Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1026: 1026: Đế Thiên Côn Lôn





Côn Lôn Giới…
Một trong những Đế Thiên Giới thuộc Tiên Giới, danh xưng Đế Thiên Côn Lôn Giới, tài nguyên đa dạng phong phú, Tiên Khí nồng đậm dồi giàu, lãnh thổ vô cùng vô tận, dưới trướng có vô số thế giới từ thấp đến cao phụ thuộc, bên trong đó thậm chí có cả tứ đại Đế Địa Giới…
Nếu nói về địa vị trong vũ trụ này, Đế Thiên Côn Lôn Giới sợ rằng chỉ kém hơn các thế lực cự đầu nổi trội như Thiên Đình, Phượng Hoàng Tộc, Long Tộc các loại…
Ít ai biết rằng, Đế Thiên Côn Lôn Giới chỉ vừa mới lột xác và phát triển trong khoảng tám ngàn năm trở lại đây…
Tám ngàn năm về trước, Côn Lôn Giới còn chưa chính thức trở thành Đế Thiên Giới, nội bộ tranh đấu triền miên, các trận chiến liên tiếp nổ ra, sinh linh chết không tả hết, không có ngày thái bình.

Khi đó Côn Lôn Giới do bảy vị Địa Đế chia nhau thống trị, bè phái san sát, đấu tranh triền miên tranh nhau lợi ích, thù trong giặc ngoài, hỗn loạn đến cực điểm…
Thất đại Địa Đế khi đó gồm có: Thanh Đế, Hi Đế, Minh Đế, Dạ Đế, Huyết Đế, Vô Đế, Kiếm Đế…
Hi Đế là vị nữ Địa Đế duy nhất trong thất đại Địa Đế của Côn Lôn Giới, vị hôn phu của nàng chính là Dạ Đế…
Hai người có mối quan hệ vô cùng tốt, liên hợp đối kháng các vị Địa Đế còn lại, không ai nhường ai…
Nào ngờ đến, chỉ trong một đêm kỳ bí, Dạ Đế đột ngột chết đi một cách vô cùng bí ẩn…
Cứ tưởng Hi Đế mất đi đồng minh kim vị hôn phu sẽ bị các Địa Đế khác thôn phệ không còn, nhưng không…
Trong sự chấn động của toàn bộ Côn Lôn Giới, ngay khi Dạ Đế vừa chết… Hi Đế bỗng chốc tấn thăng Thiên Đế, kinh hãi toàn bộ chư Đế.

Trở thành Thiên Đế một cách ly kỳ, Hi Đế triển lộ phong thái Nữ Đế vô song của mình, bằng vào thiết huyết thủ đoạn, hợp nhất thế lực dưới trướng vị hôn phu của mình là Dạ Đế, sau đó tập sát các Đế còn lại, ý đồ thống nhất Côn Lôn Giới.

Trước tình cảnh đó, năm vị Địa Đế buộc phải liên thủ chống cự, hy vọng có thể ngăn cản dã tâm của Hi Đế.

Đáng tiếc, Thiên Đế cấp và Địa Đế cấp chênh lệch như rãnh trời, Hi Đế dễ dàng giết chết Huyết Đế chỉ bằng một chiêu, tạo nên hiệu quả giết người doạ khỉ…
Tứ Đế còn lại quá mức kinh hãi, buông cờ đầu hàng, cam nguyện thuần phục, trở thành thế lực phụ thuộc dưới trướng của Hi Đế…
Hi Đế độc bá Côn Lôn, quét sạch phản loạn, dùng thủ đoạn thiết huyết trấn áp toàn giới, thành lập Đế Thiên Côn Lôn Giới, tự phong Côn Lôn Nữ Hoàng, trở thành đệ nhất cường giả Côn Lôn Giới.

Bốn vị Địa Đế còn sống sót phân biệt là Thanh Đế, Kiếm Đế, Vô Đế và Minh Đế được Côn Lôn Nữ Hoàng phân phó rời khỏi Côn Lôn Giới, thay nhau quản lý tứ đại Đế Địa Giới tương ứng với tên mình, hình thành thế tứ tượng đem Côn Lôn Giới bảo vệ ở trung tâm, đời đời kiếp kiếp trung thành với Côn Lôn Giới.

