Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 120: Biết Tôi Là Ai Không





Trở lại sảnh tiệc, sắc mặt của Y Nguyệt và Đường Lam vẫn đỏ bừng xấu hổ như cũ, lúc này lại càng thêm mê người.

Vừa rồi một màn trong nhà vệ sinh kia, giống như thước phim cứ chiếu đi chiếu lại trong não hai cô.
Trong toilet, Chu Đại Đồng nằm trên mặt đất, toàn thân ướt sũng.

Lăng Thành kéo quần lên, cười hì hì nói: “Ngại quá, không cẩn thận tiểu lên trên người ông, ông cũng thật là, người ta đi tiểu mà ông cứ nhất định phải quấy rối.” “Thằng oắt con, mày xong rồi, mày xong đời rồi!”
Chu Đại Đồng tràn đầy oán hận! Lúc này hắn khóc không ra nước mắt! Hắn đường đường là tổng giám đốc của Giải Trí Đại Đồng, đã bao giờ phải chịu nhục nhã như vậy? Cmn, sớm muộn gì hắn cũng sẽ giế.t chết tên này!
Trên mặt Lăng Thành lộ ra vẻ tươi cười: “Chu béo, ông có cái thái độ gì vậy, sao lại nhỏ mọn như vậy chứ? Không phải chỉ là làm bắn chút nước tiểu lên trên người ông thôi sao, tôi giặt giúp ông chẳng phải là xong hay sao.”
Lời nói vừa dứt, hắn một phát túm được cổ áo Chu Đại Đồng, ấn đầu ông ta vào bên trong bồn tiểu tiện.

Ùng ục ùng ục...!Chu Đại Đồng vừa sợ vừa giận, cơ bản không kịp phản ứng lại, bị sặc mấy ngụm nước tiểu, thân thể tên mập không ngừng vặn vẹo giãy dụa, rất giống một con cóc sắp đối diện với cái chết.

Cổ của hắn bị Lăng Thành tóm chặt, bất kể giãy dụa thế nào cũng đều tốn công vô ích.
Thấy thực sự không tránh thoát được, Chu Đại Đồng cứng đơ người, đưa tay vỗ vỗ chân Lăng Thành.

Lăng Thành lúc này mới chậm rãi buông tay ra.

Chu Đại Đồng nôn ọe mấy lần, ngồi ở chỗ đó há to miệng thở dố.c.

“Huynh đệ à, giơ cao đánh khẽ...!Tôi không dám, không dám nữa đâu...”
Không đợi Lăng Thành mở miệng, mặt mũi Chu Đại Đồng tràn đầy kinh hoảng, bắt đầu cầu xin.

Lúc này hắn hoàn toàn luống cuống! Hai tên vệ sĩ cũng không phải là đối thủ của đối phương, hắn mà còn mạnh miệng thì hắn không biết mình lại bị giày vò như thế nào nữa.
Có điều ngoài miệng thì khuất phục, trong lòng hắn lại hận thấu xương! Cmn, ông đây cả đời này còn chưa từng uống nước tiểu, mày chờ tao, chờ cơ hội đến, tao không giết mày không được.
Nghe được lời Chu Đại Đồng nói, Lăng Thành cười lạnh, sửa sang lại quần áo, sau đó sải bước đi ra khỏi toilet.


Mẹ nó, vừa rồi cái tên Chu béo kia giãy dụa khiến cho trên người hắn cũng bị dính nước tiểu.
Vừa đi ra khỏi toilet, Lăng Thành đang nghĩ có nên trở về thay quần áo khác hay không.

Đúng vào lúc này, có hai cô gái vội vã đi tới, trực tiếp đụng vào người Lăng Thành! “A!” Một tiếng hét chói tai vang lên! Mẹ nó, cái toilet này lối đi rộng như vậy, người này mắt có vấn đề à, như thế này cũng có thể đụng vào?
Lăng Thành không biết nói gì.

Có điều trong nháy mắt thấy rõ người trước mắt, Lăng Thành lập tức sửng sốt một chút.

Cô gái này hình như là nghệ sĩ tới tham gia khánh điển.

Chân thon dài, váy dạ hội màu tím nhạt, dáng người thướt tha, khuôn mặt mê người, tóc dài uốn xoăn sóng.
“Mắt anh có vấn đề à, không biết nhìn đường chắc?” Không đợi Lăng Thành nói chuyện, cô gái này đã hô lên.

Gì? Lăng Thành quả thực đơ người.

Rõ ràng là cô đụng vào tôi, lại còn mắng tôi?
Cô gái này tên là Tô Tình, là một nghệ sĩ rất nổi tiếng của ngành giải trí dạo gần đây.

Lúc này phía sau của cô còn có một cô gái đeo kính gọng đen, rõ ràng là trợ lý.

