Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1377: 1377: Vào Trong Bụng





“Cái gì? Phục Hồn Cực Đế Đan?”
Vốn đang ngồi, Cổ Hồn Tộc Trưởng lập tức đứng bật người dậy, mà toàn bộ tộc nhân của Cổ Hồn Tộc đều trở nên xôn xao.

Thân là một chủng tộc tu Hồn, Cổ Hồn Tộc đương nhiên có kiến thức về rất nhiều tài nguyên liên quan đến Linh Hồn, trong đó có cả Phục Hồn Cực Đế Đan.

Mà chính vì biết Phục Hồn Cực Đế Đan, bọn hắn mới càng cảm thấy kinh ngạc, không dám tin tưởng.

Đừng thấy Đế Cấp Thượng Phẩm và Đế Cấp Cực Phẩm chỉ chênh lệch một tiểu đẳng cấp, nhưng tiểu đẳng cấp này lại giống như rãnh trời khó mà vượt qua.

Ít nhất, với nội tình của Cổ Hồn Tộc lúc này, sợ rằng phải bán đi toàn bộ gia sản, kể cả lãnh thổ, kể cả những sinh mạng bên trong Tộc mới đủ đổi lấy một viên Phục Hồn Cực Đế Đan.

Không nghe thấy, ngay cả chủng tộc hùng mạnh bậc nhất như Long Tộc cũng chỉ còn lại duy nhất một viên Phục Hồn Cực Đế Đan hay sao?
Hơn thế nữa, Phục Hồn Cực Đế Đan lại là một trong những thứ cực kỳ hiếm hoi có thể cứu mạng ái thê của Cổ Hồn Tộc Trưởng lúc này.

Chẳng những cứu mạng, với nguồn năng lượng dồi giàu mà nó mang lại, sợ rằng còn giúp tu vi Hồn Tu của người được phục dụng đại tăng.

“Ực…” Cổ Hồn Tộc Trưởng nuốt một ngụm nước bọt, nhịp tim đập nhanh dữ dội.

Hắn bước xuống dưới đài, gắt gao nhìn chằm chằm Phục Hồn Cực Đế Đan trong tay Lạc Nam, bờ môi rung rung.

Bất quá Cổ Hồn Tộc Trưởng còn chưa mở miệng nói chuyện, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ở một bên đã hét ầm lên:
“Vị đại ca anh tuấn này, mau đem Đế Đan cho hắn, kiếp sau ta sẽ làm trâu ngựa báo đáp ngươi!”
“Ồ? Các ngươi không phải có thù sao?” Lạc Nam ngoài ý muốn liếc nhìn con chó ba đầu này một chút.

Bởi vì ở thực tại, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tiếp xúc với Thập Nhị Cầm Tinh, nên nhân cơ hội còn ở luân hồi, Lạc Nam muốn tìm hiểu tính cách của từng tên bọn hắn.

“Là ta vô tình hại thê tử của hắn, lão Tam ta đời này sống không thẹn với lương tâm, ngươi giúp ta cứu nàng, lão Tam ta xem như nợ ngươi!” Địa Ngục Tam Đầu Khuyển sắc mặt kiên nghị nói.

Lạc Nam âm thầm đậu xanh rau má, ngươi chẳng phải xếp chót trong Thập Nhị Cầm Tinh sao? tại sao lại xưng lão Tam rồi hả?
À mà nghĩ cũng đúng, nữ nhân kia xếp thứ 6 bên trong Thập Nhị Cầm Tinh nhưng nàng vẫn được xưng là Cửu Thánh Chủ đấy thôi.

Mà ở bên cạnh, Cổ Hồn Tộc Trưởng nghe được Địa Ngục Tam Đầu Khuyển nói lời thành khẩn, lửa giận trong lòng cũng nguôi đi phần nào, ánh mắt nhìn về phía nó bớt một phần sát khí.

“Các hạ rốt cuộc là vị nào của Long Tộc?” Cổ Hồn Tộc Trưởng nuốt một ngụm nước bọt nhìn Lạc Nam hỏi.

Hiển nhiên với thân phận của hắn còn chưa đủ tư cách tiếp xúc với Long Nghịch.

