Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1389: 1389: Vào Bẫy





“Long tộc trưởng thật sự có thứ Bổn Đế cần?”
Bên trong đại điện của Lạc Nam, một thân ảnh toàn thân khoác lấy cung trang màu bạc, tóc dài tuyết trắng như ngân hà chảy xuôi thành thác, dung mạo mờ ảo tựa khói sương, chỉ có một đôi mắt sắc sảo thâm thúy pha lẫn chút ngạo kiều hiện ra trước thế nhân, phong hoa tuyệt đại.

Lạc Nam không thể không thầm khen ngợi hiệu suất làm việc của U Linh Long cao vô cùng, chỉ mới vài ngày trôi qua, người hắn cần tìm đã tự đưa đến cửa.

Tuế Nguyệt Nữ Đế.

Một trong số ít ỏi những nữ tán tu thành công thành Thiên Đế, từ cổ chí kim cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Hơn nữa, nàng sở hữu Thời Gian và Không Gian, tinh thông lão luyện, sự quỷ bí và khó lường khiến nàng càng trở nên thần bí trong mắt người khác.

Dung mạo đỉnh tiêm, chiến lực siêu quần, Tuế Nguyệt Nữ Đế đương nhiên trở thành đối tượng được vô số nam tử trong vũ trụ ái mộ, nhất là vô số cường giả đỉnh cao càng muốn chinh phục nàng, vừa để thỏa lòng hư vinh của nam nhân, vừa để toàn bộ vũ trụ kính nể.

Long Nghịch vốn là nhân vật cao ngạo, dù có lòng chiếm hữu cực mạnh với mỹ nhân Long Tộc và Nhân Loại, nhưng tầm mắt cũng rất cao, mỹ nhân bình hoa chỉ để trưng cho đẹp không hợp khẩu vị của hắn.

Chính vì vậy, sự tồn tại của Tuế Nguyệt Nữ Đế như trở thành một chấp niệm và thử thách trong cuộc đời Long Nghịch, từ lâu đã nuôi khao khát chiếm hữu nàng.

Bất quá đáng tiếc, thực lực của Tuế Nguyệt chưa từng thua kém hắn quá nhiều, hành tung bí ẩn, lại có thủ đoạn tự mình che đậy Thiên Cơ, ngay cả Long Nghịch muốn gặp nàng cũng cực kỳ khó.

Hiện tại Lạc Nam đóng vai Long Nghịch, rốt cuộc lần đầu tiên khiến Tuế Nguyệt chủ động đi tìm mình, trong lòng cũng vì vậy có chút đắc ý.

Dù hiện tại, Tuế Nguyệt vẫn còn trẻ, một chút kiêu kỳ của nữ nhân vẫn còn, khác xa với hình tượng nội liễm phong mang, giấu đi tất cả cảm xúc mà Lạc Nam từng nhận biết ở thực tại.

“Tuế Nguyệt Nữ Đế, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nay mới được diện kiến!” Lạc Nam đứng lên bày tỏ sự tôn trọng và lễ độ, làm động tác mời:
“Đại sự không thể gấp, mời nàng ngồi!”
Tuế Nguyệt Nữ Đế nghĩ đến thân phận của hắn chắc cũng không giở trò gì, khẽ gật đầu ngồi xuống.

Lạc Nam rót cho nàng một chén trà, mỉm cười nói: “Đây là Long Tiên Trà, có thể gia tăng Hồn Lực cho Long Tộc, nhân loại uống vào cũng đạt được chỗ tốt rất lớn!”
“Đa tạ!” Tuế Nguyệt Nữ Đế thản nhiên nói lời cảm tạ, nhưng lại không động vào chén trả của hắn.

Hiển nhiên, nàng vẫn mang tâm thế đề phòng nhất định, dù sao nàng và Long Nghịch không quen thân, lại hiểu sức hấp dẫn của mình trong mắt đám nam nhân, cẩn thận một chút vẫn là nên.

Lạc Nam biết nàng không thích nam nhân nói nhiều, nên cũng đi thẳng vào vấn đề:
“Nghe nói Tuế Nguyệt Nữ Đế đang nhọc lòng tìm một thứ, có ý định nhờ vả Cổ Việt Tộc, Săn Ma Điện và Thiên Địa Hội…”
“Tình báo của Long Tộc quả nhiên không thể xem thường!” Tuế Nguyệt Nữ Đế nhíu mày nói.

