Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1387: 1387: Trận Điện Thì Đã Sao





“Thiên Lý Mã sao?”
Lạc Nam nhìn Quách Toàn, đã biết còn cố ý hỏi:
“Có thể khiến Quách tiên sinh tự mình đề bạc, xem ra Thiên Lý Mã này không phải nhân vật tầm thường?”
“Không sai thưa chủ công!” Quách Toàn gật đầu, hướng bên ngoài truyền ý niệm.

HÍ…
Một tiếng hí dài vang vọng không gian.

Chỉ thấy một thân ảnh với tốc độ khủng bố điên cuồng lao vào, tứ chi như gió, tầng tầng lớp lớp tàn ảnh tung bay.

Quan trọng nhất, khi tứ chi di chuyển, tầng tầng lớp lớp Trận Văn cũng được kết tụ mà thành, đan xen chặt chẽ, quy luật rõ ràng, tạo thành Trận Pháp.

Ánh mắt Lạc Nam co rụt lại.

Bởi vì không chỉ đơn giản là một Trận Pháp được thiết lập, mà có đến ba loại Trận Pháp được hình thành cùng lúc khi thân ảnh kia di chuyển.

Điều này vô cùng bất phàm, bởi vì dù trải qua những kiếp luân hồi làm Chiến Trận Sư, Lạc Nam cũng chưa từng nhìn thấy ai có thủ đoạn cùng lúc bố trí nhiều Trận Văn cao cấp cùng lúc như vậy.

Đương nhiên, không tính Hoa Ngọc Phượng có Hóa Trận Thánh Thể, vốn đã khắc những Trận Pháp lên thân thể từ trước.

HÍ…
Vó ngựa dừng lại, đập vào mắt Lạc Nam là một tôn Chiến Mã với bộ lông màu xám khói, thể hình không quá to lớn nhưng lại tràn đây săn chắc và dẻo dai, tứ chi cứng cáp linh động, vô số Trận Văn lấp lánh ánh sáng đang hội tụ xung quanh bốn cái chân của nó.

“Vó ngựa thành trận, thật là bình sinh độc nhất!” Lạc Nam không nhịn được buông lời tán thưởng.

“Chủ công mắt sáng như đuốc!” Quách Toàn hít sâu một hơi nói:
“Xét về tốc độ lập trận, ngay cả ta cũng cam bái hạ phong trước Mã huynh!”
XOẸT…
Ánh sáng quanh thân Thiên Lý Mã sáng lên, hóa thành một nam thanh niên cao gầy, sở hữu mái tóc như bờm ngựa, có nét phong trần lãng tử…
“Mã Lý tham kiến Tộc Trưởng!” Thanh niên hướng Lạc Nam chắp tay hành lễ.

“Haha, nếu đã là người một nhà, hà tất đa lễ như vậy…” Lạc Nam cười lớn, tiến lên nâng đỡ Thiên Lý Mã, trong lòng lại không nhịn được nghi hoặc.

Theo hiểu biết của hắn, Thiên Lý Mã chỉ là một loài ngựa có tốc độ nhanh chóng mà thôi, dù thiên phú của kẻ này kinh người tu thành Chiến Trận Sư, nhưng cũng không thể cùng lúc bố trí nhiều loại trận pháp như vậy.

Thấy Lạc Nam đường đường là Tộc Trưởng Long Tộc lại tôn trọng mình như vậy, Thiên Lý Mã biểu hiện không quá vui mừng, ngược lại sắc mặt còn trở nên nặng nề như có tâm sự.

Quách Toàn ở bên cạnh thấy vậy, cũng cẩn thận lựa lời nói:

“Chủ công, thân phận của Mã Lý huynh có chút nhạy cảm, mong chủ công suy xét!”
“Hả? thân phận gì?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe hỏi.

“Cấp báo! Có Trưởng Lão của Trận Điện cầu kiến!”
Quách Toàn chưa kịp trả lời, bên ngoài đã truyền đến thanh âm của Long Vệ.

