Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1196: 1196: Bát Môn Trở Lại!





Vũ Hoàng Kiếm gào thét vang trời, phân tách mà ra, mang theo sát khí lẫm liệt đâm đến.

Đối với những Đế Tử bình thường, Vũ Hoàng Kiếm có lẻ sẽ khiến bọn hắn đau đầu một phen.

Đáng tiếc, năm người mà Lạc Nam đối mặt lúc này lại nằm ngoài phạm vi đó.

Đối mặt với Vũ Hoàng Kiếm mang theo Bá Lực, bọn hắn biểu lộ vô cùng điềm nhiên.

“Hừ, muốn khiêu khích thì dùng thủ đoạn mạnh hơn đi!” Long Ngạo Thế hừ lạnh một tiếng.

Chỉ thấy hắn duỗi ra hai tay hóa thành Song Long Trảo, bên trên song trảo là tầng tầng vảy Chân Long xanh biếc chói lọi, các đường Long Văn chậm rãi luân chuyển, quét ngang hàng loạt Vũ Hoàng Kiếm.

KENG KENG KENG KENG…
Ma sát dữ dội vang lên âm thanh kinh người, Vũ Hoàng Kiếm khó thể xuyên qua vảy Chân Long, bị Long Ngạo Thế toàn diện đẩy lùi.

Thủy Tinh diện mục vô cùng lãnh khốc, Toa Xoa Kích trong tay cắm xuống trước mặt.

RỐNG GÀO…
Theo động tác của hắn, Thủy Đế Lực như hải dương hàng lâm, từ bên trong dòng nước là hàng loạt Thủy Quái hình thù dữ tợn phá hải lao ra, có Ngạc Ngư, có Cự Quy, có Cá Mập, Cá Kiếm hung mãnh đến cực điểm.

Những Thủy Quái liều lĩnh không sợ chết lao theo dòng nước, nhắm đến từng thanh Vũ Hoàng Kiếm công kích trực diện, không ngừng đem các thanh kiếm đánh bật trở về.

“Mười…” Quỷ Đỏ nhẹ giọng thốt ra một tiếng.

Đơn giản mà thô bạo tung ra một đấm.

ẦM!
Quyền kình khủng bố tàn phá bừa bãi trăm dặm không gian, đem những thanh Vũ Hoàng Kiếm ở trước mặt đánh cho rơi rụng.

Hắc y nhân bạo lực không kém gì Quỷ Đỏ, óng tay áo đen kịch tung bay, thản nhiên tung ra hai đấm.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Theo cú đấm của Hắc Y Nhân, Thiên Địa xung quanh như đứng về phía hắn, vô cùng vô tận lực lượng truyền về.

Một luồng sức ép vô hình do chính không gian tạo ra siết chặt vào từng thanh Kiếm, làm suy yếu tốc độ của chúng nó, mặc cho Hắc Y Nhân ra sức càn quét.

Bạch Y Nhân càng thêm đơn giản, hắn đứng im tại chỗ, nhưng Lạc Nam kinh dị nhìn thấy Vũ Hoàng Kiếm mỗi một lần đâm vào đều xuyên thấu mà qua.

Bạch Y Nhân giống như một ảo ảnh, biến chính cơ thể của mình thành hư vô, không chịu bất kỳ công kích cũng như tác động bên ngoài nào vào cơ thể.

Chỉ thoáng chốc, 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm hoàn toàn bất lực, không thể gây phiền toái cho năm vị yêu nghiệt dù chỉ một chút.


Ngay cả đường Kiếm do Lạc Hồng Kiếm trảm ngang cũng chỉ có tác dụng khiêu khích, hoàn toàn không mang theo bất kỳ ảnh hưởng nào đến năm người này.

“Đều là quái vật…” Lạc Nam hít sâu một hơi, trong lòng âm thầm cân nhắc.

Trong năm người này, chỉ có Long Ngạo Thế và Thủy Tinh là hắn thấy bình thường nhất.

Thủ đoạn của bọn hắn mặc dù cường đại nhưng còn nằm trong phạm vi hiểu biết của Lạc Nam.

