Editor: May
Tiểu Thỏ lập tức như nhặt được đại xá, sau khi vội vàng rửa trôi bọt nước trên người, liền giống như trốn chạy ra ngoài.
Cô trùm khăn tắm, sau khi xông vào phòng ngủ, nhanh chóng nhảy lên chiếc giường lớn mềm mại kia, kéo chăn mền qua phủ ở thân thể của mình, lúc này mới cảm giác trái tim nhỏ không ngừng đập "thịch thịch thịch" kia của mình, hơi vững vàng một chút.
Nhưng mà vừa nghĩ tới chuyện sắp xảy ra, cô lại nhịn không được thẹn thùng lên.
Mặc dù đã không phải là lần đầu tiên... Nhưng vừa nghĩ tới ánh mắt giống như muốn ăn hết mình vừa rồi của Trình Chi Ngôn...
Tiểu Thỏ vẫn cảm thấy... rất ngượng ngùng a...
Cô cứ như vậy buồn bực chính mình ở trong chăn rất lâu, đột nhiên một bàn tay lớn vén chăn mềm trên đầu cô lên, ngay sau đó một thân thể nóng lăn dính vào, ôm cô vào trong lòng.
"Em cũng không sợ buồn chết mình à??" Giọng nói Trình Chi Ngôn mang theo một tia ranh mãnh nhẹ nhàng vang lên ở trên đỉnh đầu của cô.
Tiểu Thỏ chỉ cảm giác trái tim nhỏ của mình lại bắt đầu nhảy lên cực nhanh, cô cúi đầu, không dám nhìn thẳng mắt Trình Chi Ngôn, yếu ớt nói: "Cái đó... Sao anh tắm xong nhanh như vậy??"
"Ừ..." Cánh tay Trình Chi Ngôn hơi dùng sức, liền ôm cả người Tiểu Thỏ đến nằm sấp trên người mình, mềm mại trước ngực cô vừa vặn dán trên ngực anh, xúc cảm trong nháy mắt đó, khiến anh nhịn không được trong mắt lóe lên một tia sáng.
Bàn tay thon dài của anh, nhẹ nhàng vuốt sau lưng cô, sau đó dọc theo đường cong linh lung của cô, cuối cùng dừng lại ở trên êm dịu co dãn của cô.
Đầu Tiểu Thỏ bỗng chốc chôn càng thấp hơn.
Này... cái tay này để chỗ nào không tốt, làm sao nhất định đặt ở trên... cô chứ...
"Tiểu Thỏ..." Trình Chi Ngôn lầm bầm hô một tiếng tên cô, sau đó ở trong nháy mắt cô ngẩng đầu đó, duỗi tay nắm lấy cằm thon của cô, cúi đầu hôn lên cánh môi đỏ thắm của cô.
Lưỡi trắng mịn của anh nhẹ nhàng mô tả hình dáng cánh môi cô, chậm rãi vuốt ve, ở khi cô nhịn không được ưm một tiếng, lúc này mới đưa đầu lưỡi thăm dò vào trong miệng cô.