Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1221: 1221: Một Điều Gì Đó





Toàn trường im ắng đến cực điểm, từng đôi mắt chăm chú nhìn lấy nhân vật vừa mới xuất hiện…
Ngay cả Lạc Nam cũng trừng to mắt…bên trong hiện lên đầy vẻ tò mò.

Một câu hỏi cùng lúc hiện lên trong đầu tất cả mọi người:
“Đây là…chủng tộc gì?”
Chỉ thấy phía sau lớp áo choàng đen kịch của Hắc Y Nhân, một bộ dạng vượt qua tầm hiểu biết của đại đa số những người đang có mặt ở đây xuất hiện.

Dáng đứng cao thẳng, có tay có chân chẳng khác gì nhân loại bình thường…
Nhưng toàn bộ da thịt lại ẩn mình trong tầng tầng Hắc Giáp âm trầm huyền bí…
Từ đầu, cổ, thân, tay chân…toàn bộ đều được từng mảnh Hắc Giáp che đậy, chỉ có một đôi mắt màu đỏ phía sau khôi giáp lộ rõ ra ngoài, đỉnh đầu có râu, phần đuôi là một thanh kim tiêm sắt nhọn…
Nếu là như vậy thì chẳng có gì để nói, bởi vì hình dáng này chẳng khác nào một nhân loại mặc vào Pháp Bảo, không có gì đáng giá để kinh ngạc.

Khiến Lạc Nam và toàn trường kinh ngạc ở chỗ, bộ Hắc Giáp kiên cố đến cực điểm, gần như vô kiên bất tồi kia không phải là Pháp Bảo.

Hắc Giáp không phải Pháp Bảo, ngược lại giống với một phần thân thể của Hắc Y Nhân, thay thế cho lớp da bên ngoài của hắn.

So với Chân Long Chiến Thân còn sở hữu lực phòng ngự kinh người hơn nhiều.

Đây mới là điểm khiến tất cả phải xem trọng.

Ai cũng biết, từ cổ chí kim…Long Tộc được xưng là Thần Thú với khả năng phòng ngự cường đại bậc nhất.

Chân Long Chiến Thân của Long Tộc càng là sớm vang danh thiên hạ, ở trong cùng cấp gần như bất khả xâm phạm.

Ấy vậy mà, Chân Long Chiến Thân do Long Ngạo Thế thi triển còn không chịu nổi trước Bá Lực của Lạc Nam tàn phá, vậy mà những lớp Hắc Giáp hoàn toàn xa lạ của Hắc Y Nhân có thể trụ được.

Thậm chí ngay cả khi Vũ Hoàng Kiếm gia trì Bá Lực trảm vào cũng không thể phá tan Hắc Giáp, chỉ để lại vài vết xướt mà thôi.

Ban đầu, Lạc Nam còn cho rằng Hắc Y Nhân có mặc Pháp Bảo phòng ngự đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm nữa kìa.

Chẳng lẽ Hắc Y Nhân cũng là một chủng tộc siêu việt Long Tộc hay sao?
“Khoan đã…ta nhìn những Hắc Giáp này có chút quen…” Lạc Nam híp mắt lại.


“Là Kiến!” Ngay khi Lạc Nam vừa suy nghĩ, đã có không ít cường giả bất chợt thốt lên.

“Kiến?!” Toàn trường chấn kinh.

Không sai, đặc điểm của bộ Hắc Giáp này giống hệt với lớp vỏ ngoài của loài động vật tầm thường, yếu ớt bậc nhất – con Kiến!
Lạc Nam gật đầu tán thành, quả thật chính là như vậy mới khiến hắn cảm giác Hắc Giáp của Hắc Y Nhân là quen thuộc.

Từ râu trên đỉnh đầu, ánh mắt, cho đến từng mảnh giáp, cuối cùng là thanh kim tiêm sắt nhọn ở phần đuôi…không hề khác biệt với một con Kiến bình thường chút nào.