Đến địa bàn của Đế Thiên Côn Lôn Giới, bất kỳ ai cũng phải choáng ngợp nếu nhìn từ bên ngoài không gian bao la…
Chỉ thấy Côn Lôn Giới vĩ đại nằm ở vị trí trung tâm, bốn cái Đế Địa Giới trấn thủ ở bốn phía như bốn cận vệ trung thành.

Kiếm Giới nằm ở phía Đông, Kiếm Đế đứng đầu.


Minh Giới tọa lạc phía Tây, Minh Đế tọa trấn.

Vô Giới trấn thủ phía Năm, Vô Đế cai quản.

Thanh Giới trấn thủ phía Bắc, Thanh Đế dẫn dắt.

Xung quanh tứ đại Đế Địa Giới lại là tầng tầng lớp lớp thế giới từ lớn đến nhỏ nằm rãi rác như sao…
Toàn bộ các giới thần phục Côn Lôn Giới nằm ở vị trí trung ương, hay nói đúng hơn là thần phục với vị Thiên Đế Cấp Cường Giả - Côn Lôn Nữ Hoàng kia.

Côn Lôn Nữ Hoàng ngồi tại Côn Lôn Giới, một luồng ánh mắt có thể thấu thị càn khôn, đem tình hình tứ đại Đế Địa Giới và vô số thế giới lớn nhỏ phụ thuộc xung quanh thu vào trong tầm mắt, oai hùng một cõi, vang danh vũ trụ.

Đương nhiên, quá trình đi lại giữa Côn Lôn Giới và tứ đại Đế Địa Giới cũng không hề bị hạn chế, mặc dù là các giới tách biệt nhau, nhưng thực chất là thuộc cùng một thế lực.

Kẻ thù ở bên ngoài muốn đánh vào Côn Lôn Giới từ bất kỳ hướng nào, thì cũng bắt buộc phải vượt qua một trong bốn cái Đế Địa Giới…

Kiếm Giới…
Thân là một trong bốn Đế Địa Giới phụ thuộc Côn Lôn Giới, địa vị của Kiếm Giới tại Đế Thiên Côn Lôn có thể nói là dưới một giới, trên vạn giới…
Đương nhiên, ở tại Kiếm Giới, ngoại trừ Kiếm Đế là vị Địa Đế cấp cường giả duy nhất…thì còn có không ít Đại Đế, Đế Giả cấp tu sĩ, Thiên Tôn trở xuống càng không cần phải nói.

Chỉ riêng Kiếm Giới đã là một cổ lực lượng hùng mạnh, có thể thấy nội tình kinh khủng của toàn bộ Đế Thiên Côn Lôn là như thế nào, quyền lực của Thiên Đế như Côn Lôn Nữ Hoàng lớn đến ra sao.

Tọa lạc ở trung tâm Kiếm Giới là một tòa Tháp có hình dạng như trường kiếm xuyên thủng cửu thiên, được xưng là Kiếm Tháp…
Xung quanh Kiếm Tháp có vô số luồng Kiếm Ý cường đại luân chuyển, không phải Kiếm Tu hoặc tu sĩ dưới Tiên Tôn trở xuống nếu dám tự tiện quan sát các luồng Kiếm Ý này, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, đạo tâm vỡ vụn.

Kiếm Tháp cũng là nơi mà Kiếm Đế và gia tộc của hắn - Kiếm Gia sinh sống…
Kiếm Đế thân là lão tổ của Kiếm Gia, thường ngày xuất hiện cực kỳ ít, quanh năm bế quan tìm hiểu Kiếm đạo, như thần long thấy đầu không thấy đuôi…
Tại toàn bộ Kiếm Gia, người có thể trông thấy Kiếm Đế cũng lác đác không có mấy, chỉ khi nào được Nữ Hoàng triệu kiến, Kiếm Đế mới xé rách hư không, tìm đến Côn Lôn Giới để trình diện.

Nhưng mà, nếu nói về danh vọng của một người tại Kiếm Giới, lại có người sánh vai với Kiếm Đế, thậm chí nhỉnh hơn…

Đó chính là gia chủ đương nhiệm của Kiếm Gia – Kiếm Phi Vân…
Kiếm Phi Vân là con trai độc nhất của Kiếm Đế, hai cha con chỉ chênh lệch nhau vài trăm tuổi, phụ thân Kiếm Đế là một Địa Đế…thì Kiếm Phi Vân cũng không để người đời thất vọng, tu vi đuổi theo phụ thân gắt gao, là một Đại Đế cấp cường giả.