Cái cô trợ lý kia cũng không nói lý, chỉ vào Lăng Thành nói: “Anh đi đường không mang mắt theo à, nhanh xin lỗi Tô tiểu thư đi.”
Sắc mặt Tô Tình rất kém.

Tiệc tối sắp bắt đầu, tiết mục múa hát của cô được xếp đầu tiên.


Thế nhưng lúc sắp lên sân khấu lại phát hiện khuyên tai rơi đâu mất.

Chiếc khuyên tai đó được đính kim cương, giá hơn 100 triệu! Tô Tình rất sốt ruột, mang theo trợ lý quay lại phòng chờ tìm kiếm.

Nào biết được lại đụng phải người này.
Nhìn trang phục của hắn thì hẳn là bảo an.

Vốn đang lúc vội vàng, lần này thì hay rồi, cơn giận trút hết lên người Lăng Thành.
“Xin lỗi đi chứ.” Ánh mắt Tô Tình lạnh lùng, cắn răng nói.

Lăng Thành khẽ chau mày, cười ha hả nhìn cô: “Tôi hơi bực mình rồi đó, tại sao tôi lại phải giải thích với cô? Là cô đụng tôi trước.” Mẹ nó, hai cô này có bị bệnh không vậy.

Ngoại hình thì xinh đẹp mà lại không có tố chất như thế.

Mấy người đụng tôi lại quay ra nói tôi đi đường không mở mắt?
“Anh!” Tô Tình tức giận không nhẹ, kiêu ngạo nói: “Anh là bảo an hội trường đúng không? Có biết quy củ hay không hả? Tôi thấy anh không muốn làm ở đây nữa đúng không?” Đúng là muốn lật giời rồi, một tên bảo an quèn mà cũng dám mạnh miệng với cô, thực sự là không có quy củ.
“Anh biết cô ấy là ai không hả?” Lúc này, nữ trợ lý cũng đi lên phía trước: “Đắc tội với Tô tiểu thư, anh cả đời này cũng không dễ chịu đâu.” Nói xong, nữ trợ lý quát lớn: “Mau xin lỗi đi!” Khẩu khí thật lớn.

Lăng Thành nổi lên hứng thú, cười híp mắt nói: “Vậy phiền cô nói cho tôi biết một chút, vị Tô tiểu thư này rốt cuộc là ai mà lại có bản lĩnh lớn như vậy, có thể khiến cho tôi cả một đời không dễ chịu?”
Cô trợ lý kia thở dài một hơi.

Cái tên này bị đần à? Lớp người hạ đẳng như hắn, xin lỗi một câu sau đó nhanh rời đi là xong việc, lại cứ nhất định phải đứng đây giằng co.

Nữ trợ lý lắc đầu: “Anh nghe kỹ cho tôi, Tô tiểu thư tên là Tô Tình, nữ nghệ sĩ nổi nhất Giải Trí Đại Đồng.


Anh mà làm Tô tiểu thư không vui thì anh cứ đợi bị cuốn gói đuổi đi thôi.”
À, Giải Trí Đại Đồng ấy à.

Tổng giám đốc nhà mấy người vừa uống nước tiểu xong đó.

Lăng Thành cười lạnh, chậm rãi nói: “Ta không quan tâm cô là ai, tóm lại là cô đụng phải tôi trước, nói rách lưỡi mà cô cũng không thèm nghe, tôi không bắt cô nói xin lỗi là đã cho cô mặt mũi rồi, đừng có mà hung hăng càn quấy trước mặt tôi.”
Tổng giám đốc Giải Trí Đại Đồng cũng bị hắn đập cho một trận, hắn lại đi sợ nghệ sĩ dưới tay ông ta? Lúc này, xung quanh có không ít người vây xem, chỉ vào Lăng Thành nhao nhao lắc đầu.

Tên bảo an này thật là, đối nghịch với người nổi tiếng thì sao mà dễ sống được?
Tô Tình nghiêm mặt, vô cùng tức giận, ưỡn ngực lên nói: “Cái tên bảo an này, anh chờ đó, một tên từ quê lên thành phố làm bảo an, giờ gan to ra rồi? Còn dám cãi lại tôi?” Cô vừa dứt lời thì nghe được từ hướng toilet truyền tới giọng ai đó đang mắng người, ngay sau đó Chu Đại Đồng được hai tên vệ sĩ nâng đi ra khỏi toilet.
Ba người này, toàn thân trên dưới ướt dầm ướt dề, giống ba con cún bị rơi xuống nước.

Lúc này Chu Đại Đồng rất là ấm ức, vừa rồi hắn đứng dưới vòi nước cọ rửa nửa ngày, nhưng mà cái mùi nước tiểu hôi rình trên người hắn vẫn không hết được.