Xét về Quỷ Đỏ, kẻ này động tác lúc nào cũng thong dong nhưng lại tràn đầy uy lực, chiến đấu với hắn có cảm giác như đang chiến đấu với rất nhiều người.

Hắc Y Nhân cũng vô cùng thô bạo, khả năng của hắn hình như là lợi dụng hoàn cảnh xung quanh để chiến đấu, hắn là con cưng của thiên địa, có cảm giác mọi thứ xung quanh luôn nghiêng về phía hắn.

Bạch Y Nhân thì không cần phải nói, lực lượng Hư Vô của kẻ này tà môn nhất, Lạc Nam vẫn chưa thể lý giải.

“Hàm Ngọc, nàng có ý kiến gì không?”
Lạc Nam hướng về trong lòng dò hỏi.

Hắn không hỏi Kim Nhi vì biết nha đầu này kiểu gì cũng sẽ không nói, ngược lại Bắc Cung Hàm Ngọc từng là trưởng lão của Tiên Ma Cung, kiến thức bất phàm, có lẽ sẽ mang lại thông tin hữu ý có giá trị tham khảo nào đó cho mình.

“Thế hệ này yêu nghiệt hoành hành, thật sự còn viễn siêu thời đại Tiên Ma Cung thành lập, điều này không biết là phúc hay họa…”
Bắc Cung Hàm Ngọc cảm thán một tiếng, sau đó ngưng trọng nói ra:
“Hắc Y Nhân rất có thể là một tồn tại hy hữu chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, được xưng là Thuận Thiên Giả!”
“Thuận Thiên Giả?” Lạc Nam sắc mặt mộng bức, chưa từng nghe qua cách gọi này.

“Thuận Thiên Giả ám chỉ những kẻ làm tất cả mọi việc đều được Thiên Đạo che chở và ưu ái, thuận lợi trong mọi hoàn cảnh, nhất là trong các cuộc chiến!” Bắc Cung Hàm Ngọc giải thích nói:
“Cũng giống như khi Thuận Thiên Giả chiến đấu với kẻ thù, Tiên Khí trong thiên địa sẽ ưu tiên tiến vào cơ thể hắn, không gian xung quanh sẽ nghiền ép lên đối thủ của hắn, thậm chí ngay cả Thiên Đạo Chi Nhãn, quy tắc Vũ Trụ cũng sẽ đứng về phía hắn, hỗ trợ hắn đối địch!”
“Nói tóm lại, Thuận Thiên Giả có khí vận phù hộ, được đất trời thiên vị, ưu ái…”
“Khoan đã!” Lạc Nam lập tức lên tiếng: “Vậy Thuận Thiên Giả có gì khác với Khí Vận Chi Tử đâu?”
“Bản chất của bọn hắn giống nhau!” Bắc Cung Hàm Ngọc phân tích:
“Nhưng khác nhau ở chỗ, Khí Vận Chi Tử là những nhân vật ứng kiếp mà sinh, được khí vận lựa chọn gia thân mà chẳng cần phải trả giá gì cả…”
“Còn Thuận Thiên Giả thì khác, để được phù hộ thì tổ tiên hay thậm chí là chủng tộc của hắn phải từng có những cống hiến cực kỳ to lớn cho sự sinh tồn và phát triển của vũ trụ, khiến linh tính vũ trụ cảm phục, sau đó ban thành Thuận Thiên Giả xem như một cách đền bù xứng đáng!”
“Để trở thành Thuận Thiên Giả, hầu hết đều phải trả giá cực kỳ đắt…”
Bắc Cung Hàm Ngọc nói tiếp: “Đây chỉ là suy đoán, bởi vì sau lần va chạm vừa rồi, ta cảm thấy Hắc Y Nhân có những đặc điểm giống với Thuận Thiên Giả mà cổ tịch ghi chép lại, cũng không loại trừ khả năng hắn là Khí Vận Chi Tử!”
Lạc Nam âm thầm ghi nhận, ánh mắt đảo qua Quỷ Đỏ và Bạch Y Nhân:
“Vậy còn bọn hắn?”
Bắc Cung Hàm Ngọc lắc đầu nói ra:
“Quỷ Đỏ là người của Chiến Mệnh Cung, đây là thế lực bí ẩn bậc nhất vũ trụ, ngay cả Tiên Ma Cung năm đó cũng chẳng biết mục đích tồn tại của bọn hắn là gì…”
“Muốn biết thêm về Quỷ Đỏ, ngươi phải ép hắn bộc lộ nhiều con bài hơn mới được!”
“Về phần Bạch Y Nhân, ban đầu ta đoán hắn là một loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính với công dụng cường đại, nhưng sau khi nhìn ngươi xung đột với hắn thì lại phát hiện không phải, bởi vì các loại Dị Thuộc Tính không hề cảm thấy e sợ trước mặt hắn!”
“Ta thiên về khả năng Bạch Y Nhân là một chủng tộc nào đó ngoài vũ trụ sở hữu lực lượng Hư Vô!”
“Đa tạ nàng…” Lạc Nam gật đầu.