Bởi vì đúng như lời của Lạc Nam, nàng đang bí mật tìm thông tin về thứ đó thông qua các di tích cổ, các bí cảnh lưu truyền từ thời khai thiên lập địa, đáng tiếc vẫn chẳng có manh mối nào, nên có ý định nhờ đến ba đại thế lực có nội tình lâu đời hỗ trợ.

Nào ngờ còn chưa tìm đến ba phương thế lực kia, Long Tộc đã chủ động tìm đến cửa.

Điều này khiến Tuế Nguyệt phải đánh giá cao đội ngũ tình báo của Long Tộc.


Lạc Nam trong lòng buồn cười, tổ chức tình báo cái rắm a, là ta biết trước tương lai có được hay không?
“Điều kiện là gì, Long Tộc Trưởng cứ nói!” Nhìn thẳng gương mặt của Lạc Nam, Tuế Nguyệt Nữ Đế nghiêm túc hỏi.

Là một tán tu, lăn lộn qua vô số lằn ranh sinh tử, Tuế Nguyệt thừa hiểu thế gian này vốn không có khái niệm miếng ngon miễn phí.

Mọi thứ đều có cái giá trị của nó, nhất là liên quan đến thứ mà nàng muốn tìm.

Nếu Lạc Nam đồng ý giao ra thứ nàng cần, tương tự nàng cũng phải trả được cái giá hắn muốn.

Lạc Nam chép chép miệng.

Nếu là ở thực tại, dựa vào quan hệ giữa hắn và Tuế Nguyệt, cho nàng mọi thứ Lạc Nam đều không tiếc.

Nhưng ở kiếp này, hắn và nàng hoàn toàn là kẻ xa lạ, mà Tiểu Kỳ Nam sợ rằng cũng sẽ không tồn tại.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam lấy ra một khối Ngọc Bội đặt lên bàn, chậm rãi nói:
“Bên trong là toàn bộ tin tức về cách đúc Thời Không Thánh Thể, hoàn chỉnh cực kỳ, không sai sót một tí!”
Tròng mắt Tuế Nguyệt Nữ Đế co rút lại, hô hấp trở nên dồn dập, nhịp tim cũng gia tốc nhanh hơn.

Không nghĩ đến, Lạc Nam lại trực tiếp nói ra chính xác thứ mà nàng khát cầu.

Tiêu hao vô số công sức để tìm kiếm, lúc này lại ở ngay trước mặt, Tuế Nguyệt làm sao không cảm thấy kích động?
Bất quá, định lực và tâm cảnh của nàng một lần nữa khiến Lạc Nam khen ngợi.

Đứng trước sự dụ hoặc của Thời Không Thánh Thể, Tuế Nguyệt Nữ Đế đã dời ánh mắt, lấy lại vẻ ung dung bình thản.

Bởi vì Lạc Nam vẫn chưa nói điều kiện của hắn.

Nhìn thẳng vào đôi mắt lấp lánh như tinh ngân của nàng, Lạc Nam nghiêm giọng:
“Trở thành cánh tay đắc lực của ta, cùng ta nhất thống Tiên Giới!”
XOẸT…
Hắn vừa dứt lời, Tuế Nguyệt đã xoay người đứng dậy, giọng điệu lạnh như băng:
“Thật xin lỗi, cái giá này Bổn Đế không thể đáp ứng!”
“Vì sao? chẳng lẽ Trẫm đường đường là Nghịch Long, đường đường là bậc duy ngã độc tôn lại không xứng để nàng theo phò tá?” Lạc Nam cũng đứng dậy nhìn thẳng nàng.

Thái độ hai bên cực kỳ kiên quyết.

“Haha!” Tuế Nguyệt Nữ Đế cất tiếng cười trong trẻo nhưng lại mang theo vẻ tự giễu:
“Bổn Đế truy cầu Thời Không Thánh Thể để bản thân càng trở nên mạnh hơn, mạnh để làm chủ vận mệnh, mạnh để không ai dám có ý đồ xấu với ta, đó là lý tưởng và phương châm sống!”
“Nếu vì Thời Không Thánh Thể mà phụ thuộc vào Long Tộc Trưởng ngươi, vậy đúc thành nó còn có ý nghĩa gì ?”
“Tốt!” Lạc Nam cười haha, trong lòng vui đến nở hoa.