Sự khác biệt duy nhất là hình thái giống y nhân loại của nó!
Nhưng lúc này Lạc Nam đã có thể khẳng định, tồn tại trước mặt mình chắc chắn không phải nhân loại.

Mà là một chủng tộc đặc biệt nào đó hắn chưa biết đến, lớp Hắc Giáp khủng bố kia chính là vỏ ngoài, một phần của thân thể, cũng là diện mạo thật sự của Hắc Y Nhân.

“Bất quá…rốt cuộc là giống loài gì?” Toàn trường đa số người đều mê mang…
Khó tưởng tượng được, chủng tộc liên quan đến con Kiến yếu ớt đang thể hiện kinh người tại Thiếu Đế Chi Chiến, hơn nữa còn là Thuận Thiên Giả?
Chỉ có số ít người sắc mặt trở nên trịnh trọng.

“Đây là người của chủng tộc kia sao?” Tuế Nguyệt Nữ Đế, Long Tộc Trưởng Lão, Phượng Nghi Nữ Đế, Tiêu Dao Nữ Đế lẩm bẩm…
Số ít cường giả lâu đời và những thế lực cự đầu có truyền thừa từ xa xưa dùng ánh mắt khác thường nhìn về Hắc Y Nhân, bên trong mắt tràn ngập cảm giác ngoài ý muốn.

“Trưởng Lão…” Lôi Long Tộc Trưởng, Kim Long Tộc Trưởng mấy người tò mò nhìn về phía Chân Long Trưởng Lão.

Hiển nhiên bọn hắn hy vọng nghe được giải đáp về Hắc Y Nhân, dù sao dáng vẻ bên ngoài của hắn quá mức đặc biệt.

Toàn trường cũng đưa mắt nhìn qua vị Long Tộc Trưởng Lão này.

Đừng nhìn hắn chỉ là Trưởng Lão, thực chất là một lão quái vật đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, tuổi tác và bối phận còn cao hơn Tộc Trưởng Long Tộc hiện tại là Long Ngạo Thiên rất nhiều.

Nghe đồn vị Trưởng Lão này từng là một đệ tử của Long Tộc dưới thời Long Chí Tôn…
Cực kỳ kinh khủng…
Nói về kiến thức, rất hiếm người ở đây có thể sánh bằng hắn.

Trong sự chờ mong của mọi người, Long Tộc Trưởng Lão trầm giọng đáp:

“Loạn Thế Nghĩa Tộc!”
“Loạn Thế Nghĩa Tộc?” Toàn trường đầy mặt ngơ ngác.

“Các ngươi không biết cũng là bình thường, bởi vì hầu hết ghi chép về chủng tộc này đã chôn vùi trong dòng sông lịch sử, lão phu cũng chỉ mơ hồ nhớ lại theo trí nhớ…” Long Tộc Trưởng Lão hít sâu một hơi, mở miệng nói:
“Loạn Thế Nghĩa Tộc là chủng tộc hùng mạnh tồn tại cùng thời với những nhân vật như Long Chí Tôn, Phượng Tổ…”
“Địa vị của Loạn Thế Nghĩa Tộc nếu tồn tại đến ngày hôm nay, chắc chắn không kém so với Long Tộc hay Phượng Tộc!”
Vô số người rùng mình, lâu đời như vậy sao?
Phải biết rằng, Long Chí Tôn, Phượng Tổ đều là những nhân vật truyền kỳ của Vũ Trụ, ghi danh sử sách…
Dù trải qua thương hải tang điền, nhật nguyệt biến chuyển, vạn cổ đổi thay, tên của bọn hắn vẫn ghi danh sách sử, được vô số hậu nhân kính phục, tôn sùng.

Loạn Thế Nghĩa Tộc nếu là chủng tộc hùng mạnh cùng thời, vì sao không ai ghi chép lại?
Để một vị Long Tộc Trưởng Lão vốn vô cùng kiêu ngạo phải thán phục như vậy, chủng tộc này chắc chắn không tầm thường chút nào.

