Tiểu Thư Băng Giá

Chương 45




CHAP 45:

Zan chạy thật nhanh ra ngoài, quay đầu tìm kiếm xung quanh mong sao thấy nó. Nhưng ngoài những người đi đường ra thì ko hề có bóng dáng của nó đâu. Zan ngồi sụp xuống mặt đất , nước mắt từ đó khoé mắt lăn dài. Chóng hai tay lên mặt đất , mặc kệ những ánh mắt của những người xung quanh Zan vẫn cứ ngồi đó như vậy. Tức giận vì ko biết làm sao để giúp nó. Đây là lần đầu tiên Zan thấy nó như vậy. Nó phải tự mình cam chịu, tự mình làm đau bản thân. Zan ko phải là bạn thân của nó sao? Hay ko phải là người đáng tin tưởng để nó có thể chia sẽ? Tại sao nó lại ko hề kể cho Zan nghe những đau khổ mà nó phải gánh chịu chứ.

Zan nắm chặc tay mình lại, đấm mạnh xuống mặt đường. Cho đến khi tay bật cả máu, Zan vẫn ko dừng lại. Đột nhiên tay Zan bị một bàn tay khác giữ lại. Bực mình vun bàn tay đó ra những bàn tay đó nắm chặt đến nỗi ko cách nào tháo ra được. Trừng mắt giận dữ nhìn người trước mặt, thì Zan nhanh chóng bắt gặp ánh nhìn đầy đau thương của Gin đang nhìn mình. Zan như vớ được " phao " liền nhanh chóng dùng tay đánh vào ngực Gin mà " xả " đi những bực bội trong lòng. Vừ khóc vừa đánh, Zan vừa mắng:

-" Tại cậu! Tất cả là tại cậu! Nếu lúc đầu ko cho Yun quen với Kan thì sẽ ko có ngày hôm nay! ".

Gin đưa đôi bàn tay mình lên mạnh mẽ ôm lấy Zan ko cho Zan có cơ hội cựa quậy. Cậu ko biết phải làm sao nữa. Những chuyện vừa xảy ra cậu ko ngờ lại có đả kích lớn với Zan như vậy. Bây giờ cậu chỉ biết làm như thế này để an ủi Zan thôi .

-" Tớ xin lỗi!".

Siết chặt Zan vào lòng Gin khẽ nói. Zan cũng thôi cựa quậy mà nằm im tròng lòng Gin mà khóc. Gin có thể cảm nhận được một mảng nóng hỏi nơi ngực mình. Những giọt nước mắt này như thấm vào tim cậu, nó biến thành những cây kim nhọn thoả sức đâm vào tim cậu khiến cậu nhói lên từng hồi đau đớn. Cậu ko biết tại sao Zan lại kích động như vậy. Có phải lúc trước đã có chuyện gì xảy ra với Zan mà cậu ko biết?

*******

Người làm mặc bộ đồng phục trắng đen , đem lên một ấm trà nóng , cung kính rót vào hai ly trà đẩy sang trước mặt hai người. Zan dùng hai tay nâng cóc trà lên ca,r nhận hơi nóng được truyền sang lòng bàn tay của mình, sau đó thì lan toả khắp người. Gin vẫn ngồi đó nhìn từng biểu hiện của Zan. Lúc nảy đợi Zan Bình tĩnh Gin mới dám đưa Zan về nhà. Đây là lần đầu tiên Gin mới thấy Zan như vậy. Lần đầu tiên cậu thấy Zan khóc. Zan trước mặt cậu lúc nào cũng vui vẻ yêu đời, chưa từng có biểu hiện nào buồn chán hay đau thương. Nhưng hôm nay từng biểu hiện từ tức giận đến đau lòng Zan đều thể hiện ra hết. Và trên hết Gin ko muốn nhìn thấy những biểu hiện này chút nào cả. Ko bao giờ muốn nhìn thấy.

-" Xin lỗi cậu vì chuyện lúc nãy!". Zan thì thào nói sau khi nhấp một ngụm trà nóng.

-" Ko có gì! Cậu ổn chứ? "

-" Mình ổn!". Zan nở nụ cười gượng gạo nhìn Gin.

Gin nhìn thấy nụ cười đó càng đau lòng hơn. Tốt hơn là Zan đừng cười. Cậu im lặng suy nghĩ về chuyện lúc nãy. Chuyện này ko đơn giản như vậy đâu.

-" Chuyện lúc nãy..." Gin im lặng dò xem biểu hiện của Zan. Sau khi chắc chắn ko có chuyện gì Gin nói tiếp -" Tớ cảm thấy hình như có người cố tình dựng lên mọi chuyện để chia rẽ chúng ta.".

Hơi ngớ người nhìn Gin. Có người đứng sau! Nhưng tại sao lại chia rẽ chúng ta? Người đó sẽ được lợi gì?

-" Làm như vậy thì được gì?". Zan ko khỏi nghi vấn mà hỏi.

