Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh

Chương 295: 295: Buổi Biểu Diễn





Sau khi đi vào trong buổi biểu diễn, Hứa Thục Quân và Triệu Đại Vĩ ngồi xuống.
Bởi vì Đàm Tuyết Lăng vẫn chưa lên sân khấu, cho nên trong khán phòng hiện tại Hứa Thục Quân hệt như một phong cảnh biệt lập, thu hút rất nhiều ánh nhìn của mọi đàn ông dưới sân khấu.
“Người kia là ai vậy? Thật xinh đẹp!”
“Tôi thật sự rất hâm mộ người đàn ông đang ngồi bên cạnh cô ta!”
“Quả thật xinh đẹp như một nữ thần!”
Ngồi bên cạnh Hứa Thục Quân, khiến cho số lần Triệu Đại Vĩ bị chú ý đến tăng lên rất nhiều.

Chuyện này làm cho anh muốn bản thân mình không quá nổi bật cũng không được.
Triệu Đại Vĩ nói: “Hứa tổng, cô rất thu hút ánh nhìn của mọi người.”
Gương mặt xinh đẹp của Hứa Thục Quân hiện lên vẻ xấu hổ.
“Triệu tổng, anh thật biết cách khen người khác.” Hứa Thục Quân vuốt mái tóc dài của mình, nói tiếp: “Lớn lên xinh đẹp cũng không được ích lợi gì đâu, đặc biệt là tại nơi như Khâu Dã này.

Nếu như sau lưng không có đàn ông bảo vệ thì những người phụ nữ đẹp lại không thể tự nắm giữ được vận mệnh của mình.”
Ánh mắt của cô ta nhìn về phía Triệu Đại Vĩ, ẩn chứa sự hâm mộ: “Không giống với Triệu tổng đây, anh không chỉ lớn lên đẹp trai mà còn có thể tự mình đảm đương cuộc đời của mình.

Đi đến nơi nào đều có người kính sợ, đây mới là điểm khiến tôi hâm mộ anh.”
“Nếu như tôi có được bản lĩnh giống như Triệu tổng, thì khách sạn Long Hồ của chúng tôi cũng không đến mức trở thành cái dạng như bây giờ.”
Nói đến đây, Hứa Thục Quân lại thở dài một hơi.

Triệu Đại Vĩ cười nói: “Cho nên chúng ta mới cần hợp tác với nhau, tôi trở thành người đàn ông đứng sau cô.

Như thế thì không phải cô cũng có thể giống như tôi, di chuyển không bị cản trở tại Khâu Dã này sao?”
Hứa Thục Quân sửng sốt!
Những lời này…
Cô ta không chắc chắn lắm, Triệu Đại Vĩ đang ẩn ý thổ lộ hay anh đang nói những lời đúng đắn.
Bởi vì những lời nói này của Triệu Đại Vĩ, bất kể lý giải theo chiều hướng nào cũng có thể.
Gương mặt xinh đẹp kia càng thêm ửng đỏ, Hứa Thục Quân cẩn thận tìm từ ngữ để đáp lại lời Triệu Đại Vĩ.
Sau đó, cô ta cười nói: “Vậy nên lần này tôi đến đây, chính là muốn bàn chuyện hợp tác, muốn Triệu tổng ngài trở thành chỗ dựa cho Long Hồ chúng tôi!”
“Không thành vấn đề, chi tiết thì để sau buổi biểu diễn, chúng ta tìm một chỗ nào đó để nói chuyện.” Triệu Đại Vĩ tiếp tục nói: “Còn bây giờ thì chúng ta vẫn nên tập trung vào buổi biểu diễn đi.”
Hứa Thục Quân cười trả lời: “Nói đến đây, buổi biểu diễn lần này là của đại minh tinh Đàm Tuyết Lăng, cũng là một đại mỹ nhân.

Không biết Triệu tổng đã được dịp gặp qua cô ta chưa, tôi nghe nói cô ta cũng đang ở tại khách sạn Vân Lan.”
Triệu Đại Vĩ thầm nghĩ: “Mình có thể nói mình không những gặp mà còn cùng Đàm Tuyết Lăng ngủ chung một giường hay sao?”
Bên ngoài anh cũng chỉ khiêm tốn gật đầu: “Có gặp qua vài lần.”
“Ngoài đời cô ta có xinh đẹp không?”
“Thật sự rất xinh đẹp, chẳng qua tổng thể nhan sắc cũng không kém cạnh hơn cô.”
Phụ nữ đều thích nghe người khác khen mình xinh đẹp, đặc biệt là khi đàn ông có địa vị cao hơn mình khen bản thân xinh đẹp, đối phương càng thêm phần hưởng thụ.
Hứa Thục Quân nghe mà trong lòng đắc ý.

