Tiểu Thịt Tươi Của Nữ Vương

Chương 81: Chương 81






Edit : Michellevn
"Tớ còn đang khó hiểu sao cậu đột nhiên chạy đến chỗ tớ .....!" Quách Trí nói ," Thì ra là trốn tổng giám đốc Lý à?"
Cố Thanh Hạ không hó hé gì.

Không hó hé gì đồng nghĩa với cam chịu.
Quách Trí dè dặt hỏi :" Hai người .....?"
Cố Thanh Hạ cắn môi trong giây lát, rồi trả lời :" Tớ muốn chia tay."
Quách Trí cảm thấy việc làm của cô ấy có chút không chân chính." Chia tay thì cậu cứ nói đàng hoàng thôi, ........!Chứ cậu làm cái này là muốn sao ?"
Cô thực sự không hiểu kiểu hành xử của Thanh Hạ.
" Cậu không hiểu .....!phiền phức lắm, Lý Thịnh......!" Cố Thanh Hạ rủ mắt," Tớ không thể trêu vào.Nên chia tay nhất định phải cẩn thận, không thể chọc anh ta nổi điên.

Nếu làm không tốt, tớ sẽ lãnh đủ."
Quách Trí giật mình, vẫn có chút không tin :" Không phải chứ ....! tớ thấy tổng giám đốc Lý không giống người như vậy đâu ...."
" Không thể nhìn nhận một con người rốt cuộc là loại người thế nào đâu, Quách Trí.........." Trong mắt Cố Thanh Hạ hiện lên sự mệt mỏi không thể tả nổi," Anh ấy khác với chúng ta."
" Lý Thịnh, hoàn toàn không giống chúng ta đâu." Cô ấy nhìn Quách Trí chăm chú, lặp lại nhấn mạnh câu này.
Quách Trí có hơi bị cô ấy làm cho hốt hoảng.

Giống như Cố Thanh Hạ không hiểu những thể loại kỳ lạ mà Quách Trí đã gặp trong những lần xem mắt, thì Quách Trí cũng cũng thể hiểu được tầng lớp quyền quý quan nhị đại của Cố Thanh Hạ.

Nhưng lập trường của cô rõ ràng, biết mình là bạn của ai, và nên đứng về phía nào.
" Được rồi .....!" Cô nói." Lúc nào cậu cần đến tớ, thì cứ giao vai diễn cho tớ."
Ở trong phòng bếp, Liêu Viễn đang vểnh tai lên nghe ngóng.
Cũng như Cố Thanh Hạ không thích anh, thực ra anh cũng không thích Cố Thanh Hạ cho lắm.

Ngược lại cũng không hẳn là ghét, bởi vì trước giờ anh vẫn luôn có chút sợ sệt cô ấy, thế nên phải thừa nhận không có cảm tình hay yêu mến.
Anh nghe cuộc trò chuyện trong phòng khách, không khỏi lắc lắc đầu.

Cảm thấy hành vi cư xử của Cố Thanh Hạ không thẳng thắn vô tư như Quách Trí.
Nội tâm người phụ nữ đó u ám, ẩn dưới nét đẹp và sức mạnh của cô ấy, người bình thường không thể nhận ra.

Nhưng Liêu Viễn không chỉ tinh tế và nhạy cảm, mà anh còn rất quen thuộc với loại u ám này.

Bởi vì trong quá khứ, loại u ám này thường xuyên chất chứa trong xương tủy của anh, mãi cho đến khi, anh gặp được Quách Trí.

Quách Trí giống như một căn phòng ấm áp bằng thủy tinh trong suốt, ánh mặt trời có thể trực tiếp xuyên qua, không có bóng râm, lại sưởi ấm cả căn phòng.
Vì thế, Cố Thanh Hạ đẹp thì đẹp rồi, nhưng ......!Quách Trí của anh vẫn tốt nha !
Liêu Viễn đeo bao tay cách nhiệt, bưng ra một âu chè lớn đang bốc khói nghi ngút, tỏa hương thơm ngào ngạt.

Quách Trí lấy một tấm cách nhiệt từ dưới bàn trà lên, Liêu Viễn đặt luôn âu chè lên bàn trà rồi quay lại phòng bếp lấy bát và thìa.
Cố Thanh Hạ nhìn không chớp mắt :" Đây là gì ..........á ?"
" Không biết hả !"Quách Trí đắc ý," Chè trước khi ngủ."
Quả thực là Cố Thanh Hạ không thể tin được :" Trước khi ngủ ?Ăn chè? Cậu không sợ béo à ?"
" Hèn chi gần đây thấy mặt cậu phị ra ." Cô ấy nhìn Quách Trí một cách xăm xoi tỉ mỉ.
Đúng lúc Liêu Viễn vừa cầm bát từ trong phòng bếp đi ra, nghe được câu này, lá gan cũng run luôn ! Thật sự là vạch áo cho người xem lưng mà !
" Cậu mới phị á, này người ta gọi là tròn trịa.

