Tiểu Thư Băng Giá

Chương 51: Kẻ máu lạnh




Yun khóc,nó khóc rất nhiều,mỗi khi cái kí ức đấy ùa về,nó không thể đeo tiếp cái mặt nạ lạnh lùng đầy hàn khí nó vẫn đeo. Nó nằm gục đầu vào mộ,như đứa bé gục đầu vào lòng mẹ,để mẹ vỗ về. Gió đêm thổi khá lạnh. Dường như bà đang nhẹ nhàng xoa tóc đứa con gái,vỗ về nó rằng bà không sao,bà sẽ luôn ở đằng sau dõi theo nó,che chở cho nó. Một đứa trẻ tổn thương đang mách mẹ,Jen đứng nhìn nó và khẽ cười. Không hiểu sao Jen thấy như trút được cả một tảng đá trong lòng khi thấy nó như trút hết ấm ức với mẹ,Jen không hề hay rằng,nó đang giằng xé cảm giác tội lỗi với mẹ.

Gần sáng nó mới lên xe Jen để về.

Nó không nói,và cũng không chút cảm xúc,đôi mắt nhắm nghiền.

"Cảm ơn",2 câu đấy bật ra khỏi miệng nó khi xe Jen về tới biệt thự "HAPPY",rồi bóng nó lạnh lùng ra khỏi xe ,đi vào nhà. Jen khẽ mìm cười nhìn theo bóng nó,bóng nó khuất rồi Jen lặng lẽ trở về.

Bước vào phòng,Zan ngồi gục dưới đất,đầu đặt trên giường nó,nó khẽ bước tới,lấy chăn định đắp cho Zan thì Zan tỉnh dậy,thấy nó,Zan dụi mắt rồi ôm lấy nó."xin lỗi,tao xin lỗi,Yun"

Nó không nói gì,đánh đánh vào vai Zan như để trách Zan. Zan hiểu,nó đã tha thứ cho Zan.

Khi Zan trở về,nó ngồi lặng lẽ lên giường,khẽ nhắm mắt,rồi chiếc Laptop được bật lên,mặt lạnh tanh,nó khẽ nhướn mày.

SÁNG

Sam bước vào lớp ,Kan đã ngồi ở bàn của mình,nhỏ mỉm cười rồi bước chậm về phía Kan,như đang hối lỗi hôm qua làm rơi ảnh mẹ Yun. Nhỏ thấy Kan nhíu mày,mắt nhắm,Kan quá xót lòng khi biết mẹ Yun không còn,cậu hối hận và hôm nay dù mất hình tượng,cậu cũng phải xin lỗi Yun. Sam bước tới,khẽ lí nhí "Kan,em xin lỗi",Kan nhíu mày"em về chỗ đi". Sam thở hắt,buồn bực. Sam đang định về thì nó bước vào lớp. Nhỏ thấy nó,khẽ nhếch mép,đợi nó đến,khẽ cúi đầu chào và lí nhí. "Chị Yun,em xin lỗi,thật sự xin lỗi". Vẻ tội nghiệp khiến cả lớp nhìn nó và nhỏ,thầm thì bàn tán. Mặt lạnh tanh không biểu cảm,nó bước qua nhỏ tiến về bàn,quăng cặp xuống ghế rồi đặt laptop lên bàn. Nhỏ liếc theo nó,nhếch mép.Zan,Cin,Jen cùng bước vào lớp.Thấy mọi người đều đã đến,nó định trở về,khẽ cúi đầu chào. Tiếng nó từ đằng sau,hàn khí khiến có thể đóng băng mọi thứ."Cô đứng lại đấy,xem cái này đã".

Mọi người hướng mắt về nó và nhỏ."Xem cái gì vậy chị Yun". Đôi mắt nó thoáng ngạc nhiên trước gương mặt sắc lạnh của Yun. Nó tiến tới gần nhỏ.

"Cô cố ý giẫm lên ảnh mẹ tôi?" Tiếng nó đều đều,mặt nhỏ tội nghiệp"Em xin lỗi,em vô ý làm rơi,em không cố..." Chưa dứt câu,một tiếng chát vang lên,mặt nhỏ lệch hẳn sang một bên.

Nhỏ lảo đảo,ngơ ngác sợ sệt nhìn nó. Mặt nó vẫn không biến sắc. "Cô cố ý giẫm lên ảnh mẹ tôi?" Nó lặp lại lần thứ hai,nhỏ hoảng sợ lắc đầu,một tiếng chát nữa vang lên,nhỏ ngã xõng xoài xuống đất,ngước đôi mắt long lanh,hoảng sợ nhìn nó. Cứ mỗi lần nhỏ lắc đầu,một tiếng chát lại vang lên,hắn tròn mắt,mọi người sợ hãi. Hắn vốn thấy có lỗi,quyết định nghe nó nói chứ không bên nhỏ ngay. Tới khi mặt nhỏ bị nó tát tới bật máu,vội chạy ra nắm tay nó.