Những kiến thức mà Bắc Cung Hàm Ngọc cung cấp cho hắn vô cùng hữu ích.

Bởi vì khả năng rất cao suy đoán của nàng sẽ là thật, trong trường hợp khi hắn đã thử dùng Thiên Cơ Bảng dò xét Quỷ Đỏ, Bạch Y Nhân và Hắc Y Nhân nhưng đều thất bại.

Có thể khiến Thiên Cơ Bảng dò xét thất bại, một là ngoài tầm vũ trụ, hai là có khí vận che đậy thiên cơ, ba là người mang Cấm Kỵ.

Nhưng nếu Bạch Y Nhân là tồn tại ngoài vũ trụ này, vậy tại sao hắn được phép tham gia Thiếu Đế Chi Chiến?
Cổ Việt Tộc sẽ không phát hiện sao?
Lạc Nam âm thầm khó hiểu…
“Đánh với chúng ta mà dám phân tâm?”
Nhìn thấy Lạc Nam có chút thất thần, Long Ngạo Thế sắc mặt lạnh lẽo quát.

Hắn cảm thấy đối thủ đang sỉ nhục mình, đã lấy ít địch nhiều mà còn dám lơ là như vậy.

Không giữ lại thực lực, Long Văn ngạo nghễ hiện lên, Long Ngạo Thế chân đạp thân pháp, tay rồng mang theo Chân Long Lực tinh khiết bậc nhất, điên cuồng oanh sát:
“Chân Long Quyền!”
“Hừ!” Thủy Tinh cũng nghiêm túc, hai tầng Kích Vực gào thét mà ra, Tam Xoa Kích trong tay chấn động dữ dội.

Lùi một bước lấy đà, Thủy Tinh tay cầm Tam Xoa Kích phóng thẳng đến Lạc Nam.

RỐNG!
Hư ảnh một con Thủy Long giương nanh múa vuốt hòa cùng Thân Kích xé tan không gian, sóng thần cuồn cuộn như đại hồng thủy hàng thế.

“Chiến Vực – mở!” Quỷ Đỏ chiến ý ngút trời, Chiến Vực như trống trận hàng thế, găng tay màu đỏ nâng cao, một quyền đấm đến hủy thiên diệt địa.

Hắc Y Nhân không nói tiếng nào, nhưng khi hắn giang rộng đôi tay, toàn bộ lực lượng đất trời trong phạm vi ngàn dặm kéo về như những dòng thác tiến vào cơ thể.

Chỉ thoáng chốc, lực lượng của Hắc Y Nhân bạo tăng, tung ra hai quyền.

Bạch Y Nhân không hành động, bởi vì một khi lực lượng của hắn đánh ra sẽ không phân biệt địch hay bạn, phân tán luôn cả sức mạnh của đám người Long Ngạo Thế thì không hay.

Bốn người kia ra tay đã đủ rồi.

“Thích thì chiến!” Lạc Nam ngửa mặt lên trời cười dài.

Đối mặt với các địch thủ hùng mạnh và thần bí này mới là khao khát của hắn.

