Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1140: 1140: Quá Mạnh!





Ngoại trừ nữ nhân tuyệt tình kia, Vạn Yêu Thánh Địa chỉ còn duy nhất một người có khả năng dùng Gậy nện nát Cương Giáp Hoàng Kim Lôi của Lạc Nam hắn.

Ngoài vị chủ nhân còn lại của Vạn Yêu Thánh Địa, còn có thể là ai?
Qua lời của Cự A Man, Lạc Nam đã sớm biết được vị Thánh Chủ này là nhân vật nào…
Linh Minh Thạch Hầu – một trong Tứ Hầu Hổn Thế, là sinh mệnh do thiên địa khai sinh, từ trong cục đá hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt mà xuất.

Bẩm sinh được coi là thần tướng, công pháp và vũ kỹ vô sự tự thông, chỉ cần xem qua là hiểu, xem qua là có thể thành thục.

Vô cùng kinh khủng.

Đã sớm có nghe qua uy danh, lần này nhìn thấy chân thân xuất hiện, Lạc Nam càng thêm khẳng định.

Hình dạng của hắn so với Hầu Yêu bình thường không có quá nhiều sự khác biệt, thậm chí thân thể không hề cao lớn, nhìn qua hơi gầy yếu, chẳng khác một gã thanh niên bình thường được phủ thêm lớp lông vàng…
Nhưng chính bề ngoài chẳng có gì đặc biệt ấy lại đang tỏa ra một cổ khí chất thô bạo cuồng dã, chiến ý lẫm nhiên làm lòng người khiếp đảm.

Đối mặt với nhân vật như vậy, Lạc Nam sắc mặt nghiêm nghị dị thường, không dám có chút lơ là.

Hắn mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn quan sát đối phương vô cùng kỹ lưỡng, nhưng lại âm thầm khiếp sợ khi phát hiện một điều…
Mặc dù con khỉ này đang trong bộ dạng lóc chóc lộn xộn, không hề có chút đứng đắn nào…lại chẳng có dù chỉ là một tia yếu điểm.

Không sai, chẳng có chút khuyết điểm nào để Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn nhìn ra sơ hở.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Có tin Lão Tôn một gậy đập chết ngươi?”
Thấy Lạc Nam đánh giá mình chằm chằm, Linh Minh Thạch Hầu hung tợn trừng mắt, đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh đột ngột bắn ra hai luồng Kim Quang sắt nhọn, xuyên thấu hư không, tập kích trực diện.

Quả thật là không nói đạo lý, miệng thì nói dùng gậy đập chết hắn…nhưng mắt đã bất ngờ tấn công rồi.

Con khỉ này không phải loại đại tướng đạo mạo nửa chữ nghìn vàng, mà là một kẻ vô cùng quỷ quyệt cơ trí, hành sự không theo quy tắc chuẩn mực.

Kẻ như vậy mới thật sự khó đối phó…
“Bẻ Cong Không Gian!”
Lạc Nam trong lòng trầm xuống, vội vàng thi triển con mắt Cấm Kỵ.

Hai luồng Kim Quang như sao xẹt ngang hai bên mí mắt, để lại hai vết sẹo nhỏ trên mặt Lạc Nam, máu tươi chảy xuống…
Hiển nhiên dù bị Bẻ Cong Không Gian thảnh hưởng, thì tốc độ của hai luồng Kim Quang vẫn quá nhanh và chuẩn xác, thiếu chút nữa xuyên thủng đầu hắn.

“Khẹc!”
Linh Minh Thạch Hầu hú lên quái dị, dưới chân hắn bất chợt xuất hiện đám mây.

Cuồng phong gào thét, hắn đã trực tiếp biến mất, Hỏa Nhãn Kim Tinh lóe lên…
Kim quang bao phủ khắp trời, Lạc Nam giật mình phát hiện tầm quan sát của mình đột ngột bị niêm phong, vạn vật thế gian tan biến, đầy trời chỉ còn lại Kim Quang óng ả cùng đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh kia đang dần biến thành khổng lồ cao cao tại thượng.

Theo bản năng, Lạc Nam kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân, Kinh Văn Bất Hủ bao trùm toàn bộ cơ thể.