Mẹ tớ cứ chê tớ gầy quá suốt.

Tuần rồi về nhà, nhìn tớ hài lòng rồi.

Cứ khen Liêu Viễn luôn miệng đấy !" Quách Trí tiếp tục đắc ý, đón lấy cái bát nhỏ múc đầy rồi đưa qua," Cậu nếm chút đi, ăn ngon cực.

Tớ nói cậu nhé, đây chính là Liêu Viễn nhà chúng tớ để tâm mà học đấy, dưỡng âm bổ phổi, dưỡng da ấm dạ.

Đặc biệt thích hợp với mùa này!"
Lúc này trái tim Liêu Viễn mới đặt về trong người.
Cuối tháng 10, đầu tháng 11, là mùa khó chịu nhất trong năm ở Đế Đô.

Thời tiết đã lạnh đến không chịu nổi mà phải đến ngày mười lăm tháng mười một mới có hệ thống sưởi ấm.

Người ở trong nhà cũng có thể bị đông lạnh thành chó.

Nếu bật điều hòa thì làn da sẽ trở nên khô.

Tóm lại thì là thời kỳ khó chịu nhất trong năm.
Cố Thanh Hạ vừa bước vào nhà đã kêu Quách Trí nhanh nhanh mở máy điều hòa lên, nhưng cơ thể cô ấy mang thể hàn rất nặng, ngồi đến tận bây giờ mà chân tay vẫn lạnh cóng.


Một chén chè ngọt nóng hôi hổi được người ta bưng tới trước mặt, Cố Thanh Hạ nhìn cái chén kia chằm chằm ......!Dù thế nào cũng không thể cưỡng lại được !
Một hơi uống liền hai chén, cảm thấy dễ chịu hẳn .
Vào đầu mùa đông làm người ta lạnh đến cả người khó chịu này, cảm nhận cảm giác ấm áp trong dạ dày , Cố Thanh Hạ không khỏi nghĩ, trong cuộc sống có một số việc giống như người ta uống nước.

Cô ấy luôn coi thường Liêu Viễn, cảm thấy thằng nhóc này không xứng với Quách Trí.

Nhưng xem xét cuộc sống hàng ngày của Quách Trí .....
Cô ấy liếc nhìn Liêu Viễn đang thu dọn chén bát với vẻ mặt phức tạp .
Liêu Viễn:"...............?"
Quách Trí cười tủm tỉm.
Đến lúc đi ngủ, Cố Thanh Hạ hỏi Quách Trí :" Máy tạo độ ẩm đâu?"
Có hai vật dụng cần thiết cho cuộc sống ở Đế Đô :Máy lọc không khí và máy tạo độ ẩm.

Cái thứ nhất hai mươi bốn giờ không tắt máy, cái sau được sử dụng vào mùa đông mãi cho đến khi cơn mưa xuân đầu tiên đổ xuống.
Hiện giờ hệ thống sưởi vẫn chưa mở, nếu Cố Thanh Hạ không tới thì về cơ bản Quách Trí và Liêu Viễn đến cả máy điều hòa cũng không cần dùng tới, trong phòng không hề khô hanh chút nào.

Thế nên căn bản là vẫn chưa lấy ra chiếc máy tạo độ ẩm được cất đi hồi mùa xuân.