Chiến ý trong mắt gần như hóa thành thực chất, gác lại những tò mò sang một bên.


Lạc Nam ngạo nghễ gầm lên: “Bát Môn Độn Giáp!”
“Khai Môn – Mở!”
“Cơ Môn – Mở!”
“Thể Môn – Mở!”
“Tốc Môn – Mở!”
“Huyết Môn – Mở!”
“Cốt Môn – Mở!”
“Không Môn – Mở!”
Lạc Nam bước vào trạng thái chiến đấu, một lần kích hoạt cả Thất Môn trong Bát Môn!
“Bí Thuật của Thể Tu? Vì sao yếu như vậy?” Thấy tình cảnh này, Long Ngạo Thế lên tiếng cười nhạt.

Đám người cũng hai mặt nhìn nhau, không hiểu vì sao Lạc Nam đột nhiên vận dụng Bí Thuật cấp thấp như vậy.

Bát Môn Độn Giáp chỉ là Cực Cấp Bí Thuật mà thôi, những yêu nghiệt như Quỷ Đỏ đương nhiên sẽ không nhìn vào trong mắt.

“Yếu?” Lạc Nam cười lạnh lùng: “Để ta cho các ngươi xem, Cực Cấp Bí Thuật cũng sẽ lật trời!”
“Cửa cuối cùng – Tử Môn – Mở!”
Trong ánh mắt kinh dị của đám đông, mọi giác quan trên cơ thể Lạc Nam bùng nổ đến mức cao nhất, huyết mạch sục sôi, xương cốt kiên cố, chiến ý tung hoành như một cổ máy chiến đấu hủy diệt.

Tử Môn trực tiếp ép Lạc Nam đạt đến cuối cùng của ngưỡng Thân Thể, đem Thất Môn còn lại gia tăng mạnh mẽ lên vô số lần.

Tử Môn mở ra, sức mạnh Bát Môn Độn Giáp trực tiếp vượt qua ngưỡng mà một môn Cực Cấp Bí Thuật có thể mang lại vô số lần.

35 đường Hồng Hoang Tiên Văn gia trì quanh thân, Lạc Nam bá đạo hướng về phía trước, Bá Lực bao phủ đôi tay, liên tục tung quyền về trước mặt, long trời lỡ đất.

ẦM ẦM!~
Quyền kình nổ tung tứ phía, Lạc Nam như một tôn chiến thần…
Hắn đấm Long Quyền của Long Ngạo Thế, đấm văng Tam Xoa Kích của Thủy Tinh, diệt luôn Quyền Kình mà Quỷ Đỏ và Hắc Y Nhân thi triển.

“Làm sao có thể?” Long Ngạo Thế khó có thể tin.

Chúng cường giả bên ngoài nuốt một ngụm nước bọt, chẳng lẽ Lạc Nam thật sự đem các yêu nghiệt hàng đầu bức lui sao?
“Hừ, Bát Môn Độn Giáp…” Thiên Đế hừ lạnh nói:
“Đó là Bí Thuật thể tu của Cự Nhân Tộc, một khi kích hoạt Tử Môn uy lực sẽ gia tăng đến mức khủng bố, nhưng cái giá phải trả là bạo thể mà chết!”
“Lạc Nam thi triển Tử Môn mạnh mẽ trong thoáng chốc, nhưng chết là khó tránh khỏi!”
“Thì ra là vậy…” Đám người giật mình, thầm nghĩ Lạc Nam bị điên rồi sao? Bí Thuật mang đến hậu quả nặng nề như vậy cũng muốn sử dụng.

Chẳng lẽ hắn biết mình khó thể chống lại Quỷ Đỏ đám người nên quyết định liều mạng?

“Đây là sức mạnh của Tử Môn…” Lạc Nam hưng phấn hít sâu một hơi, toàn thân kích động đến mức run rẩy.

Ở khoảnh khắc này, hắn cảm giác mỗi tế bào trên cơ thể mình đều ẩn chứa lực lượng khủng khiếp.

