Editor Quỳnh Nguyễn
"Ừ." Cố Ninh Thư gật gù, ngồi ở trên giường hướng về phía Trình Thi Đồng vỗ vỗ.
Trình Thi Đồng lập tức đem đầu chính mình, dịch sát đùi của cậu ta.
Bày tay thon dài của Cố Ninh Thư đặt lên huyệt Thái dương của cô, bắt đầu xoa nhè nhẹ một lúc, sau đó thấp giọng hỏi:"Như thế nào, tốt hơn chút nào không?"
"Ừ..... Đỡ hơn rồi!" Trình Thi Đồng nhắm mắt lại, đầu đặt yên vị trên đùi của Cố Ninh Thư, tự hỏi phải làm như thế nào mới có thể lấy lòng gia đình Cố Ninh Thư.
"Nếu như cảm thấy tốt hơn một chút..... liền đi vào tắm rửa, thay bộ quần áo ướt nhẹp này đi, tránh bị cảm lạnh." Cố Ninh Thư cúi đầu, nhìn Trình Thi Đồng vẫn mặc nguyên bộ quần áo tắm nằm trên giường, không nhịn được, cúi đầu thấp giọng nhắc nhở.
"A..... Được rồi!" đôi mắt Trình Thi Đồng chuyển động liên tục, ánh mắt hướng về phía bồn tắm lớn, nằm phía bên kia của chiếc giường, "Được rồi, vậy em đi tắm một cái."
Cố Ninh Thư theo ánh mắt cô nhìn sang, gương mặt trắng nõn rất đẹp trai, bỗng dưng đỏ cả lên.
Cậu ta đứng dậy, vừa đi ra ngoài vừa thấp giọng nói:" Vậy tớ..... Đi sát vách chờ cậu."
"Đợi một lát!" Trình THi Đồng vội vã lên tiếng gọi cậu ta lại,"Cậu đi ra ngoài làm gì?"
"Cậu ở đây tắm rửa...... Tớ ở bên cạnh không hay lắm......." ánh mắt Cố Ninh Thư có chút không dễ chịu, cậu ta hơi cúi đầu, mắt tập trung vào sàn gỗ màu cà phê được trang trí trong phòng, âm thanh ôn nhu nói.
"Vậy cậu đi sát vách cũng không được tốt lắm?" Trình Thi Đồng có chút buồn cười mà nhìn cậu ta nói:"Chú tớ cùng Tiểu Thỏ, lúc này đang trong giai đoạn củi khô bốc lửa, không lẽ cậu định đi rình mò một hồi??"
"Cái này......"
Cố Ninh Thư hơi run run, nhớ tới hồi nãy ở suối nước nóng, nhìn thấy dáng vẻ ôm hôn nhau của hai người, nhất thời có chút chần chờ.
"Nếu không được, thì ta lên ban công chờ cậu."
Cố Ninh Thư nói xong câu đó, liền xoay người, hướng đến ban công mà bước đi.
Trình Thi Đồng ngồi trên giường, nhìn dáng vẻ xấu hổ của cậu ta, không nhịn được thở dài một hơi, ài..... Muốn ra tay đối với Tiểu Cố..... Dường như có chút gì đó rất khó nha......
Có điều...... Trình Thi Đồng quay đầu liếc mắt nhìn cái bồn tắm kia, bất chợt cười hì hì, vội vã xông tới.
Cố Ninh Thư ngồi trên ghế nằm trên ban công, nhìn những vì sao lấp lánh giữa bầu trời, lắng nghe tiếng sóng vỗ bờ không ngừng nghỉ, thở dài một hơi.
Đồng Đồng của cậu ta....... Thật ra suy nghĩ của cô ấy, cậu ta sao lại không hiểu rõ......
Chỉ là.......
Cậu ta cúi đầu nhìn bàn tay chính mình.
Cái may mắn này của cậu ta, có thể cùng chung sống với cô cả đời hay sao??
Trước khi đi tắm suối nước nóng, cậu ta đúng là có chút kích thích, nhưng hiện tại đang rất tỉnh táo, cậu lại không nhịn được bắt đầu những suy nghĩ mông lung.
Nếu hiện tại cậu ra tay dối với cô, vạn nhất sau đó bệnh tính của cậu ta trở nên nặng hơn, lúc đó cô phải làm thế nào......
Nếu như, đi đến cuối cùng cậu ta không thể đem lại hạnh phúc cho cô, vậy bây giờ hắn lấy tư cách gì để nắm lấy cô?
Cố Ninh Thư ngửa mặt lên, chắp hai tay ở sau ót nằm ngửa ra trên ghế, nhìn bầu trời một mảng xanh thẳm, chỉ có thể hy vọng thời gian lúc này có thể dừng lại.
Tiếng nước ào ào trong phòng vẫn chưa dừng lại, có lẽ cô vẫn đang còn tắm.......
Vừa nghĩ tới dáng ngọc yêu kiều mặc trên người bộ bikini hôm nay của cô đứng trước mặt mình, cậu ta lại không nhịn được muốn đem cô giấu đi, đến một nơi mà không ai có thể nhìn thấy, nơi mà không có ai biết.
Như vậy, cô mới có thể thuộc về một mình cậu ta.
Cố Ninh Thư đang suy nghĩ mông lung trên ban công một lúc, đột nhiên nghe tiếng hô của Trình Thi Đồng từ trong phòng hướng về cậu ta gọi lớn:"Tiểu Cố! Giúp ta lấy khăn tắm!"