Mà nghe đến Trưởng Lão Trận Điện tìm đến, sắc mặt Thiên Lý Mã lập tức trở nên khó coi, có chút khẩn trương nhìn Lạc Nam, Quách Toàn ở một bên cũng nhíu chặt chân mày.

Thấy bọn hắn biểu hiện như vậy, Lạc Nam đã đoán được bảy tám phần…
“Truyền Trưởng Lão Trận Điện vào!” Hắn nghiêm giọng nói, quay trở về bảo tọa ngồi xuống.

Thiên Lý Mã cùng Quách Toàn đứng sang bên cạnh, chờ đợi diễn biến tiếp theo.

Rất nhanh, bên ngoài đi vào hai lão già mặc hoàng bào, một kẻ tóc đen một kẻ tóc trắng, khí chất tiêu diêu tự tại, có phần tiên phong đạo cốt.

Chính là hai vị trưởng lão của Trận Điện.

Mà dựa vào khí tức Trận Văn lưu chuyển trên thân thể bọn hắn, Lạc Nam lập tức biết hai lão già này cũng là Thiên Trận Đế.

Trận Điện không hổ danh là thánh địa của Chiến Trận Sư, tùy tiện xuất động hai vị trưởng lão đã là Thiên Trận Đế rồi.

“Lão phu là Nhị Trưởng Lão của Trận Điện – Huyền Hoàng, gặp qua Nghịch Long Đế!” Lão già tóc đen chắp tay nói.

“Lão phu là Tam Trưởng Lão của Trận Điện – Huyền La, gặp qua Nghịch Long Đế!” Lão già tóc trắng nhẹ nhàng hành lễ.

“Hai vị trưởng lão khách khí!” Lạc Nam khoác khoác tay, mỉm cười hỏi:
“Trận Điện đại giá quang lâm Long Tộc, không biết có gì chỉ giáo?”
Nghe hắn nói vậy, hai tên Trưởng Lão lập tức dời ánh mắt nhìn thẳng Thiên Lý Mã, giọng điệu giận dữ:
“Thứ cho chúng ta thất lễ, có phản đồ của Trận Điện chạy vào Long Tộc, chúng ta muốn bắt nó trở về chịu tội trước mặt Điện Chủ!”
“Ồ? Thiên Lý Mã là người của Trận Điện các ngươi?” Lạc Nam hỏi.

“Không phải…” Thiên Lý Mã đang muốn xen vào, Quách Toàn kéo hắn lại, nháy mắt ra hiệu để im cho chủ công giải quyết.

Thiên Lý Mã hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, trong lòng lo lắng bất an.

Dù sao thì Trận Điện cũng là quái vật khổng lồ sừng sững giữa Vũ Trụ, là thánh địa của Chiến Trận Sư, địa vị và thực lực rất mạnh.

Liệu Lạc Nam có vì kẻ mới gặp lần đầu như hắn mà đắc tội với Trận Điện không?
“Đúng vậy!” Huyền Hoàng cao giọng đáp: “Thiên Lý Mã vốn là sủng vật của Điện Chủ nuôi dưỡng, nhờ ơn Điện Chủ nên mới có thành tựu như hôm nay, không ngờ nhân lúc Điện Chủ bế quan đã bỏ trốn, làm ra hành vi phản bội!”

“Lão phu nghe danh Nghịch Long Đế chiêu mộ hiền tài trong thiên hạ không phân biệt xuất thân sang hèn, vô cùng khâm phục!” Huyền La gật đầu phụ họa, nghiêm túc nói:
“Nhưng Thiên Lý Mã là phản đồ của Trận Điện, mong Nghịch Long Đế đừng tin dùng, bởi nó đã phản bội Trận Điện thì tương lai cũng có thể phản bội ngài!”
“Lời của Huyền La Trưởng Lão sai rồi!” Lạc Nam thản nhiên lắc đầu, tự tin nói:
“Phương châm của Trẫm là đã dùng thì không nghi ngờ, nếu đã nghi ngờ thì sẽ không dùng, Trẫm có trực giác, Mã Lý sẽ là huynh đệ tốt của Trẫm trong tương lai!”
Toàn thân Thiên Lý Mã chấn động, hai mắt đỏ lên nhìn lấy Lạc Nam, không thể ngờ được hắn sẽ vì mình nói ra lời như vậy.