Không hổ là Tuế Nguyệt, nàng không để hắn phải thất vọng.


Nếu thật sự vì Thời Không Thánh Thể mà Tuế Nguyệt cam lòng trở thành thuộc hạ của Nghịch Long Đế, chỉ sợ hắn sẽ không nhịn được thất vọng dù hiện tại Nghịch Long Đế là chính mình.

“Ta thay đổi điều kiện!” Lạc Nam nói.

“Điều kiện gì?” Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng có chút bất ngờ trước thái độ chuyển biến nhanh chóng của hắn, bất quá cơ hội trước mặt, nàng sẽ không dễ dàng từ bỏ.

Lạc Nam nâng lên ba ngón tay: “Ba lần xuất thủ, bất kỳ mục đích gì, bất kỳ mục tiêu là ai, ta muốn nàng đứng ra hỗ trợ ta ba lần!”
Tuế Nguyệt Nữ Đế trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng quyết đoán gật đầu: “Thành giao!”
Nói xong, nàng phất tay, một khối Truyền Âm Ngọc bay sang Lạc Nam.

Hiển nhiên là muốn hắn khi nào cần đến có thể dùng Truyền Âm Ngọc để liên hệ nàng.

Lạc Nam tiếp nhận Truyền Âm Ngọc, đưa Ngọc Bội cho nàng:
“Đó là thứ nàng muốn!”
“Đa tạ!” Tuế Nguyệt Nữ Đế tiếp nhận.

Không gian bên cạnh nàng vặn vẹo, thân ảnh giai nhân đã tan biến mất dạng.

Lạc Nam lưu luyến ngửi lấy hương thơm nồng nàn còn lưu lại trong không khí, mỉm cười thích thú:
“Khi biết được điều kiện hà khắc đến mức cực đoan của Thời Không Thánh Thể, chẳng biết nàng sẽ có biểu tình gì?”
Ở thực tại, dù thành công đúc nên Thời Không Thánh Thể, nhưng những gì Tuế Nguyệt đã trải qua thật sự quá mức tàn nhẫn, khiến Lạc Nam cảm thấy đau lòng.

Kiếp này dù chỉ là ảo mộng, hắn vẫn không muốn nàng phải trải qua những điều đó.


Thành công “cấu kết” cùng Tuế Nguyệt, Lạc Nam xem như có trong tay thêm bài tẩy, hành động cũng càng thêm mãnh liệt hơn…
Dựa theo kế hoạch, Long Tộc bắt đầu thiết lập bẫy rập để tạo mâu thuẫn với các thế lực mà Lạc Nam muốn nhắm vào.

Đầu tiên, chính là Thất Tuyệt Cổ Tộc.

Bởi vì trong tương lai, Thất Tuyệt Cổ Tộc ngày càng hùng mạnh, đến mức bọn hắn nhắm vào Long Tộc, với ý đồ chiếm lấy thi thể Long Tộc luyện thành Cương Thi, Khôi Lỗi các loại…
Sớm muộn gì cũng có một trận đánh, Lạc Nam chỉ ra lệnh cho thuộc hạ bày kế, xúc tiến quá trình này nhanh hơn một chút mà thôi.

Quyết định đánh sớm đối với Lạc Nam hay Long Tộc cũng là việc cực kỳ có lợi, bởi vì nhờ vào Bàn Đào Thụ, tốc độ phát triển thực lực dưới trướng của hắn có thể nói là nhanh hơn lịch sử gấp mấy lần, đây cũng là thời điểm mà Thất Tuyệt Cổ Tộc còn chưa hùng mạnh đến mức dám tuyên bố nhắm vào Long Tộc.


Vào một ngày ngẫu nhiên, ngay tại Đế Thiên Thất Tuyệt Giới, cũng là địa bàn Thất Tuyệt Cổ Tộc…
RỐNG!
Một tiếng rống tê tâm liệt phế vang lên kinh động toàn bộ Thất Tuyệt Cổ Tộc…
“Chuyện gì xảy ra?” Thất Tuyệt Cổ Tộc chúng tộc nhân giật nảy mình.


“Nhìn kìa, có thứ gì rơi xuống?”
Một vị Địa Đế chỉ lên trời kinh ngạc nói.