" Cậu nhiều chuyện quá vậy, không phải đã mở máy điều hòa rồi sao, có lạnh như vậy sao ?" Quách Trí lầm bầm, chỉ huy Liêu Viễn vào trong kho tìm máy tạo độ ẩm." Tụi tớ trước giờ vẫn chưa từng phải mở điều hòa, lúc ngủ cũng chẳng cảm thấy lạnh gì cả."
" Đương nhiên là cậu không cảm thấy gì rồi ...." Cố Thanh Hạ trợn mắt lên.
Liêu Viễn mới hai mươi tuổi, sức nóng mạnh đến chừng nào chứ, người như cái lò lửa thế này, cậu có thể lạnh được sao !
Chuyện Cố Thanh Hạ muốn chia tay với Lý Thịnh, sau khi nói cho Quách Trí biết, Quách Trí thấp tha thấp thỏm một hồi, nhưng rồi thấy cô ấy vẫn sống bình thường như mọi ngày thì Quách Trí cũng liền buông lỏng trở lại.
Theo sát đó là Liêu Viễn đã trở nên nổi tiếng ở trên internet.
Internet thực sự là một nơi kỳ diệu, trong một đêm nó có thể khiến người nổi tiếng trở nên tai tiếng, và cũng có khiến người vô danh trở nên nổi tiếng chỉ trong một đêm.
Ban đầu là một tài khoản weibo chữ V đã đăng lên " Wow, chàng trai này là ai vậy, rất thích khí chất của cậu ấy !" kèm theo là một vài hình ảnh lấy từ shop online.
Ngay lập tức được share lại trên diện rộng, sau đó lại có người đứng ra tự nhận là trai đẹp trong bức ảnh, là một người mẫu, đồng thời công bố luôn tài khoản Weibo của Liêu Viễn " Thế giới Alpha của Alex " .
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, lượng người hâm mộ trên weibo của Liêu Viễn đã tăng vọt từ một nghìn lên hơn chín mươi nghìn.

Còn chưa ra mắt giới giải trí mà đã trở nên nổi tiếng trước rồi.
Đây dĩ nhiên không phải là tình huống phát sinh ngẫu nhiên.


Đây chính là những gì Lâm Bác và Liêu Viễn đã thảo luận, thủ đoạn thử nghiệm mang tính chất tuyên truyền.
So với những người bình thường, thì Lâm Bác được xem như xuất thân giàu có, sự nghiệp thành công.

Nhưng đối với cái giới cực kỳ thâm sâu này, thì Lâm Bác với một công ty vừa mới hoàn thành việc chuyển đổi chỉ là một trong số rất nhiều công ty mới mọc lên.

Chỉ được xem là tôm tép .
Công bố Liêu Viễn theo phương pháp đào tạo ngôi sao truyền thống, thời gian phải có từ lúc ra mắt đến khi anh có thể nổi tiếng, đối với Lâm Bác mà nói, quá lâu.
Anh ta không muốn chờ lâu như vậy.
Trùng hợp là Liêu Viễn cũng nóng lòng muốn thành công.
Về những ấn tượng không hay cũng như tác dụng phụ có thể tạo thành triển vọng tương lai của Liêu Viễn khi anh ra mắt theo cách này, Lâm Bác cũng không hề dấu giếm mà nói thẳng với anh luôn.
Liêu Viễn vốn là đứa trẻ xuất thân thôn dã, suy nghĩ một chút đã đồng ý luôn.
Tương lai quá xa, hiện giờ anh đang nóng lòng chạy đua với thời gian trước mắt.
Cũng vì như vậy, anh đã không nói chuyện này với Quách Trí.
Bởi vì Quách Trí là một người làm việc chuyên nhìn về lâu dài, và lên kế hoạch chắc chắn.

Kiểu nóng lòng muốn thành công này của anh, nếu để Quách Trí biết được, chắc chắn sẽ quở trách anh, nói không chừng còn muốn ngăn anh lại.
Đặc biệt, nếu để Quách Trí biết được, nguyên nhân anh làm như vậy đều là vì sợ cô không thể chờ đợi.
Cho nên, nhìn vào lượng fan hâm mộ và tỷ lệ người quan tâm tăng vọt mỗi ngày, mặc dù anh rất hào hứng nhưng ngày ngày trở về nhà anh cũng không hề nhắc tới .
Cùng với thành công đầu tiên và những tình huống thay đổi, Lâm Bác nhanh chóng điều chỉnh lộ trình ban đầu của anh, sắp xếp cho anh nhận một số lượng lớn quảng cáo và tham gia các tiết mục.

Đồng thời tìm cho cho anh một số thương hiệu shop online nổi tiếng .
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, giá trị của Liêu Viễn so với trước kia anh tự mình đánh nhỏ lẻ là không thể so sánh nổi.
Không bao lâu sau thời gian cắt giảm sản lượng nghèo rớt mồng tơi thì trong thẻ ngân hàng của anh đã nhanh chóng có tiền.
Cũng như sự gia tăng về con số thì so với sự gia tăng số lượng fan hâm mộ, việc tăng số lượng tiền ngân hàng mới thực sự khiến Liêu Viễn vui vẻ.
Anh đóng trang web, khép laptop lại, niềm vui sướng trong lòng vẫn chưa tản đi hết.
Hôm nay Quách Trí tăng ca, không về nhà ăn cơm chiều.