Kiếm Đế quanh năm bế quan, Kiếm Phi Vân đảm nhiệm gia chủ Kiếm gia, giải quyết các chuyện phát sinh ở Kiếm giới, làm người nổi tiếng bá đạo, bao che khuyết điểm cho người thân.

Đối với tu sĩ ở Kiếm Giới, Kiếm Phi Vân vô cùng ôn hoà, đối xử công bình công chính…
Nhưng đối với những kẻ bên ngoài Kiếm Giới, nếu muốn động chạm lợi ích của Kiếm Giới, Kiếm Phi Vân sẽ dùng thủ đoạn lãnh khốc vô tình, tuyệt đối không chút nương tay.

Chính nhờ vào tính cách của Kiếm Phi Vân mà địa vị của Kiếm Giới tại Đế Thiên Côn Lôn cực kỳ cao, vượt trội hơn cả ba Đế Địa Giới còn lại, rất được Côn Lôn Nữ Hoàng xem trọng.

Vì thế, danh vọng của Kiếm Phi Vân ở Kiếm giới thậm chí còn nhỉnh hơn cả Kiếm Đế, dù sao thì Kiếm Đế đã bế quan nhiều năm, số người từng gặp mặt hắn cực kỳ ít ỏi…
Một điều thú vị, Kiếm Phi Vân dù đã là Đại Đế vẫn chưa có thê tử hay con nối dõi, hắn từng tuyên bố sẽ dùng cả đời để tu luyện, nâng đỡ và phát triển Kiếm Giới…từ đó danh vọng trở nên càng cao hơn.


Trong một toà lương đình cạnh bên Kiếm Tháp, một tên thanh niên tuấn lãng đang ngồi đó, trên thân khoác lấy trường bào màu tím tôn quý, mày kiếm mắt sáng, ngũ quan như khắt gọt, khí chất từng trải tang thương, quanh thân có Kiếm khí như ẩn như iệnn nịnh nọt, vuốt ve thân thể hắn…
Thanh niên này chính là gia chủ Kiếm gia – Kiếm Phi Vân…
Dù chỉ thua lão quái như Kiếm Đế vài trăm tuổi, nhưng bề ngoài của Kiếm Phi Vân bảo trì hết sức trẻ trung, tuấn lãng bất phàm, là hình mẫu lý tưởng của vô số nữ nhân trong thiên hạ…
Ngồi một mình bên trong lương đình, trước mặt Kiếm Phi Vân là một bàn Cờ Vây quái dị…
Trong đó, một con Cờ Vây màu đỏ ngầu như máu nằm ở trung tâm bàn cờ, kích thước của nó cũng lớn hơn các con cờ khác một chút…
Xung quanh Cờ Vây màu máu lại là bốn con Cờ Vây bao quanh, hai đen hai trắng…
Xung quanh năm con cờ đó lại là vô số con cờ lớn nhỏ khác rải rác ở xung quanh, đen trắng xen lẫn…
Kiếm Phi Vân nhướn mày nhìn bàn cờ, sau đó vươn tay…đem một con Cờ Vây màu đen nằm tại phía rất xa lấy khỏi bàn cờ…
Mà đúng lúc này, bên tai hắn bất chợt vang lên thanh âm:
“Bẩm gia chủ, Nguyệt Nương Đại Đế cầu kiến…”
Kiếm Phi Vân trên mặt không có biểu hiện quá lớn, lười biếng vươn vai, nhàn nhạt mở miệng:
“Cho nàng vào!”
Rất nhanh, một thân ảnh diễm lệ đạp không mà đến, như yêu nữ lại như tiên nữ, mê hoặc cực kỳ…
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra vị nữ nhân này chính là Tiêu Nguyệt Nương, bà chủ của Vạn Hoa Tiên Lâu, các chủ U Minh Các.


Nhưng mà, tại Đế Thiên Côn Lôn…Tiêu Nguyệt Nương lại có một tầng thân phận khác.