“Ở thời đại đó, Cổ Việt Tộc còn chưa đặt ra quy tắc cho toàn vũ trụ, vì thế hoàn cảnh trong vũ trụ loạn lạc không cần phải nói nhiều…” Long Tộc Trưởng Lão hơi cảm thán:
“Bên trong loạn thế, chỉ những thế lực hoặc thế giới cự đầu mới có khả năng trụ vững, bằng không kết cục chỉ làm miếng mồi ngon cho kẻ khác, nom nớp lo sợ, chẳng biết bao giờ mình sẽ diệt vong…”
Toàn trường gật đầu, âm thầm tán thành…
Ấy thế mà, Long Tộc Trưởng Lão nhìn sang Hắc Y Nhân, tán thán nói:
“Ấy vậy mà vẫn có một ngoại lệ…”
“Nghĩa Tộc (Kiến Tộc) ban đầu chỉ là một chủng tộc ít ỏi sống ở Tiểu Tiên Giới, trở thành mục tiêu săn giết của không ít Trung Tiên Giới hùng mạnh!”
“Nhưng mà, những Trung Tiên Giới này lại không lường trước sự kinh khủng của Nghĩa Tộc!”
“Đầu tiên, bọn hắn sau khi ra đời đã có được thể lực hùng mạnh siêu việt tu sĩ đồng cấp, một tộc nhân bình thường mới ra đời của Nghĩa Tộc có thể nâng lấy vật có trọng lượng gấp vạn lần sức nặng của mình…”
Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, mới ra đời đã khủng bố như vậy?
“Chưa dừng lại ở đó, sau khi trưởng thành lực lượng của Nghĩa Tộc cũng sẽ tăng lên, da của bọn hắn cũng sẽ biến đổi, trở thành một bộ chiến giáp mạnh mẽ không kém gì Pháp Bảo…trong cùng cấp bất khả xâm phạm!”
Toàn trường lại chép miệng, người khác muốn rèn một bộ Giáp lợi hại tốn biết bao nhiêu công sức? chuẩn bị nguyên liệu, nhờ vả Luyện Khí Sư, trả chi phí Luyện Khí…
Ấy thế mà Nghĩa Tộc chỉ cần lớn lên là có ngay mấy thứ này…ưu thế như vậy ai có thể so sánh?
“Nhưng bấy nhiêu đó chưa phải chỗ đáng sợ nhất của Nghĩa Tộc!” Long Tộc Trưởng Lão trịnh trọng nói:
“Thông thường, những chủng tộc mạnh mẽ sẽ rất khó sinh sôi nảy nở, ví dụ như Long Tộc chúng ta vạn năm chưa chắc có thể sinh con một lần, mỗi lần sinh cũng phải mang thai thời gian cực dài…”
Toàn trường gật đầu đồng ý, đạo lý càng là chủng tộc hùng mạnh, càng là cường giả cấp cao càng khó sinh ra hậu nhân ai cũng hiểu rõ.

“Nhưng Nghĩa Tộc lại nằm ngoài ranh giới này!” Long Tộc Trưởng Lão lắc đầu cười khổ:
“Nghĩa Tộc sinh sôi hậu nhân dễ dàng như ăn cơm uống nước, một đôi vợ chồng Nghĩa Tộc mỗi lần thụ thai và sinh con số lượng lên đến ngàn trứng, khả năng sống sót của những trứng này gần như trăm phần trăm!”
“Làm sao có thể?” Vô số người đứng bật dậy, không dám tin tưởng.