Cả đám ngước mắt nhìn lên, quả nhiên phát hiện một thân thể khổng lồ đang rơi xuống, toàn thân da thịt bong tróc, máu tươi đầy người, các lớp vảy sứt mẻ…
“Chân Long Tộc?”
Thất Tuyệt Cổ Tộc hít một hơi khí lạnh, không hiểu vì sao đột nhiên lại có Chân Long Tộc bị thương rơi vào địa bàn của mình.

Một đám cao tầng Thất Tuyệt Cổ Tộc vội vàng bay lên đón lấy tên Chân Long kia, trầm giọng hỏi:
“Ngươi là người nào của Long Tộc? chuyện gì xảy ra?”
Tên Chân Long trọng thương hấp hối, giọng điệu thì thào đứt quảng:
“Ta…ta là…một Đế Tử của Long Tộc, thám hiểm…bí cảnh lọt vào Hư Không Loạn Lưu, nhờ các vị thông báo Long Tộc cứu ta, sẽ…sẽ đền đáp…”
Vừa mới nói xong, triệt để hôn mê bất tỉnh.

“Tính sao đây?” Một đám cao tầng Thất Tuyệt Cổ Tộc hai mặt nhìn nhau.

Mặc dù hỏi như vậy, nhưng hô hấp của bọn hắn đã có phần dồn dập, bên trong mắt hiện lên vẻ tham lam nhìn chằm chằm tên Đế Tử của Long Tộc.

Hiển nhiên, vốn ngấp nghé thân xác Long Tộc làm nghiên cứu đã lâu, nhưng do chưa đủ thực lực mà không dám trêu vào, nào ngờ có ngày con mồi đưa đến tận cửa?
“Việc này khoan…thật khó tin có chuyện trùng hợp như vậy!” Tộc Trưởng Trùng Cổ Tộc cau mày nói.

“Trùng hợp cái gì? Không nghe hắn nói rơi vào Hư Không Loạn Lưu sao? rơi vào trong đó thì vô tình truyền tống đến địa bàn của chúng ta là bình thường!” Tộc Trưởng Thi Cổ Tộc liếm liếm môi, hắn đã nhịn không được muốn đem bộ thân rồng này luyện thành cương thi cho mình sử dụng.

“Ta cũng cho rằng như vậy!” Tộc Trưởng Khôi Cổ Tộc cười hề hề, xác rồng chỗ nào cũng là nguyên liệu tuyệt hảo để luyện Khôi Lỗi.

“Đừng có nóng đầu, chuyện liên quan đến Long Tộc không phải đơn giản đâu, Thiên Đình vừa bị diệt không thấy sao?” Lại có ý kiến trái chiều khác.

Một đám cường giả Thất Tuyệt Cổ Tộc cãi nhau ầm ĩ, cuối cùng quyết định tạm thời giữ cho tên Đế Tử Chân Long không chết, đem giam cầm chờ một thời gian rồi ứng biến.


Vài ngày sau, Tiên giới lan tin, Long Tộc đang ráo riết tìm một vị Đế Tử mất tích trong lúc ra ngoài thí luyện, nghe đồn là nhi tử của Tứ Trưởng Lão, thân phận tôn quý vô cùng.

Thậm chí, Long Tộc treo thưởng cho bất kỳ thế lực nào tìm được tung tích của Đế Tử với giá hậu hỉ, trực tiếp oanh động vũ trụ, khiến vô số tán tu kết bè kết phái đi tìm.

Người của đại thế lực chính là có nhiều quyền lợi như vậy, dù ngươi gặp nạn, tộc nhân cũng sẽ có vô vàn biện pháp cứu ngươi.

Mà Thất Tuyệt Cổ Tộc mấy ngày này sóng yên biển lặng, ra vẻ cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu.

Bên trong mật thất…một đám cao tầng tiếp tục hội tụ lại cùng nhau.

“Không ngờ tiểu tử kia là nhi tử của một vị Trưởng Lão Long Tộc, địa vị phi phàm a!” Tộc Trưởng Thi Cổ Tộc chép miệng.

“Tính sao đây?” Tộc Trưởng Độc Cổ Tộc ánh mắt lấp lóe hỏi.

“Làm!”
Hắn vừa dứt lời, tất cả cao tầng đồng loạt nhất trí.