Tên thật sự của Tiêu Nguyệt Nương vốn là Thanh Nguyệt Nương, nữ nhi của một trong bốn vị Địa Đế - Thanh Đế, cũng là một trong các cường giả hàng đầu Thanh Giới.

Thanh Đế không giống với Kiếm Đế, hắn không thường xuyên bế quan, ngôi vị gia chủ Thanh Gia tại Thanh Giới vẫn luôn luôn ngồi vững vàng, vì thế mặc dù Thanh Nguyệt Nương đã đủ bản lĩnh tiếp nhận ngôi vị gia chủ nhưng vẫn chỉ là Tiểu Thư của Thanh gia mà thôi.

Đương nhiên, đừng vì vậy mà xem nhẹ Thanh Nguyệt Nương, nàng vẫn thường xuyên hỗ trợ phụ thân là Thanh Đế giải quyết các loại đại sự ở Thanh giới một cách ngay ngắn rõ ràng, rất nhiều chuyện Thanh Đế đều phải tôn trọng ý kiến của cô con gái này.

Thanh Nguyệt Nương và Kiếm Phi Vân vốn là thanh mai trúc mã, giao tình và quan hệ của Kiếm Đế và Thanh Đế rất tốt, nếu không phải Kiếm Phi Vân một lòng tu đạo, chỉ sợ hai người đã sớm thành thân thuộc, kết bái phu thê.

Nói đến, Thanh Nguyệt Nương và Kiếm Phi Vân cũng từng là thiên tài trên Thiếu Đế Bảng thế hệ trước, chỉ bất quá hiện tại tuổi tác và tu vi đều đã vượt xa đám hậu bối, có mục tiêu khác lớn lao hơn.

Tiến vào lương đình, Thanh Nguyệt Nương ưu nhã ngồi xuống bên cạnh Kiếm Phi Vân, ánh mắt xinh đẹp vô thức liếc đến bàn cờ vây phía trước.

Nhìn thấy vị trí của một con Cờ Đen trống rỗng, nàng cất tiếng nói:
“Xem ra chuyện của U Minh Các…Phi Vân đại ca đã sớm biết!”
Giọng điệu nhu nhuận, khiến người nghe dễ chịu trong lòng…
Kiếm Phi Vân nhẹ gật đầu, chậm rãi nói: “Cảm ứng được cái chết của Số 1…”
Số 1 vốn là một thuộc hạ của phụ thân Kiếm Đế, được Kiếm Phi Vân cử theo hỗ trợ Thanh Nguyệt Nương.

“Muội kể rõ đi! Đã xảy ra chuyện gì?” Kiếm Phi Vân nhàn nhạt quay mặt sang, liếc nhìn dung nhan kiều mị của Thanh Nguyệt Nương, ánh mắt không chút gợn sóng.

Hắn cảm ứng được Số 1 chết suy ra U Minh Các lành ít dữ nhiều, nhưng không biết tình huống cụ thể…
“Phân thân của ta bị giết nên không biết được tình huống rõ ràng, bất quá đã cho người điều tra, kết quả trong đây…” Thanh Nguyệt Nương đưa một khối Ngọc Bội cho Kiếm Phi Vân.

Tiếp nhận Ngọc Bội, Kiếm Phi Vân chau mày, nhanh chóng lọc lấy thông tin bên trong Ngọc Bội…
Thông tin bên trong từ lúc U Minh Các tiếp nhận nhiệm vụ ám sát Lạc Nam, cho đến khi Số 1 và Số 2 cùng Lạc Nam mất tích, cuối cùng là Thủy Mặc xuất hiện trong Vạn Hoa Tiên Lâu, đuổi hết tất cả quan khách ra ngoài…
Ánh mắt lấp lóe, Kiếm Phi Vân chậm rãi thở ra:
“Lạc Nam và Thủy Mặc, chắc chắn là một người!”
Giọng điệu cực kỳ tự tin, giường như đã chứng kiến tất cả từ đầu đến cuối…
Thanh Nguyệt Nương ánh mắt lấp lóe, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc: “Nếu Thủy Mặc là Lạc Nam, như vậy chắc chắn hắn đã đọc lấy trí nhớ của số 1 và số 2, hoặc là trí nhớ của muội…biết được lai lịch sau lưng U Minh Các!”
“Thú vị…” Kiếm Phi Vân nhếch môi, ánh mắt hiện lên một tia hứng thú: “Lạc Nam kẻ này…so sánh với Nhị Lang Thần của Săn Ma Điện chính là xem nhẹ Lạc Nam!”
Thanh Nguyệt Nương ánh mắt co lại: “Phi Vân đại ca đánh giá hắn cao như vậy sao?”

