Tộc và Phượng Tộc đời đời giao hảo, chiếu cố lẫn nhau!”
“Huynh đệ đi theo trẫm, vĩnh viễn là người một nhà của Long Tộc!”
“Tuân mệnh Bệ Hạ!”
Toàn bộ sinh linh khắp Tiên Giới quỳ rạp xuống đất, ánh mắt sùng kính nhìn lên thân ảnh giữa trời, như đưa tiễn một huyền thoại.

NGAO!
Long ngâm vang trời, Lạc Nam nương theo lực đẩy của vũ trụ lao vọt khỏi tinh không, như xuyên qua một tầng ngăn cách huyền ảo nào đó, triệt để tiêu thất.


Qua lễ công việc dí đuối quá ^^ hẹn ae ngày mai tiếp vậy, chúc cả nhà ngủ ngon.