“Chính là như thế!” Phượng Nghi Nữ Đế lúc này cũng dựa vào kiến thức Tổ Truyền, lên tiếng nói ra:
“Nhờ vào thiên phú trời sinh và khả năng sinh sôi nảy nở kinh khủng, chỉ trong một thời gian ngắn…Nghĩa Tộc bắt đầu trả thù tất cả những thế lực dám nhắm vào mình!”
“Nghĩa Tộc điên cuồng sinh sôi, mở rộng lãnh thổ, thần cản giết thần, phật cản đồ phật, thế không thể đỡ…”
“Những nơi Quân Đội của Nghĩa Tộc đi qua, loạn thế lập tức nảy sinh và đó cũng rất nhanh bị bình định…”
“Từ đó danh xưng Loạn Thế Nghĩa Tộc ra đời!”
“Ngắn ngũi một vạn năm, số lượng tộc nhân của Loạn Thế Nghĩa Tộc đã vượt qua hầu hết các tộc Thần Thú, số lượng cường giả cũng bước vào hàng ngũ đứng đầu!”
“Trở thành Thiên Đế cấp Thế Lực, sóng vai cùng Long Tộc, Phượng Hoàng Tộc…”
Toàn trường ngơ ngác, nuốt một ngụm nước bọt nhìn lấy thân ảnh Hắc Y Nhân…
Không ngờ đến, lai lịch của người này kinh thiên động địa như vậy a.

“Khoan đã, Loạn Thế Nghĩa Tộc hùng mạnh như vậy vì sao hiện nay không nghe nói đến?” Thiên Đế lên tiếng chất vấn:
“Chẳng lẽ vì sợ Loạn Thế Nghĩa Tộc xưng hùng xưng bá, nên các thế lực hùng mạnh khác đã liên thủ diệt trừ?”
Vô số người âm thầm đồng tình với ý kiến của Thiên Đế.

Đúng nha, Loạn Thế Nghĩa Tộc quá mức nguy hiểm, nếu để bọn hắn tiếp tục sinh sôi nảy nở, chỉ sợ toàn bộ vũ trụ đã trở thành địa bàn của Loạn Thế Nghĩa Tộc.

Trong hoàn cảnh đó, các thế lực khác liên thủ tiêu diệt cũng hoàn toàn có khả năng.

Nhưng khiến Thiên Đế và đám đông thất vọng chính là, Long Tộc Trưởng Lão lắc đầu thở dài:
“Loạn Thế Nghĩa Tộc mặc dù nguy hiểm, nhưng bọn hắn chỉ nhắm vào những kẻ thù từng gây sự với mình, chưa từng chủ động công kích thế lực vô tội!”
“Vì thế, Long Tộc, Phượng Tộc các loại chẳng ý kiến gì, cùng Loạn Thế Nghĩa Tộc nước giếng không phạm nước sông!”
“Mà Loạn Thế Nghĩa Tộc cũng không hề tham lam lãnh thổ, ngược lại bọn hắn chủ động chế tạo ra các Pháp Bảo Không Gian, các Tiểu Thế Giới để chứa đựng tộc nhân của mình, chẳng gây sự với ai!”
“Thì ra là vậy…” Toàn trường giật mình, nếu Loạn Thế Nghĩa Tộc thật sự như thế, các thế lực khác đâu có động cơ để ra tay với bọn hắn?
“Vẫn là câu nói cũ, Loạn Thế Nghĩa Tộc đâu rồi?” Ma Đế cũng không nhịn được hỏi.

“Không biết…” Long Tộc Trưởng Lão lắc đầu:
“Đây là chỗ khó hiểu nhất!”
“Một đoạn thời gian sau khi hùng mạnh, Loạn Thế Nghĩa Tộc bỗng nhiên như bóc hơi khỏi vũ trụ, hàng trăm tỷ tộc nhân biến mất, từ đó biệt vô âm tính…”
“Mà ngay cả những sử sách, ghi chép, cổ tịch có lưu trữ về bọn hắn cũng toàn bộ tiêu thất khỏi thế gian, không lưu truyền xuống!”
“Theo thời gian dần trôi, trừ những lão quái vật như lão phu từng sống ở thời đại đó cho đến lúc này, không ai còn biết về Loạn Thế Nghĩa Tộc!”
Long Tộc Trưởng Lão vuốt râu cười khổ.

Bởi vì ngay cả hắn cũng chẳng hiểu vì sao Loạn Thế Nghĩa Tộc biến mất một cách ly kỳ như thế.