Hành động mấy ngày gần đây của Long Tộc không giống giả bộ, hơn nữa tiểu tử hấp hối sắp chết kia còn là con trai của một vị Trưởng Lão, thân phận cao quý vô cùng, nếu không phải thật sự rơi vào hư không loạn lưu, làm sao có thể thê thảm đến như vậy?
Huống hồ, ý đồ nhắm vào Long Tộc của bọn hắn từ trước đến nay luôn giấu trong lòng, cùng Long Tộc nước giếng không phạm nước sông, Long Tộc đâu có lý do lập bẫy hại bọn hắn?
“Tất cả phải diễn ra một cách bí mật, chỉ có chúng ta được biết!” Tộc Trưởng Thú Cổ Tộc mỉm cười.


“Yên tâm, ta đã luyện chế độc dược, xóa sạch trí nhớ của các tộc nhân từng nhìn thấy Long Tộc rơi xuống!” Tộc Trưởng Độc Cổ Tộc cười gằn nói.

“Nhất trí!”
Một đám cao tầng Thất Tuyệt Cổ Tộc đạt thành ăn ý.

Cả đám biến mất tại chỗ, nhao nhao tiến vào mật thất đang giam giữ Đế Tử của Long Tộc.

Nhìn thấy hắn vẫn còn hấp hối, cả đám hai mặt nhìn nhau:
“Phân chia thế nào? một mình hắn không thể đáp ứng đủ cho thí nghiệm của tất cả chúng ta!”
“Hừ, nhường ta trước, chỉ cần luyện thành Long Thi, đối với sự phát triển chung của Thất Tuyệt Cổ Tộc cực kỳ có lợi!” Tộc Trưởng Thi Cổ Tộc nói.

“Không, để hắn cho ta, ta muốn thử xem có cách thuần hóa Long Tộc kiêu ngạo hay không!” Tộc Trưởng Thú Cổ Tộc trầm giọng.

“Hừ, biện pháp của các ngươi quá mức rêu rao, để ta mang hắn luyện thành độc dược!” Tộc Trưởng Độc Cổ Tộc đề nghị.

“Cái rắm, vậy chúng ta thì sao?”
Cả đám cường giả gây nhau ầm ĩ.

Cuối cùng quyết định oản tù tì để phân ra người giành quyền sở hữu Long Tộc.

“Hắc hắc, đa tạ, đa tạ!” Chiến thắng cuối cùng lại là tộc trưởng Thi Cổ Tộc, hắn mừng rỡ như điên, nhưng vẫn ra vẻ an ủi các đồng bạn:
“Yên tâm, ngày sau chúng ta mạnh lên, quyết định tiến đánh Long Tộc, cướp thêm càng nhiều, các ngươi đừng quá ghen tị, hắc hắc!”
“Đừng nói nhảm, mau luyện Long Thi đi, sót lại chút bộ phận nào thì cho ta!” Đám người khác lòng dạ cồn cào.

“Yên tâm, sẽ không thừa lại!” Tộc Trưởng Thi Cổ Tộc rung đùi đắc ý, tiến đến bên cạnh Đế Tử Long Tộc.

Thấy hắn còn một tia hơi thở mỏng manh, Tộc Trưởng Thi Cổ Tộc nhếch miệng nói:
“Để luyện thành cương thi, ngươi đi chết đi!”
Nói xong, bàn tay tụ lực, hung hăng hướng trái tim Đế Tử Long Tộc vỗ xuống.

Nhưng mà ngay khi hắn vừa ra tay, như hồi quang phản chiếu, tên Đế Tử Long Tộc bỗng nhiên mở đôi mắt to, nở một nụ cười quỷ dị.

Không để cao tầng Thất Tuyệt Cổ Tộc kịp phản ứng, hắn há mồm phun ra một tấm Lệnh Bài đến phần miệng, sau đó dùng răng hung hăng cắn nát.

RĂNG RẮC…
Lệnh bài nát tan trong ánh mắt ngỡ ngàng của đám người.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vô số Trận Văn hội tụ, một tòa Truyền Tống Trận Cự Đại khai mở mà ra.

“Giám mưu hại Đế Tử Long Tộc, Thất Tuyệt Cổ Tộc…các ngươi không cần thiết phải tồn tại!”
Một thanh âm lạnh như băng từ đầu kia Truyền Tống Trận phát ra.

Sắc mặt chúng cường giả Thất Tuyệt Cổ Tộc thoáng cái trở nên trắng bệch.


Chúc cả nhà tối đầu tuần vui vẻ.