Hắn muốn chiến, chiến, chiến, chiến…một cách điên cuồng để phát tiếc sức mạnh.

Từ khi tu luyện Bát Môn Độn Giáp đến nay, đây là lần đầu tiên hắn kích hoạt Tử Môn.

Hiệu quả mang lại không ngờ vượt xa ý muốn…
“Bí thuật rác rưởi…” Long Ngạo Thế xem thường nói: “Có thể mạnh mẽ trong thời gian ngắn, đổi lại là bạo thể mà chết, chỉ có kẻ ngu xuẩn mới sử dụng!”

Nói xong, Long Văn gầm thét, tiên hạ thủ vi cường, tung ra Long Quyền hùng mạnh, muốn ép Lạc Nam nhanh chóng đến ngưỡng giới hạn của Tử Môn.

Đối mặt với Long Quyền mạnh mẽ của Long Ngạo Thế, Lạc Nam ở trạng thái này đâu thèm quan tâm?
Hắn chỉ đơn giản vung đấm, Tiên Văn bùng nổ, trực diện đánh văng Long Quyền của Long Ngạo Thế.

“Quả nhiên Bí Thuật rất mạnh…” Quỷ Đỏ nhíu chân mày nhìn Lạc Nam, hắn không cho rằng nhân vật như Lạc Nam sẽ thi triển Bí Thuật một cách liều lĩnh như vậy.

“Khi bí thuật kết thúc cũng là lúc hắn bạo thể!” Hắc Bạch Y Nhân âm thầm lắc đầu.

“Bạo thể?” Lạc Nam trong lòng cười quỷ dị.

Người khác có thể bạo thể, nhưng một kẻ sở hữu Vạn Cổ Bất Hủ Thân như hắn sẽ bạo thể sao?
Câu trả lời là không thể nào…
Bát Môn Độn Giáp một khi kết hợp Vạn Cổ Bất Hủ Thân, sẽ là một con bài mạnh mẽ của hắn.

Nhớ lại những tháng ngày vất vả tu luyện Bát Môn Độn Giáp ở hạ giới, Lạc Nam cảm thấy vô cùng đáng giá.

Vũ Phong Đỉnh gia trì quanh thân, Thiên Hạ Vô Cực triển khai, thân ảnh Lạc Nam biến mất tại chỗ.

Xuất hiện sau lưng Long Ngạo Thế…
Lạc Hồng Kiếm lóe lên, Bá Lực điên cuồng thiêu đốt, Bạo Ngục Trảm hung hăng chém xuống.

“Hừ, dù là Đế Cấp Pháp Bảo muốn phá phòng ngự của ta cũng không dễ dàng đâu!" Long Ngạo Thế cười gằn quát:
“Chân Long Chiến Thân!”
Chân Long Giáp bao trùm toàn thân, Long Ngạo Thế vươn ra Long Trảo hung hăng vồ đến Lạc Hồng Kiếm.

Bên trên Long Trảo, 25 đường Long Văn óng ánh sức mạnh.

Lạc Nam híp mắt, 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn đồng thời cũng xuất hiện trên thân Lạc Hồng Kiếm.

Hai tầng Kiếm Vực bùng nổ mà ra, vận dụng toàn bộ sức mạnh Thể Tu và cả Bá Lực trảm xuống.

XOẸT!
Kiếm cùng Long Trảo va chạm, dư ba nghiền nát bốn phương tám hướng.

RĂNG RẮC…
Ánh mắt Long Ngạo Thế như muốn lòi ra ngoài…
Hắn chứng kiến Long Trảo kiên cố không gì cản nổi của mình bị Lạc Hồng Kiếm trảm ngang.

PHỐC!
Máu rồng như cột nước bắn lên bầu trời…
Ánh kiếm màu đỏ hết sức chói mắt.

“Vảy Chân Long cũng cứng đấy, nhưng đứng trước Binh Nhân Tộc, Bá Lực, Tử Môn và cả 35 đường Tiên Văn…” Lạc Nam cười tà bên tai Long Ngạo Thế:
“Vẫn còn non lắm…”

Chúc cả nhà ngủ ngon.