“Nhưng hắn là phản đồ của Trận Điện…” Huyền Hoàng trầm giọng nhấn mạnh.

“Đó chỉ là lời một phía của chư vị!” Lạc Nam ung dung đáp: “Mã Lý được đích thân Quách Toàn giới thiệu cho ta, tin tưởng ánh mắt của Quách Toàn sẽ không nhìn lầm!”
“Chủ công!” Quách Toàn trong lòng cảm động, vội vàng bước lên một bước, cao giọng đường hoàng nói:
“Trong giới Chiến Trận Sư, ai cũng biết Điện Chủ của Trận Điện là một kẻ say mê nghiên cứu, tìm tòi Trận Pháp đến mức điên loạn!”
“Hắn say mê đến mức, thử nghiệm vô số phương thức liên quan đến Trận Pháp và Chiến Trận Sư lên thân thể những sinh linh vô tội, bất chấp đối phương có đồng ý hay không!”
“Có đứa bé vừa chào đời, đã được dùng phương thức đặc biệt duy trì sự sống, khắc lên cơ thể nó hàng ngàn loại Trận Pháp khác nhau, chịu đau đớn còn hơn địa ngục!”
“Lại có Hồn Tộc sinh tồn với dạng Linh Hồn, vốn không thể trở thành Chiến Trận Sư, nhưng vẫn bị bắt nhốt tiếp thu tri thức của Chiến Trận Sư, khắc Trận Văn lên linh hồn của bọn hắn, việc này đã hại chết gần vạn thành viên Hồn Tộc, kết quả phí công vô ích!”
“Tộc Thiên Lý Mã cũng là một trong những thí nghiệm vô nhân đạo của hắn, từ khi vừa mới chào đời đã bị cưỡng ép truyền tải tri thức Chiến Trận Sư vào linh hồn, sau đó rút đi xương bốn chân của bọn chúng, đem xương tay người thế vào với mong muốn chân ngựa có thể kết trận!”
“Để có được xương tay người gắn vào bốn chân Thiên Lý Mã, số người bị chặt tay phải nhiều gấp đôi so với số ngựa, tàn nhẫn đến cực điểm!”
“Thiên Lý Mã Tộc có đến ba ngàn cá thể, chỉ có duy nhất Mã Lý là kỳ tích duy nhất còn sống sót!”
“Mã Lý rời khỏi Trận Điện để tìm sự tự do, sao có thể gọi là phản bội Trận Điện?”
Quách Toàn càng nói càng tức giận, chỉ cảm thấy Điện Chủ Trận Điện là sỉ nhục của Chiến Trận Sư chân chính như hắn.

Lạc Nam nghe xong cũng líu cả lưỡi, hình tượng Điện Chủ Trận Điện khiến hắn liên tưởng đến đám nhà bác học điên ở thời hiện đại, vì tìm ra tri thức một cách cực đoan mà làm ra vô số thí nghiệm vô nhân đạo.

“Ngươi thì biết cái gì?” Huyền Hoàng cùng Huyền La nghiến răng nghiến lợi, biểu lộ sùng kính nói:
“Sự vĩ đại của Điện Chủ làm sao kẻ tầm thường như ngươi có thể thấu hiểu?”
“Nếu những thí nghiệm của hắn thành công, đó sẽ là công tích mở ra cánh cửa hoàn toàn mới của Chiến Trận Sư, công đức vô lượng!”
“Có bao nhiêu sinh linh chết trong các cuộc thí nghiệm phi lý rồi?” Quách Toàn tức đến run người.

“Để hoàn thành mục tiêu vĩ đại, hy sinh một chút đáng là gì? Tin tưởng bọn hắn dù chết đi cũng sẽ tự hào vì đã có giá trị nghiên cứu!” Hai tên Trưởng Lão một mặt sùng bái cao thượng nói.

Lạc Nam vỗ vỗ trán, hai con hàng này đã triệt để bị tên Điện Chủ tẩy não rồi.