“Ừm!” Kiếm Phi Vân gật đầu: “Những chuyện hắn làm, muốn không xem trọng cũng không được…”
“Vậy kế tiếp tính sao?” Thanh Nguyệt Nương nghiêm túc hỏi.

“Đương nhiên là tìm cách trừ khử!” Kiếm Phi Vân phân tích nói:
“Lạc Nam kẻ này làm người có thù tất báo, dựa vào bản tính của hắn…U Minh Các đã quyết sống chết với hắn một lần, thì khả năng hòa giải gần như bằng không!”
“Huống hồ ta đoán ra lý do phân thân kia của muội quyết tâm ám sát Lạc Nam, bởi vì trên người hắn sở hữu quá nhiều thứ có lợi cho chúng ta!”
“Động thủ với Làng Nhất Thế?” Thanh Nguyệt Nương ánh mắt hiện lên một tia sát khí.

“Không!” Kiếm Phi Vân lắc đầu: “Chỉ cần Làng Nhất Thế còn ở Tiên Ma Vực thì chúng ta không thể đụng, bởi vì nơi đó có Vạn Yêu Thánh Địa…hai vị Thánh Chủ ở đó dù là phụ thân của chúng ta cũng không dám trêu, dù là một lần ân tình của Lạc Nam…cũng có thể làm chúng ta tổn thất nặng nề!”
“Vậy phải làm sao?” Thanh Nguyệt Nương chau mày.

“Âm thầm liên hệ với Luân Kiếp Tiên Cung, kẻ thù của kẻ thù vĩnh viễn là bằng hữu!” Kiếm Phi Vân gõ gõ bàn cờ, lại lấy một con cờ Đen khá lớn đặt vào, không quên nói thêm:
“Gọn gàng vào! tuyệt đối đừng để Nữ Hoàng thân yêu của chúng ta đánh hơi được!”
“Muội hiểu rồi!” Thanh Nguyệt Nương đứng dậy, không nói hai lời quay người rời đi.

Với thân phận của nàng, muốn liên hệ một cái Địa Đế Cấp Thế Lực không hề khó…
Thu hồi ánh mắt, Kiếm Phi Vân lại nhìn vào Bàn Cờ…khi nhìn đến con cờ máu ở giữa trung tâm, trong đôi mắt vốn luôn bình tĩnh của hắn xuất hiện sát khí dày đặc.


“Đây là Đế Thiên Côn Lôn Giới sao?”
Trên lưng Tinh Không Long Mã, Lạc Nam cùng Độc Cô Ngạo Tuyết kinh dị nhìn chằm chằm tứ đại Đế Địa Giới đang vây quanh Đế Thiên Giới.

Không hổ là Đế Thiên Côn Lôn, sự bề thế của nó không phải Tiên Ma Vực có thể so sánh…
Lạc Nam nhìn nhìn một hồi, thản nhiên cười:
“Nghe nói Côn Lôn Nữ Hoàng lòng dạ độc ác, thủ đoạn lãnh liệt lạnh lùng, để đạt mục tiêu mà không từ thủ đoạn, dùng vũ lực trấn áp tất cả, năm đó thống nhất Côn Lôn Giới không biết có bao nhiêu sinh mạng chết trong tay nàng!”
Nghe như vậy, trong mắt Độc Cô Ngạo Tuyết xuất hiện một tia chán ghét…
Lạc Nam lại là lắc đầu, lẩm bẩm: “Muốn làm đại sự, phải có hy sinh…muốn hưởng an bình…phải trải qua loạn thế!”
Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt hơi đổi…
“Đi!” Lạc Nam nắm lấy tay nàng, Tiểu Tinh thu nhỏ lại nhảy lên vai hắn…
“Chúng ta trước hết đi quanh tứ đại Địa Đế Giới một vòng, xem thử cách nhìn nhận của tu sĩ Côn Lôn về vị Côn Lôn Nữ Hoàng trong truyền thuyết này…”

Chúc mọi người tháng mới vui vẻ.