Cô ta càng cảm thấy, có lẽ Triệu Đại Vĩ thật sự có một chút tình ý với cô ta?
Nếu như trước đó Triệu Đại Vĩ không tung ra tin đồn kia, có khả năng cô ta sẽ không tự luyến đến như thế này.
Nhưng sau khi tin đồn kia xuất hiện, vẫn luôn cắm rễ sâu trong lòng của cô ta, muốn vứt đi cũng không được.
Lúc này.
Bên cạnh Triệu Đại Vĩ xuất hiện một người đàn ông trung niên, nhưng khi ông ta nhìn thấy Hứa Thục Quân xinh đẹp hệt như tiên nữ ngồi bên cạnh Triệu Đại Vĩ, ông ta lập tức lướt ngang qua Triệu Đại Vĩ, bắt chuyện với Hứa Thục Quân: “Hứa tổng, cô cũng đến xem buổi biểu diễn này sao?”
“Trước đó tôi nghe bảo cô nói sẽ không đến, sao hôm nay lại thay đổi ý định đến nghe buổi biểu diễn của Đàm Tuyết Lăng vậy?”
Hứa Thục Quân cảm thấy hơi xấu hổ, cười cười nói: “Hà tổng, thật quá trùng hợp, không ngờ vị trí ngồi của chúng ta lại gần nhau đến vậy.”
Sau khi khách sáo chào hỏi xong, cô ta trả lời vấn đề mà người đàn ông trung niên đặt ra trước đó: “Là do Triệu tổng mời cho nên tôi mới đến đây, nếu không, với công việc tại khách sạn Long Hồ bận rộn như vậy, tôi thật sự không có thời gian đến đây.”
“Hửm?” Người đàn ông trung niên ngạc nhiên nhìn về phía Triệu Đại Vĩ.
Thực tế, trước đó ông ta đã mời Hứa Thục Quân, hy vọng cô ta có thể cùng ông ta đến xem buổi hòa nhạc của Đàm Tuyết Lăng, nhưng lại bị Hứa Thục Quân từ chối với lý do là quá bận nên không dành ra được thời gian.
Nhưng hiện tại, Hứa Thục Quân lại vì lời mời của Triệu Đại Vĩ mà đến đây, thế nên trong lòng ông ta cảm thấy rất hụt hẫng.

Người đàn ông trung niên cảm thấy ghen tị, lập tức quay sang Triệu Đại Vĩ nói: “Chào cậu, tôi là Hà Long Cường, là ông chủ của câu lạc bộ giải trí quốc tế Khải Duyệt.

Không biết Triệu tổng đây đang làm công việc gì nhỉ?”
Anh nghe ra được trong giọng nói của Hà Long Cường tràn đầy sự tự cao, Triệu Đại Vĩ cố ý nói: “Tôi chỉ là một nông dân, kinh doanh một số nguyên liệu nấu ăn mà thôi.”
Quả nhiên Hà Long Cường càng thêm đắc ý, thậm chí còn thêm miệt thị Triệu Đại Vĩ hơn nữa.
Ông ta dứt khoát không thèm tôn trọng anh, ông ta hừ giọng: “Tôi đã nói rồi mà, từ lúc tôi vừa thấy cậu đã cảm giác quần áo của cậu có chút bẩn, thì ra Triệu tổng đây chính là xuất thân từ nông dân.”

Hứa Thục Quân không nói nên lời, trợn trắng mắt: “Triệu tổng, anh cũng đừng khiêm tốn.

Tôi nghe nói khách sạn Trường Ca Thái Vi của anh, doanh số bán hàng mỗi ngày đạt được tới hơn một trăm vạn, lợi nhuận thu về cũng lên đến mấy chục vạn, anh cần gì phải nói bản thân mình là nông dân?”
Thật ra sau khi số lượng khách sạn dưới tay Triệu Đại Vĩ tăng lên, lợi nhuận mỗi ngày kiếm được đạt đến một trăm vạn cũng không thành vấn đề.