ĐÙNG!
Một gậy như trời giáng hung hăng trấn vào lòng ngực hắn…

Mặc dù có Vạn Cổ Bất Hủ Thân bảo vệ cơ thể không bị tổn thương, nhưng lực đạo khủng khiếp vẫn khiến hắn bay vọt hàng trăm dặm.

Chưa kịp định thần, lại một gậy bất chợt nện thẳng vào lưng, đem Lạc Nam tiếp tục quất bay.

Hắn muốn phản kích, nhưng khắp đất trời lúc này chỉ còn lại một màu Hoàng Kim che đậy, tất cả tri giác mất sạch, không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, chỉ có bóng gậy như ẩn như hiện thỉnh thoảng nện đến trực diện.

Nếu không có Vạn Cổ Bất Hủ Thân bảo vệ, chỉ sợ hắn đã sớm trọng thương rồi.

“Khẹc khẹc khẹc, có chút thực lực ấy cũng muốn cường thế xông vào Vạn Yêu Thánh Địa…”
Tiếng cười cuồng dã vang vọng không gian, toàn bộ thế giới chỉ là một màu Hoàng Kim chói lọi.

“Đây là Kim Tinh Ảo Cảnh do Hỏa Nhãn Kim Tinh tạo nên, người lọt vào ảo cảnh sẽ lạc vào thế giới chỉ có màu hoàng kim, ở trong thế giới này…Linh Minh Thạch Hầu làm chủ cục diện!” Lời nhắc nhở của Phong Nhi vang lên trong đầu.

“Vậy sao?” Lạc Nam híp mắt lại.

Nanh Bạc thần một màu bạch ngân xuất hiện trong tay.

“Hử?” Có tiếng kinh ngạc của Linh Minh Thạch Hầu, hắn không hiểu tên này đột nhiên sử dụng một thanh Kích cấp thấp như vậy làm gì.

Không để đối thủ phải đợi lâu, Nanh Bạc ngân vang, Kích Vực gầm thét phá thể mà ra…
“Ảo cảnh là do ngươi làm chủ, nhưng bên trong Vực của mình, ta sẽ làm chủ!” Lạc Nam cười lạnh.

Kích Vực bao phủ toàn trường, Lạc Nam lập tức lấy lại cảm giác bên trong Vực…
“Bắt được ngươi rồi!” Lạc Nam cười lạnh.

Thiên Hạ Vô Cực kích hoạt, tốc độ lên đến tột đỉnh.

Phật Nộ Hàng Ma Quyền gào thét, Hồng Hoang Tiên Văn toàn diện triển khai, 35 đường nổi cộm lên trên cái tay.

Lạc Nam hướng về một khoảnh không hung hăng oanh tạc.

“Có chút thủ đoạn!” Linh Minh Thạch Hầu cười nhạt.

Không nghĩ đến Lạc Nam sẽ dùng đến Kích Vực để phát hiện ra tung tích của mình.

Lạc Hồng Kiếm đã để ở Côn Lôn làm bạn với Tiểu Tiểu, Lạc Nam chỉ có thể dùng đến Nanh Bạch để triển khai Kích Vực mặc dù đẳng cấp của nó còn quá thấp.

Kim Tinh Ảo Cảnh lợi hại đến đâu, nhưng chỉ cần Kích Vực có thể bao trùm khắp mọi ngõ ngách bên trong ảo cảnh, vậy những kẻ tiến vào trong Vực sẽ bị người dùng Vực phát hiện.

“Bất quá thì đã sao? không cần dùng đến ảo cảnh ta vẫn có thể chính diện đánh bay ngươi!” Linh Minh Thạch Hầu cười rộ lên.

Đối diện Phật Nộ Hàng Ma Quyền, hắn không lùi mà tiến…
Dồn lực lấy đà, Kim Đế Lực gia trì vào nấm đấm, sức mạnh của một Thể Đế cùng lúc bùng phát.

“Cuồng Hầu Quyền!”
Sau lưng Linh Minh Thạch Hầu, hư ảnh của một con mỹ hầu vương ngửa đầu lên trời ngông cuồng gào rống, hung hăng tung ra nấm đấm, đối kháng trực diện hư ảnh Đại Phật sau lưng Lạc Nam.


