Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh

Chương 320: 320: Suy Nghĩ Tinh Tế





Hứa Thục Quân vội vàng cảm ơn.

Cô ta cảm thấy có Triệu Đại Vĩ bên cạnh, trong lòng vô cùng an tâm.

“Tôi nói rõ tình huống cho cô ấy trước, sau đó dẫn cậu đến, có thể cô ấy sẽ cảm thấy ổn hơn chút.

” Hứa Thục Quân lập tức gọi điện cho chị em thân thiết Nương Giai Di của mình.

Bây giờ Nương Giai Di đang rất bi thương và bất lực.

Hơn hai triệu đó là tiền của công xưởng mình, cho đối phương cần dùng gấp, kết quả lại bị tên kia lừa lọc!
Bây giờ không có tiền, tình cảm cũng không có, đến cả công xưởng của mình cũng vì tiền vốn mà bước vào thời kỳ khó khăn, không làm tốt thì sẽ phải đóng cửa.

Dưới áp lực và tự trách lớn như vậy, thậm chí Nương Giai Di còn có suy nghĩ tự sát.

Nghe Hứa Thục Quân gọi đến, Nương Giai Di khàn giọng nói: “Thục Quân, có chuyện gì không?”
“Tôi chuẩn bị đến thăm cô, sẵn tiện dẫn một người bạn đến cùng, nên nói trước với cô.


“Dẫn bạn theo?” Nương Giai Di nói: “Ai vậy, tôi không muốn gặp loại người vớ vẩn đâu.


Hứa Thục Quân không để ý, nói thẳng: “Là một thần y, tôi muốn để cậu ấy kê cho cô đơn thuốc an thần.

Bây giờ tôi thật sự sợ cô sẽ làm ra chuyện ngốc nghếch…”
“Thần y?” Nương Giai Di lộ ra vẻ chán ghét và phiền não: “Tôi không muốn gặp bác sĩ, cô đừng dẫn đến, mình cô đến là được rồi.


“Cái này…”
Hứa Thục Quân khó xử, cô ta không ngờ Nương Giai Di lại kháng cự với bác sĩ như vậy.

Triệu Đại Vĩ cười nói: “Đã vậy thì cũng không có gì.


“Được rồi.


” Hứa Thục Quân ngắt máy, vội hỏi Triệu Đại Vĩ bây giờ phải làm sao.

“Trước tiên chị đi xem tình hình đã, sau khi xem xét tình hình thì báo tình huống lại cho tôi, tôi sẽ kê đơn thuốc thích hợp dựa theo tình huống chị miêu tả.


“Ừm, cũng chỉ có thể như vậy thôi.


Sẵn tiện Hứa Thục Quân xin lỗi anh: “Đại Vĩ, xin lỗi, tôi để cậu uổng công lo lắng rồi.


“Không sao.

” Triệu Đại Vĩ không để ý lắm: “Tôi đến quán ăn, tìm tòi cách làm mì thịt chưng chất lượng một chút.


Lần trước giúp việc làm ăn và danh tiếng của khách sạn tốt hơn nhiều, cho nên Triệu Đại Vĩ quyết định cũng phát triển mì thịt chưng vẫn còn thiếu sót, tăng thêm hảo cảm của khách của khách sạn.

Mà mấy hôm nay, anh đã thăm dò nhiều quán nhưng không có cách làm nào khiến anh hài lòng.

Triệu Đại Vĩ cũng từng nghĩ sẽ hỏi thẳng thầy Khương Trừng Hải nhưng nghĩ mỗi nơi có cách ăn của nơi đó, có thể món Khương Trừng Hải làm ngon nhưng chưa chắc chính gốc.

Ngoài ra, đầu bếp cấp một quốc gia cũng không chú ý hết mọi mặt, không thể có chuyện món nào làm ra cũng vô cùng ngon được.

Chí ít, Khương Trừng Hải không dạy anh làm mì thịt chưng, nhưng thấy chưa chắc bản thân ông ấy giỏi cái này.

“Vẫn nên tìm cách làm chính gốc ở Khâu Dã.

” Triệu Đại Vĩ nghĩ.

Hứa Thục Quân thấy Triệu Đại Vĩ không để ý chuyện này, trong lòng rất cảm kích: “Vậy tôi đi trước, về sẽ kể cậu nghe chuyện bạn tôi.


Chạng vạng.


Triệu Đại Vĩ vẫn chưa thành công quay về, vẫn chưa có quán nào làm mì thịt chưng khiến anh hài lòng.

Vừa hay Hứa Thục Quân đã về và miêu tả chi tiết tình huống của Nương Giai Di.

Triệu Đại Vĩ nói: “Vậy thì chị đưa địa chỉ cho tôi, tôi bí mật đến một chuyến.

Đối diện với tình huống của Nương Giai Di, chúng ta không thể gấp quá, phải từ từ thôi.


“Trước tiên, chúng ta phải để cho chị ấy cảm nhận được sự quan tâm và yêu mến của chúng ta.


Đôi mắt Hứa Thục Quân chuyển động, quở trách: “Người bạn kia của tôi khá xinh, cậu đừng thích cô ấy, nếu không thì rất không công bằng với tôi.


Hứa Thục Quân thích Triệu Đại Vĩ, nếu vì cô ta giới thiệu đến trị bệnh cho bạn thân, mà anh lại thích bạn thân thì chẳng phải cô ta oan chết sao.