So với những lời Hứa Thục Quân vừa nói, anh còn mạnh hơn rất nhiều.
Hà Long Cường sửng sốt!
Ông ta cảm thấy bản thân mình vừa bị trêu đùa, ông ta nói: “Triệu tổng chân nhân bất lộ tướng, người thành công như thế mà khiêm tốn như vậy, thật sự khiến người khác khâm phục!”
Lúc nói ra những lời này, ông ta gần như nghiến răng nghiến lợi.
Bởi vì vừa rồi ông ta cảm thấy tràn đầy sự ưu việt, mà ngay lúc này trước mặt Triệu Đại Vĩ, cảm giác đó không còn sót lại chút gì!
Đại khái là bởi vì ông ta đã bị mất mặt trước Triệu Đại Vĩ, nên ông ta liền vòng qua người Triệu Đại Vĩ, tiếp tục nói chuyện với Hứa Thục Quân: “Hứa tổng, tại sao tôi mời cô thì cô bảo là không có thời gian, nhưng Triệu tổng mời thì cô lại đến.

Cô làm như thế, đối với tôi có chút không công bằng nha.”
Ông ta nói gần như là chất vấn cô ta.
Hứa Thục Quân trả lời: “Bởi vì tôi đến đây không phải để xem buổi biểu diễn, mà là muốn bàn với Triệu tổng một vài ý định hợp tác, cho nên tôi mới đến đây.

Nếu như không phải vì công việc, thì có lẽ tôi cũng không thể đến được.”
“Thì ra mọi chuyện là như thế.” Trong lòng Hà Long Cường cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Sau đó, ông ta còn thầm mắng Triệu Đại Vĩ ở trong lòng một câu đồ quê mùa!
Bầu không khí lúc này có hơi xấu hổ.
Cũng may là cũng gần đến tám giờ, người dẫn chương trình của buổi biểu diễn đã lên sân khấu, không bao lâu sau Đàm Tuyết Lăng cũng tiến lên sân khấu.
Triệu Đại Vĩ nhìn thấy hôm nay Đàm Tuyết Lăng mang một bộ lễ phục thuần trắng, khoe ra bả vai trơn bóng, phía trước để lộ ra đôi chân dài trắng nõn.


Đuôi bộ lễ phục phía sau trải dài trên mặt đất, nhìn cô ta vô cùng mỹ lệ.
Đàm Tuyết Lăng mở màn bằng một bài hát, bên dưới còn có những vũ công xinh đẹp chuyên nghiệp nhảy múa.
Triệu Đại Vĩ ngồi yên trên ghế, nghiêm túc lắng nghe cô ta hát.
Không thể không nói, Đàm Tuyết Lăng hát thật sự rất hay, giọng hát của cô ta cũng rất êm tai.
“Giọng hát của Đàm Tuyết Lăng cũng không tồi, xem ra giọng của cô ta thật sự không có vấn đề!” Mọi người trong dưới sân khấu vô cùng kích động.
Trong lúc những người hâm mộ đang say đắm trong cảm xúc mênh mông, ánh mắt của Đàm Tuyết Lăng trên sân khấu như có như không luẩn quẩn dưới sân khấu, tựa như muốn tìm kiếm bóng hình của Triệu Đại Vĩ.
Cũng may cô ta biết được vị trí ngồi của Triệu Đại Vĩ, chỉ sau thoáng chốc, cô ta đã tìm thấy được Triệu Đại Vĩ từ trong đám người.
Ánh mắt của cô ta dừng lại trên người của Triệu Đại Vĩ khoảng chừng hai giây, sau đó cô ta để lộ ra nụ cười xinh đẹp.
Toàn bộ người hâm mộ ở dưới đều sợ ngây người!
“Hình như Tuyết Lăng của chúng ta đang nhìn người đàn ông nào kìa!”
“Người đàn ông nào!”
“Chính là người đang ngồi bên cạnh đại mỹ nữ kia kìa!”
“Tôi lại thấy hình như không phải, tôi cảm thấy hình như cô ta đang nhìn Hà tổng đó, chính là Hà Long Cường - ông chủ của câu lạc bộ giải trí quốc tế Khải Duyệt!”
Người đang ngồi bên cạnh Hà Long Cường cũng đẩy đẩy ông ta, trêu ghẹo: “Hà tổng, Đàm đại minh tinh đang mỉm cười nhìn về phía ông kìa!”
“Hà tổng, ông thật sự lợi hại nha, anh đã gặp Đàm Tuyết Lăng khi nào vậy?”
Hà Long Cường bị thổi phòng đến mức lâng lâng.
Lúc này, Hứa Thục Quân nói với Triệu Đại Vĩ: “Triệu tổng, lúc nãy Đàm Tuyết Lăng cười với anh đúng không?”
Răng rắc!
Nụ cười tươi trên mặt Hà Long Cường đột nhiên cứng đờ lại..