Tiểu Thư Bút Máy Và Cậu Chủ Bút Chì

Chương 25




2ngày nữa trôi qua, căn nhà nó và khu đất đã sạch sẽ, căn nhà mới ở được 2,3 tháng nên còn rất mới.

ngày mai nó sẽ nói với mẹ và chuyển về đây.

.

.

.

Quân lon ton chạy xuống xe taxi, nhanh nhẹn mở cửa, còn nó đẩy xe lăn của mẹ vào sau. Tình trạng của mẹ có phần khá ổn.

Theo sau là xe tải chở đồ cho nhà nó.

sau một hồi có sự trợ giúp của những anh vận chuyển đồ, nó lấy tiền của mình mua một số vật dụng, máy móc cần thiết cho sinh hoạt.

bây giờ trông căn nhà nó khá là sạch sẽ và gần như đầy đủ.

nhà có 3phòng ngủ, 1phòng khách, 1phòng bếp và 1cái bể bơi nho nhỏ phía sau.

-Nhược Hi à, sao con...(mẹ nó rơi nước mắt sau một hồi đi hết căn nhà)

-Hihi, mẹ sao vậy chứ, đáng ra mẹ phải vui vì con chứ?(nó bá lên vai mẹ)

-Ừ, mẹ vui lắm nên mới rơi nước mắt đây này!

-Chị 2, mẹ ơi con kg ngờ có lúc con được sống trong căn nhà đẹp như vậy đâu đấy!(Quân cứ hí hửng suốt)

-hihi, đây vẫn chưa bằng một góc nhà của chị 2 em ngày xưa đâu?

-Vậy Á?(Quân há hốc miệng)

-Hihi, ừm!

-Sùy... Nhưng em không thích đâu, ở nhà bé như thế này có chị có mẹ là em thích nhất.(Quân bĩu môi) còn mẹ nó thì mỉm cười mãn nguyện nhìn 2đứa con.

-hihi, rồi được rồi, mẹ mệt rồi đấy, em giúp chi đưa mẹ đi nghỉ nào!

-Dạ.

.

.

.

Kể ra bây giờ, con đường về nhà nó so với nhà cũ rất xa.

số tiền mua nhà, mua một số vật dụng, đã khâm vào kha khá tiền. Nó quyết định đi làm thêm ở quán cafê gần đó, nhà có 3mẹ con nên rất dễ, nó làm 2ca, chiều và tối, mức lương tính theo tháng và hưởng lương bo hằng ngày tùy theo số lượng khách nên khá ổn.

.....

...... Quán Coctai Phượng Đỏ cách nhà 500mét.......

bộ đồng phục Xanh dương, váy dài ngang gối, mấy ngày rồi nó chưa được gọi là thành thạo, nhưng cũng khá nhuyễn công việc rồi, tuy hơi mệt chút, nhưng vui, có thêm rất rất nhiều bạn mới làm trong quán, mà ai cũng quý nó hết, và đặc biệt chủ quán rất cưng nó. Rồi được cái trong quán có 15nhân viên thì nó là trẻ nhất.

khách đông nên mọi người, trong quán tấp nập cả lên.

-Phù... Cho em nghỉ một tý, em mệt quá! Anh Minh đi giùm em bàn 10 với.(Nó ngồi thụp xuống thở hổn hển, ánh mắt năn nỉ nhờ anh hơn nó một tuổi cũng đang đẫm mồ hôi)

-Hihi, ừ, em cứ ngồi nghỉ đi.(Anh xoa xoa đầu nó)

-Vâng....

.

vừa đúng lúc thì điện thoại nó rung, là Khang:

-Alô, gọi tôi gì zại!(nó cố nói giọng bình thường vì không muốn ai biết cuộc sống của nó bây giờ mà lo)

-....

-A,,, ăn rồi! Cậu ăn chưa! Bữa nay vẽ vời sao rồi!(nó nhìn khách đông quá, nên giọng có hơi hối hả)

-....