Quả thực là cực kỳ đáng ghét!
“Chu tổng.” Sắc mặt Tô Tình đầy vui mừng, hờn dỗi hô lên một tiếng, sau đó vội vàng tiến lên nghênh đón ông ta.

Đi đến trước mặt Chu Đại Đồng, Tô Tình dậm chân nói: “Chu tổng, có tên bảo an đụng phải em!” Nói xong, Tô Tình không nhịn được nhíu nhíu mày, đồng thời bịt mũi lại.

Sao trên người Chu tổng lại có mùi khai của nước tiểu? Có điều Tô Tình không để ý đến mấy thứ này.
“Ai? Ai lại không có mắt dám trêu chọc Tô Tình!” Chu Đại Đồng vốn đang kiềm chế một bụng tức ở trong lòng, vừa nghe thấy thế thì lập tức gầm thét một tiếng.

Chu Đại Đồng háo sắc, đây là điều mọi người đều biết.

Trong công ty Đại Đồng của hắn có rất nhiều ngôi sao nữ đều qua lại với hắn.

Nhưng mà Tô Tình này hắn còn chưa lôi lên giường được.

Cho nên khi Tô Tình bị bắt nạt, hắn đương nhiên phải đứng ra thể hiện phong thái uy nghi trước mặt trước mặt nữ thần!
“Chính là hắn.” Tô Tình quay đầu, chỉ vào Lăng Thành đứng cách đó không xa.


Gì? Thấy là Lăng Thành, Chu Đại Đồng nuốt nước miếng một cái, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc! Tình cảnh vừa nãy trong toilet hiện lên rõ mồn một trước mắt hắn.
“Chu Đại Đồng, công tác quản lý của công ty Giải Trí Đại Đồng mấy người kém quá.

Nghệ sĩ dưới tay mà cũng không quản lý được?” Lúc này, Lăng Thành đứng lên, như cười như không mở miệng nói: “Thân là nhân vật của công chúng, đến cả tố chất tối thiểu cũng không có, nếu không thì để tôi tới dạy ông quản lý thuộc hạ như thế nào nhé?”
“Tên bảo an quèn như người mà cũng dám ở chỗ này...” Tô Tình nén giận, chỉ vào Lăng Thành lạnh lùng mở miệng.

Nhưng mà lời còn chưa nói hết, cô đã bị Chu Đại Đồng quát to một tiếng cắt đứt: “Cô câm miệng cho tôi!” Mẹ kiếp, vừa bị uống nước tiểu xong, hảo hán không ăn thiệt trước mắt, bây giờ không thể lại đắc tội Lăng Thành nữa!
Tô Tình bị dọa, thân thể mềm mại run lên, không dám nói tiếp nữa, trong đôi mắt lại tràn đầy nghi hoặc.

Chu tổng sao vậy? Hắn chưa từng đối xử với cô hung dữ như vậy.

Mà không đợi cho Tô Tình phản ứng lại, Chu Đại Đồng nắm tóc cô một cái, bước nhanh tới.
“Nhanh xin lỗi Lăng tổng đi! Đây là Lăng tổng, tổng giám đốc Công ty Hoa Ngưu, xin lỗi đi! Đúng là đồ không có mắt.” Chu Đại Đồng gấp gáp không chịu được, cuống họng đều nghẹn lại.

Tô Tình bị túm tóc đau điếng, lúc này cô đã hiểu ra.

Cái tên bảo an trước mắt này cơ bản không phải là người mà cô có thể đắc tội!
Tô Tình run lên, cuối cùng buông xuống sự kiêu ngạo và tự tôn của mình.

“Thật...!thật xin lỗi, vừa nãy là tôi sai.” Một giây sau, Tô Tình cắn chặt môi, thấp giọng quay về phía Lăng Thành nói.

Oa! Giờ khắc này, mọi người vây xem bên cạnh lập tức trở nên xôn xao ồn ào! Cái này, đây là tình huống gì vậy?! Chu Đại Đồng luôn luôn vênh váo, hôm nay thế mà lại khép nép như vậy?! Hơn nữa cái cô Tô Tình này ở trong ngành giải trí có tiếng là tính tình không tốt, hôm nay vậy mà lại nói xin lỗi!
Lăng Thành cười híp mắt nhìn Chu Đại Đồng: “Thôi được rồi, thái độ cũng không tệ lắm, về sau chú ý một chút.” Nói xong, Lăng Thành nhanh chóng rời đi.
“Đờ mờ!...” Nhìn bóng lưng đang rời đi của Lăng Thành, sắc mặt Chu Đại Đồng tái xanh, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Mối thù hôm nay nếu hắn không báo thì thề không làm người! Hôm nay mày đối xử với ông như thế nào thì ông đây sẽ làm như thế với vợ con mày, với người thân của mày!
Chu Đại Đồng nắm chặt nắm đấm, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, tức giận đến phát run.