Mình anh ở nhà, cười ngây ngô vui vẻ trong chốc lát mới bình ổn lại tâm trạng rồi bắt đầu đọc kịch bản.
Quách Trí trở về không tính là quá muộn, về nhà trông thấy Liêu Viễn đang vùi đầu học tập thì tò mò hỏi :" Đóc gì thế ?"
" Về rồi à." Liêu Viễn đưa trang bìa ra cho cô xem," Kịch bàn.

Một bộ phim chiếu mạng."
Quách Trí nhìn lướt qua bìa kịch bản, đột nhiên " Ồ" lên, giật lấy cuốn kịch bản rồi hỏi bằng giọng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng :" Đây là chuẩn bị quay phim sao ? Anh đóng vai gì ?"
" Em từng xem rồi à ?" Liêu Viễn khá bất ngờ.
" Em chính là fan nguyên tác đấy ! Truyện này bao nhiêu năm rồi đó ! Không ngờ đến bây giờ mới được quay phim ! Anh đóng vai gì á ?"
" Tiếu Thanh ."
" A~~~~~" Thiếu nữ Quách Trí hai tay ôm lấy gương mặt, choáng ngợp.


Đánh gia Liêu Viễn từ trên xuống dưới, như thể mới vừa gặp anh lần đầu.
Qua một lúc lâu, nói bằng giọng mơ màng :" Giống ! Giống thật ! Quả thật là anh có cảm giác của Tiếu Thanh!"
Bởi vì yêu thích tiểu thuyết này rất nhiều năm rồi, Quách Trí hết sức là phấn khích.

Kéo Liêu Viễn ngồi xuống ghế sofa, nói cho anh về nhân vật.
" Tiếu Thanh này, đầu tiên là ngoại hình tuyệt đỉnh.

Anh đã vượt qua cái thứ nhất.

Sau đó chính là, với khuôn mặt siêu đẹp của mình, anh ta đã sống hết sức là u ám.

Về cơ bản, nếu Tiếu Thanh không gặp được Dương Quang thì cả cuộc đời của anh ta cũng không biết phải kết thúc thế nào.

Nhưng anh ta rất may mắn là được gặp Dương Quang.

Tiểu thụ Dương Quang này, thực sự là cả người tỏa sáng! Sưởi ấm toàn bộ con người Tiếu Thanh đến tan chảy luôn ! Thế nên, mối quan hệ này của họ .....!"
Quách Trí nói đến đây, đột nhiên dừng lại, vẻ mặt hơi khác thường.
Liêu Viễn khó hiểu :" Sao vậy ?"
Quách Trí nhíu mày lại, hơi rối rắm :" Em gọi điện cho Lâm Bác đã."
Cô nói xong thì đứng lên, đi tới chỗ áo khoác và lấy điện thoại di động ra, gọi cho Lâm Bác.
Liêu Viễn nhìn bóng lưng cô gọi điện thoại, khẽ trầm mặc.
Khẳng định là có chuyện gì rồi, cô lại không nói với anh, gọi thẳng điện thoại cho Lâm Bác.

Là vì, Lâm Bác cho người ta cảm giác tín nhiệm hơn sao ? Tin cậy hơn sao ?
Anh không khỏi có chút mất mát.

Biết rằng bản thân muốn trở thành người đáng tin cậy và dựa dẫm trong lòng Quách Trí, còn phải đi một chặng đường dài nữa.
Phải cần rất nhiều nỗ lực, mới trở thành một người đàn ông giống như Lâm Bác.
"Quách Trí?" Lâm Bác anh chóng nhận điện thoại.
"Ừ, là em." Quách Trí nói," Vừa xem kịch bản của Liêu Viễn rồi.

Cái đó có được không ?"
" Là sao ?" Lâm Bác hỏi .
" Thể loại phim này có được không ? Cái bộ phim hết sức nổi tiếng trước đây đó, cũng là phim đam mỹ chiếu mạng, hai nam chính không phải đều bị phong sát hết rồi sao ?"
Lâm Bác im lặng một hồi, hỏi bằng giọng không thể tin được :" Em nhiêu tuổi rồi hả ? Vẫn còn xem cái thể loại đó ?"
Mặc dù da mặt này của Quách Gia rất dày, bị Lâm Bác nói như vậy cũng không thể không đỏ lên.
Quách Trí, ngoài háo sắc và yêu thích cơ bụng, cô còn là một hủ nữ sương sương nữa..