-Ờ! Tôi....”Nhược Hi, Bàn 24, 2Sâm dứa” (chưa kịp nói thì giọng Linh đã ý ới)

-Rồi, vậy thôi nha! Khi nào tôi gọi lại sau nha.

cuộc gọi ngắn gọn và cụt lủn, tắt máy một cách phũ phàng làm bên kia đầu dây, đứng hình chưa kịp hiểu chuyện gì.

..

-Mệt kg, tiểu Hi!(1nhóm Làm cùng nó đang gom lại đồ đạc sau ca tối khách đã về hết)

-Hihi, dạ,,có chút ạ! Khách đông quá anh chị ha.(nó cười lộ núm đồng tiền)

-Ừ, do gần tết nhu cầu của mọi người nhiều quá! Trong tết em còn thấy nữa.(Chị Phương)

-Đúng đấy, anh chị làm đây cả 2năm rồi đấy!

-Hihi..(nó)

-mà tết nhân viên quán mình về hết, nên có mấy người ở lại sẽ hơi cực đấy!(Anh Long)

-Ủa! Có những ai về vậy ạ!(nó)

-Chị Loan, Thành, Cường, Anh Mạnh, Chị Xương, Phương, Lâm, Trân, Cúc.(Long nói)

-Tại mấy anh chị nhà ở dưới quê. Mà mai mấy anh chị về rồi còn đâu!(Duyên)

-Uôi! Vậy, là em không tránh khỏi rồi!(Nó giả bộ rầu rĩ)

-Hihi, 1ngày 3ca chứ mấy em!(Nhi méo mặt, vì cô cũng nằm trong danh sách ở lại)

-Cái cô này, nhà gần sát mà đòi nghỉ, em kg thương ông chủ bảnh trai nhà mình hả!(Cúc nói)

-Huhu.(nó)

-Thôi, còn lại chăm sự nhờ Tiểu Hi, Long, Trang, Duyên, Nhi giúp đỡ quán nhá...

..

cũng đã khá khuya, 1số anh chị ngủ lại quán, còn một số đã về nhà, nó lang thang đi bộ vì nhà cũng gần, tay cứ xoa bóp liên tục cổ, gáy vì mỏi.

-Về kg Tiểu Hi!(Long đi con Môtô đỗ trước nó)

-Hihi, nhà em ở ngay kia! Anh biết mà.(nõ cười tươi)

-hihi,ngồi lên anh trở về, đỡ được bao nhiêu thì đỡ, còn ngại nữa, bữa giờ anh chở em về miết chi.(Anh cười lộ răng khểnh)

-Hihi, vậy em không khách sáo nha!

nó nhảy lên xe.

-Ủa, coi sơ anh thì anh cũng có thiếu thốn đâu mà phải đi làm chi cho cực vậy ạ!

-Hihi, em nói đúng đấy! Nhưng anh, thích sài tiền mình làm ra với một phần giết time rảnh ý mà.

-À ha! Thời đại này hiếm lắm mới tìm được người như anh đấy. Hihi

-Tiểu Hi, chỉ được cái khéo nói, đừng để anh nổ mũi chớ.

-Hihi....

cứ vậy 2Ae cười mãi suốt dọc đường ngắn.

...

-Hihi, cảm ơn anh nha! Em về đây.

-Ừm, bye em!

-Dạ, anh về cẩn thận, ngủ ngon ạ!

-Ok. Em cũng ngủ ngon.

nhà Long cách cũng không xa, hơn 1km chứ mấy.

...

thời gian gần đây nó bận quá, nên cũng kg gọi điện hay nghe điện của ai được, nên tình hình ở nhà cũ nó kh biết, mà ngay cả mở sáng điện thoại lên thôi còn kg có thì lấy đâu gọi cho ai.

về đến nhà,, mở lên thì hàng chục cuộc gọi nhở và mấy tin nhắn.