Cuồng Hầu đối Phật Nộ…
OÀNH!
Kinh thiên động địa, hai quyền khủng bố nện thẳng vào nhau.

Quyền kình gào thét, không gian xung quanh hai người chính thức phá toái thành mảnh nhỏ.

“Lại đến!”
Linh Minh Thạch Hầu cuồng tiếu, Kim Công Bổng bị hắn ném lên không trung, cánh tay còn lại tụ Cuồng Hầu Quyền, nện thẳng vào mặt Lạc Nam.

“Chẳng lẽ ta sợ?” Lạc Nam cười gằn, 35 đường Hồng Hoang Tiên Văn luân chuyển, lại một quyền đấm ra.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Hai người điên cuồng đối quyền một cách bạo lực, Phật Nộ và Cuồng Hầu ở giữa hư không triền đấu dữ dội, âm thanh va chạm và tiếng không gian vỡ nát oanh động cả Tiên Ma Vực…
Vô số tu sĩ âm thầm hoảng sợ, không biết là ai gan to bằng trời dám gây sự trong Vạn Yêu Thánh Địa
Đáng tiếc Vạn Yêu Thánh Địa đã sớm kích hoạt Đại Trận, đem cảnh tượng bên trong phong tỏa, người ngoài dù tò mò nhưng cũng không dám xông vào.

Lạc Nam càng đánh càng kinh hãi, phải biết rằng lúc này hắn nhờ vào Hồng Hoang Tiên Văn đang kích hoạt, bằng không đã sớm bị áp chế rồi.

Linh Minh Thạch Hầu quá mạnh, bất kể là Kim Đế Lực hay lực lượng thân thể của hắn đều mạnh hơn cường giả trong cùng cấp quá nhiều.

So với Lạc Nam, Linh Minh Thạch Hầu cũng có chút kinh ngạc…
Mặc dù chưa đánh toàn lực, nhưng tiểu tử này có thể lấy tu vi Thể Tôn và Tiên Tôn cầm cự trước mặt mình lâu như vậy, quả thật là có chút bản lĩnh.

Trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, Kim Cô Bổng bị hắn ném lên không trung từ nãy đến giờ chẳng biết từ bao giờ đã biến to đến mức khủng bố, như một thanh cột chống trời hung hăng trấn thẳng xuống đầu Lạc Nam trong lúc hai người đang quyền đấm cước đá.

Kim Cô Bổng có nguyên liệu luyện chế từ Như Ý Thạch, nó có thể tùy ý biến lớn biến nhỏ theo ý niệm của chủ nhân.

Lực lượng như vạn trọng sơn muốn trấn áp Lạc Nam.

“Đã sớm biết ngươi sẽ chơi xấu!” Lạc Nam cười tà.

KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Kiếm ngâm vang trời, sát cơ lẫm liệt từ trong hư không gào thét mà ra.

Hư ảnh 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm như thiên hoa loạn trụy bay múa…
“Vạn Kiếm Quy Tông!” Lạc Nam quát lạnh.

KENG!
Vũ Hoàng Kiếm ngân vang, Bá Lực ầm ầm gia trì vào Thân Kiếm, hư ảnh Long Phượng hòa minh giữa bầu trời thoáng ẩn thoáng hiện…
Chúng nó đồng loạt hợp nhất, lực lượng tiếp cận Đế Binh, đón lấy Kim Cô Bổng cự đại.

ẦM!
Như thiên thạch đụng độ sao băng, Kim Cô Bổng khổng lồ bị 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm hợp lực kháng cự, không thể tiếp tục trấn xuống.


“Hừ!” Linh Minh Thạch Hầu đánh lén bất thành không vui hừ một tiếng.

Nhưng ngay sau đó, hai sợi lông khỉ bất chợt thần bí rơi ra, bay nhẹ nhàng ra sau lưng Lạc Nam.

Cấm Kỵ Chi Nhãn chớp nháy, Lạc Nam khóe môi mỉm cười quỷ dị, Bá Đỉnh tụ hội…ở trong đan điền cấp tốc xoay tròn.

Theo sau đó, Hỏa Diễm, Hàn Băng, Lôi Đình, Kịch Độc, Đại Địa…tất cả lực lượng bùng nổ ra ngoài, ngưng kết thành một kiện áo choàng khoác lên người hắn.