“Mọi thí nghiệm của hắn đều là điên loạn, chẳng có chút tính khả thi nào!” Thiên Lý Mã nghĩ đến tộc nhân đã chết thảm của mình, phẫn nộ rống lên:
“Vì muốn báo thù, ta đã cố gắng nhẫn nhịn hơn vạn năm tại Trận Điện, học sạch kiến thức về Chiến Trận bên trong pho tàng, từ đó sáng chế ra một môn Bộ Pháp có thể thông qua Vó Ngựa tốc độ cao kết thành Trận Văn, điều này không liên quan chút nào đến việc rút xương chân ngựa và thay vào xương tay người như cách làm của kẻ điên như hắn!”
“Thậm chí cũng vì xương tay thế vào làm bốn chân của ta suy yếu, bằng không ta còn có thể bày trận nhanh hơn!”
“Ồ?” Lạc Nam không nhịn được dùng ánh mắt khác đánh giá Thiên Lý Mã.


Vốn hắn tưởng rằng việc Thiên Lý Mã có thể kết trận là do thí nghiệm của tên Điện Chủ điên kia đã thành công dù phải đánh đổi bằng vô số sinh mạng khác.

Nào ngờ hai chuyện không liên quan, việc Thiên Lý Mã làm nên kỳ tích hoàn toàn là do ý chí và thiên phú kinh người, cùng với ham muốn quyết tâm trả thù cao độ của bản thân.

Việc thay xương chân thành xương tay không giúp ít được gì, thậm chí còn tác động xấu.

“Hừ, đó là do ngươi tự cho rằng như vậy, có trời mới biết nếu không thay xương tay, liệu ngươi có thể đạt thành tựu như hiện nay hay không?” Huyền Hoàng vẫn giữ chấp niệm tôn sùng Điện Chủ.

“Nói nhiều với nó làm gì, bắt về cho Điện Chủ nghiên cứu!” Huyền La lười nói nhảm.

Đạo bất đồng, chỉ có nắm đấm là thứ tốt nhất để giải quyết.

Hai vị Thiên Trận Đế điên cuồng kết ấn.

Trong lúc bọn hắn kết ấn, hai cái vòng đeo trên Cổ của bọn hắn cũng phát sáng lên.

Từ bên trong vòng Cổ, vô số Trận Văn xuất hiện, gia trì vào động tác của hai người, đẩy nhanh tốc độ kết trận đến mức khủng bố.

Hiển nhiên, hai cái vòng Cổ chính là Pháp Bảo đặc biệt dùng để hỗ trợ Chiến Trận Sư, qua đó có thể thấy nội tình của Trận Điện không thể xem thường.

“Tỏa Không Trận!”
“Vạn Xích Trận!”
Huyền La kết thành Tỏa Không Trận phong tỏa không gian, ngăn cản Thiên Lý Mã chạy trốn.

Mà Huyền Hoàng lại kết ra Vạn Xích Trận, vô số Trận Văn ngưng kết thành hàng vạn sợi xiềng xích kiên cố, đến từ bốn phương tám hướng quấn đến thân thể Thiên Lý Mã, muốn đem nó trói lại.

HÍ!
Thiên Lý Mã hí lên vang trời, vó ngựa tung bay, tốc độ kinh người, một hơi kết thành hai loại Trận Pháp khác đối kháng với thế công của hai tôn Trưởng Lão.

Tuy nhiên, dù có thể bố trí nhiều Trận hơn nhưng Chiến Trận Sư vẫn phải tiêu hao lực lượng của chính mình để kết thành Trận Pháp.

Thiên Lý Mã một mình đối kháng hai vị cường giả cùng cấp, lực lượng hóa thành Trận Văn ngày một suy yếu, bắt đầu lâm vào thế hạ phong.

Quách Toàn ánh mắt biến ảo chập trùng, muốn ra tay cứu giúp Thiên Lý Mã nhưng lại không dám, bởi vì vẫn chưa rõ thái độ của Lạc Nam.

Hắn là thuộc hạ của Lạc Nam, không có lệnh của chủ công, hắn không dám xen vào.