"Yun,cô thật quá quắt lắm rồi đấy,cô thấy Sam trông thế này mà chưa hả lòng ư"

*Bốp*,lại một tiếng khô khốc vang lên,nhưng không phải mặt nhỏ mà là mặt hắn. Mọi người tròn mắt,hắn quay lại,bên kia lại lệch sang bên nữa,hắn tròn mắt,nó giám đánh hắn. túm lấy cổ áo hắn,mặt nó không biểu cảm"tránh sang một bên" rồi cả người hắn bị lao xuống chỗ hắn ngồi. Nó quay lại chỗ nhỏ,từ từ kết án" Mày nói tao đẩy mày ở căng tin,ở quán cà phê,bây giờ tao cho mày thử nhé". Cổ nhỏ bị nó xách lên,nó dùng tay đẩy,đầu nhỏ lao hẳn về phía tường,trán đập thẳng vào tường. Mọi người tròn to mắt. Mặt nó vẫn không biểu cảm,tiến lại nhỏ,liên tiếp những tiếng chát như trời giáng vào mặt nhỏ,lần này mặt nhỏ liên tiếp đập vào tường. Nhỏ tròn mắt,mặt nhỏ bây giờ đều khiến ai nhìn vào cũng sợ hãi. Nhỏ gần như không phản ứng kịp. Mọi người lao đến,xin xỏ cho nhỏ. Mặt Yun lạnh tanh"Zan,bật lên". Hiểu ý,Zan bật màn hình Laptop nó lên,bấm vào đoạn video chuẩn bị chạy. Điểm tập trung dồn vào màn hình laptop của nó với đoạn video. "Xem đi". Bộ mặt hiểm độc của Sam hiện lên,giẫm chân xuống ảnh đều khiến mọi người to tròn mắt hơn. Sam thật ngớ ngẩn,với địa vị như nó,chẳng nhẽ không có camera,không hiểu vì cái gì mà nhỏ không nghĩ tới điều này, Mọi người lúc đầu còn thương xót nhỏ,khi xem xong,chỉ chỏ nhỏ với sự khinh miệt,ánh mắt nhỏ hoang mang hoảng sợ. Hắn mặt biến sắc,trừng mắt nhìn Sam. "Mày giẫm nát ảnh mẹ tao,ăn tiệc ngày giỗ mẹ tao,mày chán sống rồi" Tiếng nó vang lên lạnh băng,như bản án tử hình cho Sam,mặt nhỏ hứng hai tiếng chát đập vào tường nữa. Một bàn tay đặt lên vai nó,mọi ánh mắt hướng về bàn tay đấy,nó lặng lẽ đứng lên,gạt tay Jen ra rồi lấy điện thoại. "Chấm dứt hợp đồng với công ty Swet cho tôi". Ánh mắt nó lãnh đạm,nhỏ Sam như bừng tỉnh,hoảng hốt,ý thức được nhỏ đã tự tay giết gia đình mình,tự tìm đến cái chết,nhỏ sững người và không còn làm gì khác ngoài van xin.nhỏ vốn nghĩ nó cũng là tiểu thư như nhỏ,được thừa kế như nó sau này,gương mặt quá xinh đẹp của nó khiến mọi người không thể liên kết nó với chữ chủ tịch K.W,bây giờ thấy phong cách làm việc lạnh lùng của nó,mọi người mới nhớ ra thực sự nó là ai,ánh mắt sợ hãi của mọi người dồn về phía nó.

Tiếng nó lạnh lùng khô khốc vang lên tiếp,không phải với thư kí mà là hiệu trưởng:"Đuổi học Nguyễn Ánh Như và Huỳnh Thanh Phong cho tôi".

Cả lớp tròn mắt nhìn nó,hắn trân trân. Đuổi cả hotboy của trường,người nắm vương quyền Royal sao,gần như không ai tin nổi. Điện thoại nó vang lên,như để mọi người ngộ ra."Sao ba?""Phá rối kì nghỉ của con" Ba nó?Phải rồi,trường này của ba nó mà,trước khi nó về đây,gia đình Kan là tập đoàn giàu mạnh nhất,vương quyền nghiễm nhiên trao cho hắn. Giờ nó ở đây,mọi người mới ngộ ra,nó mới là chủ nhân thực sự,là người nắm vương quyền. Trong kì nghỉ của mình,nó trút bỏ vẻ quyền lực,khuôn mặt quá thuần khiết,không ai liên kết nó với quyền lực được,giờ kì nghỉ bị phá,đương nhiên nó lại khoác lên phong thái uy quyền. Mọi người ngộ ra,nó là người điều khiển cuộc sống của họ,giống như gia đình Sam bị chấm dứt hợp đồng,quần áo công ty Swet sẽ không còn trên cửa hàng của Royal bày bán nữa mà chỉ còn nước đem ra chợ bán. Mặt không biểu cảm,nó lạnh lùng trở về chỗ. Ánh mắt Kan gián vào nó trân trân.

Giờ giải lao,mọi người tập trung ở bảng tin,dán thông báo hai cái tên bị đuổi học. Hắn nhìn dòng chữ tên mình,trân mặt vào lớp. Mọi người nhìn theo hắn.bàn tán,xoa xuýt,không ai dám mở miệng nói con nhỏ xấu xa dám đuổi hắn,mà là làm thế nào xin Hoàng tiểu thư tha thứ bỏ lệnh đuổi hắn,thần tượng của con gái trong trường. Một đám fan cuồng nhất của hắn,bàn với nhau,đến xin cho hắn,khúm núm bước gần lại chỗ nó."Tiểu thư,xin tha cho Kan được không ạ"

Ánh mắt nó không rời màn hình."Lý do?""Kan bị nhỏ đó che mắt mà,xin tiểu thư tha thứ""Về chỗ đi" Tiếng nó vang lên,lạnh toát. Đám fan chỉ còn cúi đầu và ra về."Xin tiểu thư suy nghĩ".

Kan im lặng nhìn nó nãy giờ,lên tiếng"Em nhất định phải làm thế sao"

Tiếp theo thế nào,Kan có thay đổi được kẻ máu lạnh đc k, mời mn đợi tiếp