Hai sợi lông khỉ lóe lên, hiện ra hai cổ phân thân y đúc Linh Minh Thạch Hầu, hung hãn thi triển Cuồng Hầu Quyền, uy lực không kém chút nào so với bản thể vào lưng Lạc Nam.

Cùng lúc đó, áo choàng do Bá Lực hình thành đã đợi sẳn từ trước, hung hăng quét ngang.

ĐÙNG!
Song Cuồng Hầu Quyền cùng áo choàng va chạm, sắc mặt kinh biến, cánh tay tê rần liên tục lùi lại vài bước.

Chưa dừng lại ở đó, từ bên trong Bá Y, Xích Luyện Hỏa Xà cùng Mộc Chu Kết Dính bất chợt lao ra, trói lấy tay chân bọn hắn…
Ở phía đối diện, Linh Minh Thạch Hầu tò mò: “Áo này là gì?”
“Bá Y!” Lạc Nam đáp lại hai chữ.

Không sai, Hóa Lực Y Công đã tu luyện thành công, cho ra đời Bá Y do tất cả lực lượng dung hợp tạo thành y phục, có thể mang theo tất cả công năng của các Dị Thuộc Tính mà Lạc Nam hiện có, vừa phòng ngự vừa phản kích, vừa chủ động giải trừ trạng thái khống chế, vừa khống chế đối thủ…
“Ngươi làm sao biết ta sẽ dùng phân thân đánh lén?” Linh Minh Thạch Hầu tiếp tục hỏi.

Theo lý mà nói, lông khỉ được hắn ném ra vô cùng bí mật, Lạc Nam lẽ ra không thể biết trước mà kích hoạt Bá Y để chống lại được.

Dường như suy nghĩ của hắn bị Lạc Nam nắm bắt, vô cùng quỷ dị.

“Không nói cho ngươi!” Lạc Nam cười nhạt, bên trong lại đang cố gắng đè ép đau nhứt đến từ Linh Hồn.

Triển khai Do Thám Tương Lai trong trận chiến cấp độ cao như thế này thật sự tiêu hao và ảnh hưởng đến Linh Hồn, khiến hắn không thể phân tâm sử dụng Hồn Kỹ tập kịch con khỉ này.

Nhờ có Do Thám Tương Lai vẫn đang âm thầm kích hoạt mà Lạc Nam mới lường trước được sự tinh quái của con khỉ.

Bởi vì chênh lệch tu vi quá lớn, nếu không dùng đến Do Thám Tương Lai thì hắn rất khó để làm ra phản ứng kịp lúc, để có thể đánh ngang tay….

chỉ còn cách xem trước tương lai mà thôi.

Bị Hỏa Nhãn Kim Tinh tập kích bất ngờ một lần, Lạc Nam đã rút được kinh nghiệm…
“Không tồi!” Linh Minh Thạch Hầu cười tủm tỉm, đột nhiên vươn tay.

Kim Cô Bổng chấn động, hung hăng đánh văng Vũ Hoàng Kiếm, bay trở về trong tay hắn.

Sau đó, hắn nhếch mép nhìn lấy Lạc Nam: “Nếu đánh lén không thành, Lão Tôn sẽ trực diện đá đít ngươi!”
Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng, triệu hồi 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm trở về bên cạnh mình…
Hắn biết, con khỉ này nói thật! nó muốn đánh toàn lực.

“Mỹ Hầu Sáo Trang!”
Linh Minh Thạch Hầu đưa tay lên miệng huýt sáo.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Lòng đất chấn động, mặt đất nứt ra, như những con quái vật thức tỉnh…
Từng kiện, từng kiện Pháp Bảo mang theo Đế Uy cuồn cuộn lao vọt lên, nhập vào thân thể Linh Minh Thạch Hầu.


Giáp…Ngoa…Găng Tay…Khôi…Kỳ…
Trong khoảnh khắc, một cổ túc sát chi khí quét ngang đất trời, khí thế trên người toàn diện biến đổi.

Nếu trước đó, Lạc Nam vẫn còn cảm nhận được sự lóc chóc lộn xộn pha lẫn chút lười biếng trên người Linh Minh Thạch Hầu, thì hiện tại những cảm giác này đã toàn bộ mất đi.