“Ta là vị nào không quan trọng…” Lạc Nam mỉm cười:

“Mấu chốt là thế gian này không có bữa ăn miễn phí, muốn Phục Hồn Cực Đế Đan, các ngươi phải làm việc cho ta!”
“Việc gì?” Cổ Hồn Tộc Trưởng hai mắt lóe sáng, giường như tìm thấy tia hy vọng.

Chỉ cần có thể cứu mạng người trong lòng, chỉ cần không phải những việc trái với lương tâm, Cổ Hồn Tộc Trưởng sẽ chấp thuận.

“Trở thành lưỡi đao sắc bén trong tay ta, diệt sạch mọi kẻ địch cản trở!” Lạc Nam trầm giọng đáp.

Cổ Hồn Tộc Trưởng ánh mắt lấp lóe, hít sâu một hơi:
“Việc này cá nhân ta một người không thể quyết định, phải thương lượng cùng các vị trưởng lão!”
“Được!” Lạc Nam gật đầu, không quên nói thêm:
“Nên nhớ rằng, Phục Hồn Cực Đế Đan chỉ là khởi đầu, cùng ta chinh chiến thiên hạ, vẫn còn vô số lợi ích khác chờ đợi các ngươi ở phía trước!”
Nói xong, không đợi Cổ Hồn Tộc Trưởng đáp lời, hắn bước đến bên cạnh Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, hứng thú đánh giá ngọn lửa địa ngục đang bập bùng trên cơ thể nó.

“Cường độ so với Hồng Hồn Liệt Diễm còn cường hoành hơn một chút…” Lạc Nam vuốt cằm đánh giá.

Lửa Địa Ngục này là ngọn lửa bẩm sinh của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, cũng giống như Niết Bàn Thánh Hỏa của Phượng Hoàng Tộc hay Kim Ô Thánh Hỏa của Kim Ô Tộc vậy.

Mà Địa Ngục Tam Đầu Khuyển cũng là giống loài biến dị thuộc họ Cẩu, đẳng cấp so với Hao Thiên Khuyển của Nhị Lang Thần vượt qua không biết bao nhiêu lần.

“Này, ngươi nhìn Lão Tam như thế làm gì?” Địa Ngục Tam Đẩu Khuyển đề phòng nhìn Lạc Nam.

Chẳng biết vì sao, nó cảm giác huyết mạch của mình đang run rẩy, giường như rất kính sợ người ở trước mặt.

“Mạng của ngươi là do ta cứu, ngươi không cần phải kiếp sau làm trâu ngựa, kiếp này làm chiến tướng dưới tay ta là được!” Lạc Nam nhếch miệng cười tà.

“Chúng ta có quen biết sao?” Địa Ngục Tam Đầu Khuyển trừng mắt nhìn:
“Ngươi vì sao tin tưởng ta sẽ trung thành với ngươi?”
“Đã dùng cẩu thì không nghi ngờ cẩu!” Lạc Nam thản nhiên nhún vai:
“Nếu ngày sau ngươi phản bội cắn sau lưng ta, xem như ta tự làm tự chịu, tuyệt không trách cứ ngươi nửa phần!”
“Hừ, Lão Tam không phải loại tiểu nhân hèn hạ!” Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ngửa đầu thét dài:
“Ngươi rất hợp khẩu vị của ta, theo ngươi làm một phen đại sự thì đã sao?”
“Vì sao ngươi biết ta làm đại sự?” Lạc Nam hứng thú.

“Một kẻ ngay cả Đế Cấp Cực Phẩm Đế Đan cũng tùy tiện lấy ra, nếu không vì đại sự chẳng lẽ chỉ biết chơi bùn sao?” Địa Ngục Tam Đẩu Khuyển ánh mắt có ánh lửa thiêu đốt.

“Hahaha! Tốt, tốt, tốt…” Lạc Nam cười lớn:
“Đều là màu đen, nhưng ngươi so với con heo kia chín chắn hơn rất nhiều!”
“Phi!” Hắc Trư ở bên cạnh không ngừng phỉ nhổ.