“Khà khà!”
Mắt thấy sắp giành thắng lợi, hai tên trưởng lão cười đắc ý, lại kết thành hai cái Trận Pháp Đế Cấp Thượng Phẩm, phong tỏa mọi đường lui của Thiên Lý Mã.

Cũng may Đại Điện và Long Đảo mà Long Nghịch sống không phải vật phàm, bằng không đã sớm bị cuộc giao đấu của ba vị Thiên Trận Đế nghiền nát.

“Đáng hận!” Thiên Lý Mã biết mình khó lấy một địch hai, sắc mặt vừa hận vừa không cam lòng.

NGAO!

Bất quá ngay thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng Long Ngâm kiệt ngạo bất tuần ngạo thị thương khung gào thét mà lên.

Nghe thấy tiếng long ngâm này, toàn bộ Long Tộc tâm linh run rẩy, vô thức cúi thấp đầu xuống.

Chẳng biết từ bao giờ, Lạc Nam đã xoay người đứng dậy, áo choàng tử hắc tung bay, ánh mắt hờ hững khóa chặt hai vị Thiên Trận Đế, một hư ảnh Nghịch Long khổng lồ giương nanh múa vuốt phía sau lưng.

“Nghịch Long Đế, ngươi vì một phản đồ mà muốn cùng Trận Điện trở mặt sao?” Huyền La cùng Huyền Hoàng gầm thét, trong lòng có chút chột dạ.

Bọn hắn ỷ vào Trận Điện chống lưng nên mới dám động thủ với Thiên Lý Mã, chứ cũng chẳng dám đắc tội với Long Tộc.

Uy danh của Long Tộc quá lớn, Trận Điện cũng không muốn đối kháng.

“Phản đồ? huynh đệ của trẫm từ bao giờ là phản đồ của Trận Điện rác rưởi các ngươi? Đừng tự dát vàng lên mặt mình!” Lạc Nam cất tiếng cười dài.

85 đường Nghịch Long Văn như những kinh mạch sống động hiện lên xung quanh miệng của hắn, Chiến Vực, Sát Vực, Long Vực cùng lúc bùng nổ.

Thấy tình cảnh này, Thạch Lão vẫn im lặng từ đầu đến giờ biểu lộ biến đổi, vội vàng đem lực lượng phong tỏa thính giác của Quách Toàn và Thiên Lý Mã.

“Đế Cấp Cực Phẩm Long Kỹ - Long Tức!”
RỐNG!
Lạc Nam há miệng rít gào, hư ảnh cái đầu Nghịch Long khổng lồ sau lưng hắn gầm lên đầy phẫn nộ.

Từ trong miệng Lạc Nam, một luồng sóng xung kích khủng bố không cách nào hình dung oanh tạc mà ra.

Luồng sóng xung kích này mang theo lực phá hoại kinh thiên động địa, hòa cùng Long Vực, Sát Vực và Chiến Vực ngập trời.

RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt kinh hãi của Huyền La và Huyền Hoàng, Trận Pháp mạnh mẽ mà bọn hắn bố trí như thủy tinh gặp sóng siêu thanh, ầm ầm băng liệt.

PHỐC PHỐC…
Máu tươi cuồng phún, thân thể bọn hắn như giẻ rách bay ngược dữ dội, đập vào vách Đại Điện mới thê thảm rơi xuống, lục phủ ngũ tạng nát vạn, xương cốt phân tán, không rõ sống chết.

Đại điện mà Lạc Nam đang sống này là nơi ở trước đây của Long Chí Tôn, trước Long Kỹ khủng khiếp như vậy vẫn không hề hấn gì.

“Trận Điện, kể từ hôm nay là tử địch của Long Tộc ta!”
Lạc Nam hừ lạnh tuyên bố.

Nhìn lấy tình cảnh này, nghe thanh âm hùng hồn của nam nhân, Thiên Lý Mã toàn thân run rẩy, không nhịn được bật khóc.

Hắn lao đến quỳ rạp xuống đất, hướng Lạc Nam dập mạnh đầu:
“Mạng của Mã Lý từ nay thuộc về chủ công!”

Chúc cả nhà tối cuối tuần vui vẻ.