Hắn lúc này thật sự đã hóa thân Thần Tướng, một người áp đảo vạn quân, tung hoành ngang dọc, sau lưng thoáng ẩn thoáng hiện núi thây biển máu, sự khốc liệt nơi chiến trường.

Thân khoác Huyết Kim Chiến Giáp lấy màu đỏ thẳm như máu làm chủ đạo xen lẫn ánh kim huy hoàng, chân đạp Hoàng Kim Chiến Ngoa, đầu đội Hoàng Kim Chiến Khôi, lưng vắt Song Chiến Kỳ, tay cầm Như Ý Kim Cô Bổng.

Lạc Nam hít sâu một hơi, Bá Y chuyển thành một màu đen kịch, từ bên trong nó…Tỏa Thiên Hắc Ám phun trào, nhanh chóng phong tỏa bốn phương tám hướng.

Phỏng Thiên Kính đã đặt ở chỗ Tử Yên, không thể dùng đến Tù Không Bát nữa rồi.

“Ăn Lão Tôn nhất bổng!”
Cân Đẩu Vân lộn nhào, Kim Cổ Bổng đã chính diện đập thẳng xuống.

Đế Uy phun trào, Mỹ Hầu Sáo Trang ầm ầm ngâm tụng, lực lượng toàn thân Linh Minh Thạch Hầu như một thế giới bạo tạc.

Một côn này nện xuống, Tỏa Thiên Hắc Ám ở bốn phía kịch liệt rung lên, như tùy thời có thể phá diệt…
“Chấp Chưởng Càn Khôn!” Lạc Nam gầm lên, kích hoạt Thiên Đế Biến.

Một luồng Đế Vực áp đảo lấy toàn thân, khiến tốc độ Linh Minh Thạch Hầu giảm đi đôi chút.

“Ngươi lại có Thiên Đế Biến?” Linh Minh Thạch Hầu gầm lên, gân xanh nổi cộm lên đầy mặt.

“Trẫm nói! Quỳ xuống!” Lạc Nam lạnh lùng nhìn xuống, hờ hững hạ lệnh.

Bá Y tung bay, tóc dài hóa bạc, hắn như cái thế Thiên Đế đang ra lệnh cho thuộc hạ của mình.

Khí thế điên cuồng đàn áp đến cơ thể Linh Minh Thạch Hầu, khiến thân thể đang lao đến của hắn khựng lại.

“Hừ, dù là Thiên Đế năm đó cũng không thể ép Lão Tôn quỳ!” Linh Minh Thạch Hầu nghiến răng ken két, hai mắt đỏ ngầu lên, gằn lấy từng chữ:
“Ngươi còn chưa đủ!”
OÀNH OÀNH OÀNH!
Từ trong cơ thể tưởng chừng nhỏ gầy của hắn, ba cổ Lĩnh Vực cùng lúc nổ tung…
Lạc Nam sắc mặt đại biến, dù với tâm cảnh của trạng thái Thiên Đế vẫn không che giấu được nỗi khiếp sợ.

Côn Vực!
Sát Vực!
Chiến Vực!
Phải trải qua bao nhiêu trận chiến mới có thể đem ba loại Vực tu luyện đến thành thạo như vậy?
“Cho Lão Tôn nát!” Ba cổ Lĩnh Vực điên cuồng đàn áp, Chấp Chưởng Càn Khôn ầm ầm rung lên…
RĂNG RẮC…
Bốn phía không gian như thủy tinh vỡ vụn…
“Ca ca, không có Tiểu Tinh hỗ trợ, muội chống hết nổi rồi! đối thủ quá mạnh…” Âm thanh của Ám Nhi tràn đầy suy nhược vang lên bên tai.

Lạc Nam nghiến răng, buộc phải giải trừ trạng thái Thiên Đế Biến.

ĐÙNG!
Tỏa Thiên Hắc Ám chính thức hóa thành hư vô…
Mà ngay lúc này, ba cổ Lĩnh Vực đàn áp chính diện, Như Ý Kim Cô Bổng đã đến trước mặt Lạc Nam!
Bá đạo nện xuống!