2 ngày sau…
Mới sáng sớm, biệt thự Nguyễn Hoàng đã bị đánh thức bởi tiếng phi cơ rúng động trời đất. Trên sân thượng, ba của Yến Nguyên đi công tác cấp tốc từ Úc về để tối nay kịp chuẩn bị cho bữa tiệc của công chúa nhỏ.
Yến Nguyên đã thức từ rất sớm, nói chính xác là 3h45 phút sáng.
Ba cô khệ nệ đi xuống sau khi bước xuống từ phi cơ. Xem ra ông rất mệt. Yến Nguyên mở cửa phòng, đi hướng lên sân thượng đón ba. Hai mẹ con bà Hạnh Phương và Yến Vy không biết ngủ kiểu gì mà ồn ào như vậy vẫn chưa thức.
Hai ngày nay họ phải làm theo yêu cầu của Yến Nguyên, thậm chí còn không được ăn chung bàn với cô nữa là khác.
- Ba! Mừng ba trở về! – Yến Nguyên ôm chầm lấy ông Dũng.
- Con dậy sớm quá! – Ba cô buông tài liệu trong tay rồi bảo thư kí đi trước.
- Ba xuống nhà ăn sáng với con! – Yến Nguyên buông ba cô ra, cười tít.
- Được! Ba ăn với con! – Ba cô cũng cười.
Sau khi ngồi vào bàn, quản gia Quân mang hai phần thức ăn sáng gồm tôm hùm và khoai tây nghiền lên cho lão gia và bà chủ.
- Bữa tiệc hôm nay, ba đã cho người chuẩn bị chu đáo tất cả rồi. Ba sẽ công bố với tất cả mọi người con là con gái của ta, là người thừa kế của Y&N! Con thấy thế nào?
- Tùy ba quyết định! À mà con có một chuyện muốn hỏi ba! – Yến Nguyên buông dao nĩa, đan hai bàn tay vào nhau, chống cằm nhìn ba cô.
- Chuyện gì hả công chúa nhỏ?
- Hình như mọi người không biết việc ba có vợ mới và một đứa con gái nữa, đúng không ba?
- Ừ! Ba không cho người ngoài biết chuyện này! Con có ý kiến gì sao?
- Không! Con chỉ thắc mắc tại sao ba làm vậy thôi! – Yến Nguyên nói giọng nũng nịu.
- Con muốn biết thật không? – Ba cô cũng buông dao nĩa xuống nhìn cô.
- Vâng! Có một chút tò mò! – Yến Nguyên cười.
- Ba là ba chỉ chịu trách nhiệm với dì Hạnh Nguyên của con thôi! Ba chưa từng nghĩ sẽ yêu ai ngoài mẹ con Nguyên à!
- Vậy tại sao, ba không cho họ một số tiền hay cho họ ra nước ngoài sinh sống?
- Lúc ba biết chuyện thì dì con đã mang thai được 4 tháng rồi! Sau khi sinh Yến Vy, ba cũng hơi nghi hoặc mà xét nghiệm DNA. Yến Vy đúng là con ba nên ba nghĩ phải làm tròn trách nhiệm mà thôi!
- Vâng! Ba ăn sáng tiếp đi!
Yến Nguyên cười hài lòng rồi uống một ít trà hoa cúc. Đang ăn hải sản nên không thể uống nước cam hay sữa được.
***
Tại biệt thự Thanh Lam, phòng khách…
- Chào nội! – Nam Phong chỉnh tề từ trên lầu bước xuống.
- Dậy rồi à? Lại đây, nội có chuyện muốn nói với con! – Ông của anh để tờ bào xuống rồi ngả ra sau ghế.
- Gì vậy nội?
- Tối nay con không bận gì chứ?
- À, chắc là không!
- Vậy tối nay đi dự một bữa tiệc với nội! Đích thân ông chủ tập đoàn Y&N mời ông cháu mình đến đó!
- Con không tham gia đâu!
- Có cả Bảo Khánh nữa đấy!
- Nhưng tiệc gì?
- Nghe loáng thoáng là con gái cưng ông ấy từ nước ngoài trở về nên mở tiệc ra mắt. Dường như là còn công bố quyền thừa kế dành cho cô con gái đó nữa!
Con gái từ nước ngoài về? Hình như cô gái hôm đó cũng từ nước ngoài về! Ý, mày lại nghĩ gì đó Nam Phong.
Nhìn biểu hiện kì quặc của Nam Phong, ông nội anh đành lên tiếng hỏi tiếp:
- Vậy con đi không? 7h30 bắt đầu tiệc đó!
- Được rồi! Con đưa nội đi! Xem thử cô thiên kim bí ẩn bao lâu nay diện mạo thế nào!
- Ừ! Con đi ăn chút gì đi!
- Không cần đâu! Con ra ngoài một lát. – Nam Phong nói rồi đi ra nhà xe láy moto đi mất.
***
Kính kong! Kính kong! Kính kong!
Nam Phong bất đắc dĩ phải bấm chuông nhà của tên công tử Bảo Khánh này. Một cô giúp việc trẻ chạy ra mở cửa. Vừa nhìn thấy Nam Phong, cô gái đó đã ngất ngây rồi. Không phải lần đầu gặp mặt nhưng mấy lần trước chỉ nhìn thoáng qua vì anh chỉ tới nhà lấy xe rồi đi, lần này tận mắt nhìn thấy, đẹp động lòng người.
Nam Phong nhận ra thái độ đó, chỉ lắc đầu rồi vụt moto vào cổng. Cô giúp việc tỉnh mộng, ngay lập tức chạy theo “ Hot Boy” tiếng tăm lẫy lừng.
- Bảo Khánh đâu? – Nam Phong lạnh lùng hỏi.
- Dạ, cậu chủ chưa dậy!
- Dẫn tôi lên phòng! – Như đã nói, Nam Phong chỉ tới lấy xe, chưa vào lần nào.