Giống như có một bàn tay vô hình nào đó đang thao túng tất cả, điều khiển cả vận mệnh của chủng tộc khủng bố như Loạn Thế Nghĩa Tộc.

“Làm sao…sao lại hoang đường như vậy?” Đám người trợn mắt há hốc mồm.


Trăm tỷ tộc nhân a, hơn nữa còn mạnh mẽ đến mức như vậy, bọn hắn sẽ đi đâu được chứ?
Huống hồ, nếu thật sự vẫn còn tồn tại ở vũ trụ này, với số lượng tộc đàn khủng khiếp như vậy, không có lý do gì mà chưa từng ai nghe qua về Loạn Thế Nghĩa Tộc.

Thế là cả đám vô thức nhìn đến Bụt, hy vọng nghe được câu trả lời của vị tiền bối đức cao vọng trọng này.

Nếu nói ai hiểu nhất về những thế lực cổ xưa nhất, Cổ Việt Tộc chắc chắn là đứng đầu.

Đáng tiếc, trước câu hỏi của đám đông, Bụt giả vờ không thấy, hai mắt khép hờ khiến đám người giận đến nghiến răng.

Nghĩ lại thì cũng đúng thôi, Cổ Việt Tộc từ lâu đã biết thân phận chân thật của Hắc Y Nhân, nếu muốn công bố thì đã tuyên truyền từ lâu rồi, đâu có đợi đến ngày hôm nay.

Xem ra, bí mật ẩn giấu đằng sau việc Loạn Thế Nghĩa Tộc biến mất có liên lụy rất lớn a…
Lớn đến mức ngay cả Cổ Việt Tộc cũng sẽ ngại công bố ra ngoài.

“Loạn Thế Nghĩa Tộc biến mất bí ẩn…” Lạc Nam cũng nghe được lời của Long Tộc Trưởng Lão và Phượng Nghi Nữ Đế, ánh mắt híp lại nhìn xem Hắc Y Nhân đứng trước mặt mình.

Hắn có một loại dự cảm…
Loạn Thế Nghĩa Tộc biến mất và việc Hắc Y Nhân trở thành Thuận Thiên Giả có liên quan mật thiết với nhau.

Đáng tiếc, lúc đầu Thiên Cơ Bảng dò xét Hắc Y Nhân thất bại, hiện tại muốn điều tra về Loạn Thế Nghĩa Tộc đứng sau lưng hắn chắc cũng sẽ không thành công…
Bắc Cung Hàm Ngọc cũng không đủ kiến thức để giải đáp, bởi vì thời của Loạn Thế Nghĩa Tộc còn xa xăm hơn thời đại của Tiên Ma Cung.

Mà lúc này, Hắc Y Nhân cũng đã lấy lại bình tĩnh sau khi đột ngột lộ ra diện mạo trước mặt người đời.

Nghe bốn phía xung quanh nghị luận về chủng tộc của mình, nắm tay của hắn vô thức siết chặt đến rướm máu, thân thể nhẹ nhàng run rẩy lên.

Lạc Nam nhìn thấy tình cảnh này…trong lòng càng thêm ngờ vực.

Bởi vì sự kích động của Hắc Y Nhân hiện tại không phải là phẫn nộ, tức giận hay tiêu cực…
Trái lại, từ đôi mắt đỏ ngầu của hắn khuất sau lớp giáp, Lạc Nam nhìn thấy niềm tự hào cực kỳ mãnh liệt.

Hắc Y Nhân đang tự hào và hãnh diện khi người khác nhắc đến Loạn Thế Nghĩa Tộc.

Điều này khiến Lạc Nam suy đoán trong lòng càng thêm khẳng định…
Loạn Thế Nghĩa Tộc đã làm một điều gì đó cho Vũ Trụ này…
Điều đó lớn đến mức, Vũ Trụ cũng phải cảm động, ban cho hậu nhân của bọn hắn trở thành Thuận Thiên Giả!

Chúc cả nhà ngủ ngon.