Triệu Đại Vĩ bực mình: “Tôi là loại người này sao? Với lại, tôi không tin Nương Giai Di có thể đẹp hơn chị.


Gương mặt Hứa Thục Quân hơi đỏ: “Chỉ có thể nói là mỗi người có ưu điểm riêng, vẻ đẹp sẽ khác nhau.


Triệu Đại Vĩ bật cười: “Nếu đã vậy thì tôi thật sự phải nhìn cho rõ.


“Đáng ghét.

” Trong lòng Hứa Thục Quân hơi ghen.

Cô ta cũng không biết để Triệu Đại Vĩ đi khám bệnh giúp bạn thân Nương Giai Di của mình có phải sai lầm không.

“Chắc sẽ không đâu, Triệu tổng không phải loại người như vậy.


” Hứa Thục Quân cố gắng an ủi mình, đồng thời nghĩ đến tình hình của bạn thân, cũng thật sự chỉ có Triệu Đại Vĩ ra tay thì cô ta mới yên tâm, thế là cô ta nói với bản thân: “Nếu Triệu tổng thật sự thích Giai Di, đó có thể là ý trời.


Ý trời, không thể làm trái!
Triệu Đại Vĩ lấy được địa chỉ Nương Giai Di từ chỗ Hứa Thục Quân, sau đó anh lấy giấy bút ra viết đơn thuốc mình kê cho cô ta trên mảnh giấy thư xinh xắn.

Chữ của Triệu Đại Vĩ rất gọn gàng.

Từ trung học anh đã luôn thích viết chữ vô cùng ngay ngắn xinh đẹp.

Thêm Long Vương điển sau đó khiến năm giác quan của anh nhạy bén hơn, khiến chữ của anh càng phát triển hơn, gần như có thể so sánh với Đinh Nhu chuyên đề chữ ở thôn Đại Long.

Sau khi viết xong, tự Triệu Đại Vĩ lái xe đến nhà Nương Giai Di.

Anh đến cửa nhà Nương Giai Di đặt giấy viết phương thuốc và nguyên liệu thuốc chuẩn bị theo đơn thuốc ở cửa rồi gõ cửa.

Sau khi gõ cửa, nghe thấy bên trong có tiếng động thì anh vội vàng rời đi.

“Ai vậy?”
Nương Giai Di mở cửa xem thử nhưng phát hiện không có ai.

Lúc cô ta cảm thấy nghi ngờ thì phát hiện trên đất có nguyên liệu thuốc và một mảnh giấy màu xanh, bên trên có viết:
“Chị Nương Giai Di, vì chị từ chối điều trị của tôi, nhưng chị Thục Quân đã nhờ tôi phải giúp đỡ chị nên tôi dựa vào tình hình của chị Thục Quân miêu tả để kê đơn thuốc cho chị.


“Nghĩ đến có thể chị chưa từng dùng thuốc Đông y, cho nên tôi chuẩn bị sẵn thuốc cho chị rồi.


“Sau khi chị dùng rồi thì cứ tin vào mặt tâm trí, có thể thay đổi một chút, tối ngủ cũng có thể ngủ ngon hơn.


“Ngoài ra, hy vọng dựa vào đơn thuốc này có thể sớm hồi phục tâm trạng.


Phía sau là đơn thuốc.

Nương Giai Di cầm túi thuốc lên xem thử, sau đó cẩn thận xem lại chữ trên giấy, điều này khiến lòng cô ta hơi dao động.

“Bác sĩ này thật có tâm.



Nương Giai Di hơi hối hận, mình lại từ chối dứt khoát Triệu Đại Vĩ đến thăm như vậy.

“Với lại chữ của bác sĩ này thật đẹp, chắc hẳn nhân phẩm không tồi.


Chữ của một người có thể mang đến hảo cảm cho người khác, giống như một cô gái đẹp thì có thể nhận được hảo cảm của chàng trai.

Nương Giai Di đột nhiên nảy sinh chút hứng thú với Triệu Đại Vĩ.

Cô ta cầm thư và thuốc vào nhà.

Sau đó cô ta gọi điện cho Hứa Thục Quân: “Thục Quân, ngày mai cô có thể dẫn vị thần y kia đến không? Tôi thấy hơi hối hận vì hôm nay đã từ chối cậu ấy, tôi phát hiện con người cậu ấy thật sự không tồi.


“Cô gặp Triệu tổng rồi?” Hứa Thục Quân hỏi ngay.

“Triệu tổng?”
“Triệu tổng chính là vị thần y kia!” Hứa Thục Quân nói.

“Tôi không gặp, nhưng thấy được thuốc và phương thuốc cậu ấy để lại.


“Thì ra là vậy.

” Hứa Thục Quân sững sờ, sau đó biết ý bật cười.

“Hành động và tấm lòng của Triệu tổng thật sự rất cao minh và tinh tế.

” Hứa Thục Quân lẳng lặng like cho Triệu Đại Vĩ, càng thêm bội phục anh.

“Được, vậy mai tôi và Triệu tổng cùng đến.

” Hứa Thục Quân nói.

Sau khi cúp máy, cô ta lập tức nói chuyện này với Triệu Đại Vĩ, không khỏi khen anh lợi hại.

Triệu Đại Vĩ nói: “Có lợi hại không thì vứt sang một bên đi, chỉ hy vọng bạn chị ổn hơn, như vậy đã không phụ lời nhờ vả của chị.


“Cảm ơn Đại Vĩ!” Hứa Thục Quân vô cùng cảm phục!.