Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 242: Tình cảm tốt như vậy 2




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Chúng ta đi theo rừng trúc này về phía trước, cũng gần sắp đến suối Tình Duyên rồi!" Hướng dẫn viên du lịch vừa đi ở phía trước vừa hướng về đoàn khách giới thiệu một chút:" Tôi thấy bên trong đoàn, phần lớn đều là các đôi yêu nhau, mọi người có thể đi suối TÌnh Duyên cầu nguyện, tình cảm ngày càng thắm thiết, rất linh nghiệm."

Tiểu Thỏ vừa nghe thấy, nháy mắt đã lấy lại hứng thú, cô lôi tay Trình Chi Ngôn, mặt tràn đầy sự hưng phấn nói:"Anh, chúng ta cùng đi nguyện ước đi."

"Ước nguyện chuyện này....." Trình Chi Ngôn nhìn cô một chút, giọng nói có chút xem thường:"Bình thường đều là do bản thân không có năng lực để thực hiện mới phải đi ước như thế này, em đi ước nguyện một cái dòng suối, không bằng hướng anh cầu nguyện."

"......"

Tiểu Thỏ xạm mặt lạ nhìn anh, anh....lãng mạn! Anh có hiểu như thế nào là lãng mạn không đây!

Trình Chi Ngôn nhìn thấy vẻ mặt của cô chợt có cảm giác ân hận, liền suy nghĩ một lúc lại hướng về cô nói:" Vậy em muốn ước nguyện điều gì?"

"A..... Em hy vọng anh cả đời có thể vui vẻ!" Tiểu Thỏ hướng về anh nói với vẻ mặt đầy nghiêm túc.

"Lớn lên không xa rời?" Trình Chi Ngôn hơi cụp mắt, ôn nhu nói với cô.

"Ừ....." Khuôn mặt Tiểu Thỏ lại đỏ lên, những lời nói bình thường như thế, được anh nói ra, tự nhiên lại trở lên văn vẻ như vậy.

Trình Chi Ngôn trầm ngâm một chút, sau đó cúi đầu khẽ hôn lên trán của cô rồi nói"Anh đồng ý với em."

"A?" Tiểu Thỏ cảm nhận bờ môi mềm mại đang nhẹ nhàng hôn trên trán cô, vừa chạm vào một chút, cảm giác ấm áp trong nháy mắt biến mất.

Cô đưa tay sờ sờ trán mình, nhìn vẻ mặt như không có chuyện gì của Trình Chi Ngôn, trong lòng tràn đầy sự khó hiểu.

Anh đáp ứng em.

Anh đáp ứng mình chuyện gì?

Qua nửa ngày, Tiểu Thỏ mới dần hồi phục tinh thần, cô lôi một góc áo của Trình Chi Ngôn, dở khóc dở cười nói:"Anh, anh lúc nãy đã nói hứa đáp ứng em một ước nguyện chứ?

"Ừ." Trình Chi Ngôn liếc nhìn cô một cái, lạnh nhạt trả lời một tiếng.

Này..... Anh cũng kiêu căng quá đi.....

Tiểu Thỏ khóe miệng giật giật, vẫn không nói câu này ra chỉ để trong bụng.

Đi về phía trước một lúc, đã đến suối Tình Duyên trong truyền thuyết.

Suối Tình Duyên này, thật ra cũng tạm xem như là một hồ nước nhỏ, dọc theo bờ suối đi một vòng, không quá mười phút.

Giữa hồ làm một cái nhà nhỏ, càng đi đến gần nhà, dưới đáy nước phản lên từng ánh sáng như của kim loại trông rất lộng lẫy.

Tiểu Thỏ nhìn ngôi nhà có chút kinh ngạc, vừa đi đến vừa nhìn, mới phát hiện ra cái đang phản lên ánh sáng dưới đáy nước là tình xu của các khách du lịch quăng xuống.

"Ký thực suối Tình Duyên cũng giống như những nơi ước nguyện khác, bình thường khi du khách tới đây thường ném một đồng tiền xu vào trong hồ, sau đó cầu nguyện là được, mọi người chú ý xem dưới đáy nước có một bát nhỏ, người nào có thể ném tiền vào trong bát nhỏ đó, thì nguyện ước của người đó nhất định sẽ thực hiện được." Hướng dẫn viên du lịch đưa là cờ chỉ về chỗ đó đồng thời giải thích cho những người khách du lịch nghe.

Tiểu THỏ chăm chú nhìn lại, quả nhiên dưới đáy nước, có một bát sứ men xanh, trong chén chỉ có vài đồng xu, phần lớn tiền xu đều rơi ở bên ngoài hoặc gần miệng bát.

Một số người đi đầu đoàn khách, đã có người không đợi được nữa, nóng lòng muốn thử một lần.

Một cô gái như sinh viên đại học, lúc này liền lấy một đồng tiền xu trong túi ra.