Mà lúc này, Cổ Hồn Tộc Trưởng cũng mang theo vài vị Trưởng Lão tiến đến, chắp tay thành khẩn:
“Không nghĩ đến Long Nghịch Tộc Trưởng tự mình đại giá quang lâm, thật là Cổ Hồn Tộc tam sinh hữu hạnh!”
Hiển nhiên qua một đợt thương nghị và thảo luận, Cổ Hồn Tộc cũng đã đoán ra thân phận của Lạc Nam.

Khi đã đoán ra, bọn hắn càng chấn kinh.

Bởi vì địa vị của Long Nghịch thật sự quá lớn, hắn đích thân đến Cổ Hồn Tộc chính là thể hiện thành ý và sự tôn trọng hết lòng.

Đây là điều mà vô số nhân vật cao cao tại thượng khác khó thể nào làm được.

Lạc Nam mỉm cười vỗ vỗ vai Cổ Hồn Tộc Trưởng, đem Phục Hồn Cực Đế Đan ném cho hắn, lắc đầu cười nói:
“Chúng ta là cùng một loại người, nam nhân nên thương yêu nữ nhân của mình, cầm lấy đi cứu nàng đi!”
Cổ Hồn Tộc Trưởng cùng một đám trưởng lão ánh mắt co rụt, hít sâu một hơi:
“Chúng ta vẫn chưa đồng ý đề nghị của ngài…”
“Không quan trọng, ta không để tâm nữa!” Lạc Nam phất lấy óng tay áo:
“Ta chỉ không muốn nhìn một đôi uyên ương phải âm dương cách biệt mà thôi! Đây là ý muốn của ta, không cần Cổ Hồn Tộc phải hồi báo!”
Nói xong, muốn dẫn Hắc Trư và Tôn Hầu Tử quay lưng rời đi.


“Này này…còn chưa cứu ta!” Địa Ngục Tam Đầu Khuyển trợn tròn mắt.

BỤP…BỤP…BỤP…
Mà ngay lúc này, toàn bộ tộc nhân Cổ Hồn Tộc ánh mắt đỏ hồng, đồng loạt quỳ xuống một chân, trầm giọng gầm thét:
“Cổ Hồn Tộc, gặp qua Chủ Công!”

Hài lòng rời khỏi Cổ Hồn Tộc, Lạc Nam tâm tình không tệ.

Hắc Trư cùng Tôn Hầu Tử ở bên cạnh đã bội phục sát đất.

Không thể không nói, nam nhân này có khí phách, mị lực khó lường, thủ đoạn như vậy ai mà không muốn đi theo phò tá?
Vừa gặp mặt lần đầu đã lấy ra thứ quý giá như Đế Cấp Cực Phẩm Hồn Đan ban xuống, hơn nữa còn chẳng cần hồi báo, sao lại không khiến Cổ Hồn Tộc cảm động đến rơi nước mắt?
“Cổ Hồn Tộc này quả thật có chút bản lĩnh, khả năng tiềm hành ẩn thân của bọn hắn rất tốt, nếu không nhờ Hỏa Nhãn Kim Tinh, ngay cả lão Tôn cũng khó lòng phát hiện!” Tôn Hầu Tử cảm thán nói.

“Chỉ tiếc tu vi tổng thể còn quá thấp, cần tiêu hao ít nhất vài chục năm để bồi dưỡng thành một nhánh quân tinh nhuệ!” Hắc Trư vuốt cằm.

“Không cần vài chục năm, rất nhanh mà thôi…” Lạc Nam thần bí cười cười.


“Ồ? Xin chỉ giáo cho?” Hắc Trư kinh ngạc, không biết hắn có biện pháp gì.

Lạc Nam không đáp, đánh trống lãng hỏi: “Còn ai đáng giá mời chào?”
Hắc Trư vuốt cằm suy nghĩ một hồi, lên tiếng nói:
“Hiện tại ngươi đã có Cự Chiến Tộc với khả năng phòng ngự mạnh mẽ, Cổ Hồn Tộc vô ảnh vô hình ám sát trí mạng, vẫn còn thiếu sự cường hoành ngang ngược và tốc độ vô song!”
“Cường hoành ngang ngược cứ giao cho Viêm Lâm!” Lạc Nam đáp: “Lần trước ở Điểm Tướng Đài, Viêm Lâm đã thu nhận lượng lớn tu sĩ Hỏa Hệ về dưới trướng, muốn huấn luyện một đội quân dùng Hỏa công làm chủ, ta đã lựa chọn tin tưởng hắn!”
“Ồ? Vậy còn thiếu tốc độ…” Hắc Trư gật gù, cuối cùng hai mắt lóe sáng:
“Ta biết một chủng tộc đang trong giai đoạn suy tàn, nhưng tốc độ cực kỳ nhanh chóng, chỉ cần huấn luyện bài bản, tuyệt đối có thể trở thành những sát thủ tuyệt hảo!”
“Nói!” Lạc Nam đã đoán được phần nào.

