Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 543: Tình cảm lưu luyến bị phát hiện 5




Editor: Quỳnh Nguyễn

Trong văn phòng Trình Chi Ngôn, Thân Tử Hạo đang đem chân gác ở trên bàn làm việc, hai tay đang cầm di động chơi, thấy Tiểu Thỏ vào anh cười hắc hắc, ngẩng đầu hướng tới Tiểu Thỏ hỏi: "Tiểu Thỏ, thành tích thi tháng xuống đến nơi, thi được thế nào a??"

"..."

Tiểu Thỏ trong mắt bi phẫn nhìn anh.

Đại ca, anh tự vạch áo cho người xem lưng thì tốt sao!?

Cô mới vừa cân nhắc muốn như thế nào uyển chuyển mở miệng cùng anh nước chanh, anh liền hỏi một câu như vậy.

Trình Chi Ngôn nghe được Thân Tử Hạo nói, cũng ngẩng đầu lên, một đôi mắt trong suốt cười như không cười nhìn Tiểu Thỏ, lông mi hơi hơi nhíu, hướng tới Thân Tử Hạo nói: "Anh nhìn vẻ mặt sống không bằng chết của cô ấy anh còn đoán không được sao??"

" Sao rồi hả? Thi rớt rồi hả?" Thân Tử Hạo từ trên ghế ngồi thẳng người, đưa tay cầm sắp xếp thành tích đến trước mặt Trình Chi Ngôn, cúi đầu nhìn lướt qua, sau đó kỳ quái nói: "Không phải thi thứ sáu toàn lớp sao, thành tích này không kém a, làm gì còn vẻ mặt mất hứng."

Trình Chi Ngôn quét mắt nhìn anh một cái, mỉm cười nói: "Bởi vì tôi yêu cầu cô trước năm toàn lớp."

"Mẹ kiếp!!" Thân Tử Hạo sợ tới mức tay run lên,bảng sắp xếp thành tích nhất thời rơi xuống ở trên bàn, "Có cần như vậy hay không, Trình Chi Ngôn, cậu cũng quá biến thái thôi, lớp cậu đã ở hạng nhất, cậu còn muốn vợ cậu trước năm toàn lớp, thành tích cô tùy tiện đặt vào lớp thường kia đều có thể hạng nhất được chứ??"

"Ở lớp học của tôi nhất định phải thi trước năm." Trình Chi Ngôn mỉm cười, ngữ khí nhạt nhẽo nói một câu.

Tiểu Thỏ vẻ mặt uể oải nhìn anh.

Thôi... Xem ra kinh hỉ sinh nhật cho anh đã không có.

"Cậu không thể bắt yêu cầu chính mình đến đòi Tiểu Thỏ a." Thân Tử Hạo nhất thời thay Tiểu Thỏ bênh vực kẻ yếu nói: "Năm đó cậu cũng quá biến thái được chứ?? Ai, bất quá nói đi nói lại, tôi xem gần đây cậu một mực xem sách nghiên cứu, như thế nào, cậu vốn định đi nghiên cứu sinh không làm giáo viên sao?"

"Uh`m." Trình Chi Ngôn gật đầu nói: "Tháng sáu sang năm Tiểu Thỏ thi vào trường đại học, tôi còn ở tại chỗ này làm giáo viên làm gì?"

"A... Dựa vào! Cậu đây cũng quá không phụ trách rồi!! Ít nhiều những học sinh mới tiến vào cao nhất đều chờ cậu dạy xong Tiểu Thỏ rồi dạy nhóm người bọn họ a!!"

Trình Chi Ngôn có chút không nói gì nhìn anh nói: "Tôi chỉ phụ trách vợ tôi.... Những người khác, phụ trách không được."

"Chậc chậc..." Thân Tử Hạo nhịn không được lắc đầu tắc lưỡi nói: "Lời này nếu để cho những cái học sinh mới này nghe thấy, thương tâm nhiều a."

"Anh nếu như không có chuyện gì mà nói, có thể về nhà rồi." Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh không nói gì nói: "Mỗi ngày liền lên mấy tiết như thế, còn nhất định phải ở trong phòng làm việc, làm khổ mình a."

"Tôi đây là nhiệt tình yêu thương công việc cậu biết cái gì?? Cậu nghĩ rằng tôi cũng y như cậu, dạy hai năm là có thể đi a??" Thân Tử Hạo nhịn không được liếc Trình Chi Ngôn một cái, sau đó đứng dậy cầm lấy chính mình di động của mình trên bàn bọc vào trong túi nói: "Được được được, tôi đi ngay, đỡ phải ở trong này quấy rầy các ngươi một chỗ, tạm biệt, GOOGBYE!!"

Sau khi Thân Tử Hạo nói dứt lời liền trực tiếp bên cạnh Tiểu Thỏ đi tới, ra văn phòng.

Trong văn phòng to như vậy, nhất thời chỉ còn lại có hai người Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ.

Tiểu Thỏ chần chờ một chút, cuối cùng thanh âm yếu ớt hô một tiếng: "Anh nước chanh..."