-" Tớ ko biết! Nhưng tớ cảm thấy có người đứng sau mọi chuyện, nếu ko tại sao mọi chuyện lại diện ra có chủ đích như vậy?".

Zan im lặng. Nếu mọi chuyện là thật thì người đó muốn gì . Hay là muốn tài sản của nó nên muốn *** hại nó. Gin thấy Zan im lặng, liền nhanh chóng nói tiếp:

-" Nếu chúng ta thật sự bị chia rẽ thì ko phải hắn đã đạt được mục đích sao?".

-" Vậy chúng ta phải làm sao?". Zan hỏi.

-" Trước tiên phải tìm cách cho Yun với Kan làm hoà. Như vậy mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.". Gin đưa ra ý kiến.

-" Tớ thấy chuyện đó sẽ khó đấy. Với lại tớ ko hề có cảm tình với cô nàng tên Sam đó!". Zan khó chịu nói.

-" Tớ biết! Nhưng đó là em họ của Kan . Ko còn cách nào khác!".

-" Hay là cô ta chính là người đứng sau mọi chuyện?". Zan nói.

Cả hai chìm vào im lặng. Nếu chính là Sam chủ mưu thì cũng rất hợp lí. Mọi chuyện diễn ra hôm nay đều Liên quan đến Sam. Có lẽ Gin và Zan sẽ phải chú ý hơn với người " em họ " này rồi.

*******

Sáng hôm sau...

Hôm nay chỉ có Zan đến trường , nó thì xin nghĩ. Tuy nói là có người đứng sau nhưng Zan vẫn chưa thể nào chấp nhận tha thứ cho hắn được. Dù sau hắn cũng là kẻ ngu ngốc , tin vào những trò đùa đó mà khiến nó đau khổ. Nếu có thể Zan cũng sẽ ko đồng ý chuyện hợp tác cùng Gin làm hoà cho họ. Để vậy Zan còn thấy thoải mái hơn.

Nhớ lại tối qua lúc nó về nhà, Zan ko khỏi cảm thấy tức giận.

Sau khi tiễn Gin về , Zan vẫn ngồi ở sofa chờ nó. Đến khi Zan gần như ngủ gục mới bị tiến xe mô tô làm cho thức giất. Vội nhìn đồng hồ cô giật mình đã gần 2h sáng. Cô vội nhìn ra cửa.

Cạch...

Cánh cửa mở ra, nó bước vào. Zan ko khỏi giật mình khi nhìn thấy nó trong tình trạng như vậy. Bàn tay ko còn chảy máu nữa nhưng những cục máu đông lại khiến người ta cảm thấy ghê sợ. Khuôn mặt chuyển sang màu xanh vì mất máu quá nhiều. Tướng đi nó xiêu vẹo hình như nó uống rất nhiều rượu. Định đi lại hỏi nó thì đột nhiên nó ngã xuống, ngất xỉu. Zan hoảng hốt chạy đến đỡ nó. Đánh thức tất cả mọi người , Zan cùng ông quản gia đưa nó lên phòng. Sau khi lau người nó, Zan đã thay cho nó một cái váy ngủ nhẹ nhàng. Băng bó vết thương cho nó, tuy ko được đẹp nhưng cũng đảm bảo ko bị nhiễm trùng.

Zan ngồi đó nhìn nó, hơi thở đều đều nặng nhọc thả vào ko khí. Zan ko khỏi đâu lòng mà thở dài. Nó từ nhỏ đến giờ đã chịu nhiều tổn thương rồi. Cứ nghĩ quen với hắn sẽ giúp nó mở rộng trái tim mình hơn ko ngờ mọi chuyện lại chỉ ở nên rắc rối hơn. Biến nó trở thành một người như thế này. Zan nắm bàn tay nó , nói nhỏ sợ đánh thức nó:

-" Tớ xin lỗi bì ko giúp được gì cho cậu! Hãy tha lỗi cho tớ!".

Buông tay nó ra Zan bước ra ngoài đóng cửa phòng lại. Bên trong mi mắt nó mở ra nặng nhọc , quay về phía cánh cửa vừa đóng, nó mở miệng:

-" Người xin lỗi phải là tớ! Vì đã làm cho cậu lo lắng như vậy! Sau này tuyệt đối ko xảy ra nữa đâu!".

Sau đó nó lại quay đầu về phái chiếc tủ đầu giường nơi bức ảnh cuối cùng của mẹ nó ở đó. Nhìn nụ cười của bà, nước mắt nó khẽ rơi:

-" Con quá yếu đuối phải ko mẹ?".

Cắn chặt môi để ko bật ra tiếng khóc.

Nó lại một mình để chịu đựng...

Kết thúc hồi tưởng , Zan đánh mắt giận dữ nhìn về phía hắn. Lần này cô sẽ bỏ qua nhưng nếu chuyện này lặp lại lần nữa cô nhất định sẽ là người đầu tiên ngăn cản nó với hắn. Dù có phải mang nó đi thật xa để ko gặp hắn cô cũng sẽ làm.

End Chap 45