“Phong Tinh Linh Tộc!” Hắc Trư không ngừng đáp:
“Phong Tinh Linh vốn là một tộc bên trong Tiên Ma Đế Thiên Giới, nhưng vì trận chiến năm đó quá dữ dội, Tiên Ma Đế Thiên Giới bị đánh cho vỡ tan thành rất nhiều mảnh nhỏ, địa bàn của Phong Tinh Linh cũng vì vậy mà thoát ly Tiên Ma Đế Thiên Giới, tài nguyên thiếu thốn đang ở giai đoạn cực kỳ khó khăn!”
Lạc Nam kinh ngạc, Tiên Ma Đế Thiên Giới chẳng phải là Tiên Ma Vực sau này sao? nó bị đánh vỡ từ khi nào?
“Năm đó Luân Hồi Thụ xuất hiện, dẫn đến vô số cường giả đỉnh cao trong vũ trụ đại chiến để tranh đoạt bảo tọa nhằm trải nghiệm luân hồi, bởi vì khoảng cách Tiên Ma Đế Thiên Giới quá gần, dư ba công kích của chúng cường giả tác động trực diện đem Tiên Ma Đế Giới đánh nổ thành nhiều mảnh!” Hắc Trư giải thích.

Lạc Nam xém chút phun ra một ngụm.

Thì ra đó là nguyên nhân Tiên Ma Đế Giới bị hủy hoại, trở thành Tiên Ma Vực như ngày sau.

Nói như vậy, chính hắn cũng góp tay vào việc phá hủy Tiên Ma Đế Giới rồi?
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nhứt cả trứng a…
Bất quá cũng đúng, trận chiến lần đó gần như tất cả Thiên Đế Cấp Thế Lực đều xuất động, đánh đến long trời lỡ đất, Tiên Ma Đế Thiên Giới chỉ là một thế giới hơi to lớn mà thôi, không bị nghiền thành cặn đã may mắn lắm rồi.

“Được, chúng ta đến gặp Phong Tinh Linh!”

Tình cảnh hiện tại của Phong Tinh Linh Tộc quả thật không tốt chút nào.

Trong sự kiện năm xưa, bởi vì Tộc Trưởng là một vị Địa Đế đã tử trận trong lúc tranh đoạt bảo tọa dưới gốc Luân Hồi Thụ, lại thêm lãnh thổ bị đánh văng khỏi Tiên Ma Đế Thiên Giới, chiến lực chủ chốt và tài nguyên suy giảm, tổn thất vô cùng thảm trọng.

Bất quá cũng may, một vị tỷ muội kết nghĩa với Tộc Trưởng sau khi nghe tin, vội vàng xuất động chi viện, bằng vào thực lực mạnh mẽ đem không ít kẻ ngấp nghé Phong Tinh Linh Tộc đánh lùi.

Nàng chính là Đế Vũ Phong Ảnh.

Không sai, Đế Vũ Phong Ảnh chính là tỷ muội kết nghĩa, giao tình rất tốt đối với Phong Tinh Linh Tộc Trưởng.

Hiện tại khi Phong Tinh Linh Tộc Trưởng tử nạn, Đế Vũ Phong Ảnh đành giúp tỷ muội tiếp quản Phong Tinh Linh Tộc, cố gắng ổn định trở lại.

Nhưng mà, Phong Tinh Linh vốn là một chủng tộc nổi danh với nhiều mỹ nhân có vẻ đẹp phương Tây, lại thêm thể chất đặc biệt có thể trợ giúp tu sĩ Phong Hệ song tu tiến bộ, trở thành con mồi của không ít thế lực lớn.

