Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 617: Xin lỗi, lại uống say 7




Editor Quỳnh Nguyễn

"Đi, nhanh nhanh, rút lui!" Trình Thi Đồng đưa điện thoại di động nhét vào trong túi của Tiểu Thỏ, sau đó nhanh chóng lôi ống tay áo của Cố Ninh Thư, liền hướng về phía Taxi đang chờ họ để trở về.

Vừa mới lên xe, Trình Thi Đồng hướng về phía tài xế nói:" Nhanh đi, chú ơi, đi nhanh lên!"

"Ơ, chú thấy người bạn kia của các cháu còn chưa có vào cửa mà......?" Tài xế xe một bên vừa cho xe chuyển bành, một bên hướng về phía Trình Thi ĐỒng nghi ngờ hỏi.

"Không có chuyện gì, không cần phải để ý đến cô ấy, cô ấy không mang chìa khóa, cháu đã gọi điện thoại cho người nhà xuống đón cô ấy, chúng ta chỉ cần đi là được!" Trình Thi Đồng vẻ mặt bình tĩnh hướng về phía tài xế nói một câu, sau đó quay đầu liếc nhìn phòng khách nhà Trình Chi Ngôn, lúc nãy đèn tắt bây giờ đã sáng chắc là Trình Chi Ngôn đã đi xuống.

"Ài, được rồi......" Tài xế đáp một tiếng, liền đạp chân ga đi thẳng.

Bên kia, mất đi Trình Thi Đồng cũng Cố Ninh Thư đỡ, cả thân thể Tiểu Thỏ chỉ biết dựa vào vách tưởng, chậm rãi tuột xuống.

Cuối cùng, cả người cô dựa vào góc tường, co lại thành 1 đống.

Cửa nhà Trình Chi Ngôn "Kẹt kẹt " một tiếng,Trình CHi Ngôn mặc quần áo ngủ cùng dép lê, hướng về ngoài cửa nhìn xung quanh một hồi, trong khoảng thời gian ngắn dĩ nhiên là không thấy bóng người TIểu Thỏ đâu.

Người đâu??

Trình Chi Ngôn cau mày, nhìn nhà Tiểu Thỏ một mảnh màu đen, chần chờ một lúc, đành thay giày khác, đi ra khỏi cửa.

Anh vòng qua vườn hoa đi qua sân nhà Tiểu Thỏ, sau đó dọc theo trong sân đi đến trước cửa nhà, lúc này mới nhìn thấy dáng vẻ vừa co lại vừa dựa vào góc tường.

"Tiểu THỏ?" Trình CHi Ngôn chần chừ một lúc, sau đó nhẹ nhàng hô lên một tiếng.

Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt nhìn Trình CHi Ngôn đang đứng trước mặt mình, sau đó hướng về anh nở một nụ cười, " Anh!"

"em ngồi ở đây làm gì?" Trình Chi Ngôn đưa tay muốn lôi cánh tay của cô, muốn kéo cô đứng lên, lại phát hiện dĩ hiên cô ấy không hề cử động.

Từ trên người cô truyền ra mùi rượu nồng đậm.

Trình Chi Ngôn khẽ cau mày, ngồi xổm người xuống, đôi mắt trong suốt nhìn thẳng vào cô, sau đó âm thanh nhàn nhạn hỏi:"Em lại uống say!"

Tuy rằng câu này dùng để hỏi, nhưng lại mang giọng điệu khẳng định.

Tiểu thỏ hướng về Trình Chi Ngôn cười hì hì, gật đầu nói:" Đúng vậy, đúng vậy, uống rất là nhiều!"

" Trước khi ra khỏi cửa, không phải đã dặn em, không cho em uống rượu hay sao?" đôi lông mày Trình CHi Ngôn khẽ nhăn lại, âm thanh mang một tia nặng nề nhìn Tiểu THỏ trước mắt hỏi.

"Ài, có một số việc....... nói là một chuyện, làm lại là chuyện khác....... Nhiều bạn học đều là bạn học ba năm, từng người chạy tới chúc rượu, anh nói nghe xem, nếu không uống thì có được không......" vẻ mặt TIểu THỏ tỏ ra vô cùng đáng thương nhìn Trình Chi Ngôn, âm thanh chát chúa, rất là có lý nói:"Nam sinh chúc rượu, em còn có thể từ chối được, nữ sinh đến chúc, đặc biệt là có nữ sinh hơi thân, em cũng không tiện từ chối."

Trình Chi Ngôn trừng mắt nhìn cô một cái, không biết nói gì.

"Rốt cuộc em uống bao nhiêu?"

"Chuyện này..... Em cũng không biết......." Tiểu Thỏ hấp háy mắt, vẻ mặt vô tội nhìn Trình CHi Ngôn nói:"Nhưng không có bao nhiêu..... Miễn sao không say là được!"

_________