Tình cảnh như vậy, một mình Đế Vũ Phong Ảnh và những cường giả còn sót lại của Phong Tinh Linh khó lòng chèo chống.

Một ngày này, Phong Tinh Linh Tộc phải đối mặt với kẻ thù hùng mạnh chưa từng có sau nhiều lần đánh lùi không ít thế lực kém hơn trước đó.


Côn Bằng Tộc.

Côn Bằng là Thần Thú sở hữu hai loại thuộc tính Thủy và Phong, cho nên cực kỳ xem trọng việc rèn luyện cũng như gia tăng độ tinh khiết cho hai loại Thuộc Tính này.

Mà khi song tu với Phong Tinh Linh, dựa vào thiên phú trời sinh của các nàng, nam nhân hệ Phong sẽ được hưởng lợi cực lớn.

Vì lẽ đó, sau khi Phong Tinh Linh Tộc lâm vào giai đoạn khó khăn, Côn Bằng Tộc quyết tâm thu nạp cho bằng được.

Để thể hiện quyết tâm, Côn Bằng Tộc xuất động một vị trưởng lão Thiên Yêu Đế và năm vị Hộ Pháp Địa Yêu Đế.

Đế Vũ Phong Ảnh tuy chiến lực bất phàm, nhưng tu vi kém hơn một tiểu cảnh giới, vẫn bị Thiên Yêu Đế của Côn Bằng Tộc cầm chân.

Năm vị Hộ Pháp Địa Yêu Đế nhân cơ hội đó dẫn theo Côn Bằng Quân, điên cuồng bắt sống tộc nhân Phong Tinh Linh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Đế Vũ Phong Ảnh hai mắt đỏ lên, trong lòng tràn ngập đắng chát:
“Phong Linh, thực lực của ta còn không đủ để bảo vệ tôn nghiêm của tộc nhân thay muội!”
Phong Linh chính là tên của Tộc Trưởng Phong Linh Tộc đã hy sinh trong trận loạn chiến.

“Đánh với lão phu còn dám phân tâm?” Côn Bằng Trưởng Lão cất tiếng cười dài:
“Đế Vũ Phong Ảnh, rất nhiều Phong Hệ Cường giả ngấp nghé ngươi đã lâu nhưng nhờ vào tốc độ vượt trội ngươi năm lần bảy lượt thành công bỏ trốn!”
“Không ngờ lúc này lại vì Phong Tinh Linh Tộc ra mặt, quả nhiên là trời cũng giúp lão phu!”
“Chỉ cần luyện hóa được ngươi, thực lực của ta chắc chắn đại tăng!”
Côn Bằng Trưởng Lão hưng phấn nói xong, hóa thành bản thể khổng lồ, cái miệng rộng dữ tợn hé mở, hấp lực dữ dội truyền ra, muốn đem Đế Vũ Phong Ảnh thôn phệ và luyện hóa.

Bằng vào tốc độ của mình, Đế Vũ Phong Ảnh có thể toàn diện chạy trốn.

Nhưng nàng muốn vì tộc nhân của tỷ muội chiến đấu đến cùng, có hy sinh cũng không hối hận.

Đáng tiếc, thực lực chênh lệch, lại thêm Côn Bằng Trưởng Lão sử dụng Thần Thông Thôn Phệ mạnh nhất của Côn Bằng Tộc, nàng khó lòng thoát khỏi miệng rộng của hắn.

“AAAAAAAA, vô liêm sĩ!”
Nhưng mà ngay khi Côn Bằng Trưởng Lão sắp thành công, một tiếng mắng chửi vang trời bỗng chốc vang lên.

Chỉ thấy Hắc Trư la lên oai oái, cùng Tôn Hầu Tử bị Lạc Nam bất ngờ tập kích, sút bay vào trong miệng Côn Bằng Trưởng Lão.

“Thứ đồ gì?” Cảm giác mình vừa nuốt hai cái gì đó lạ lẫm, Côn Bằng Tộc Trưởng nhíu mày.

Không thèm để tâm, hắn vận chuyển sức mạnh bên trong dạ dày, muốn đem hai vật kia tiêu hóa.

Lạc Nam cười tủm tỉm nhìn một màn này, chờ đợi chuyện thú vị.


Chúc cả nhà tối vui vẻ.