Tiểu Thần Y Xuống Núi

Chương 268




Chương 268

“Cái này… Không phải, Tư Tư, cô không hiểu, điều quan trọng nhất của đàn ông là có năng lực, hắn bạn trai này của cô, gã có thể cho cô cái gì? Nhưng tôi có thể, tôi có thể..”, Ngưu Quân mặt dày, còn muốn giải thích.

Nhưng, gã còn chưa nói hết câu, Chu Tư Tư đã tức giận đến xanh mét mặt mày: “Tôi và anh ta thế nào, việc đó không liên quan gì đến thầy chứ?”

“Cô không hiểu, cô hãy nghe tôi nói”.

Ngưu Quân mượn men rượu, nhìn cũng không nhìn Tần Khải, trực tiếp đưa tay ra muốn túm lấy cánh tay Chu Tư Tư.

Nhân phẩm của Ngưu Quân vốn đã đáng khinh, cộng thêm gã cả người mùi rượu.

Tuy Chu Tư Tư cứng rắn, nhưng vẫn là sợ tới mức dựa về phía Tần Khải theo bản năng.

Về phần Tần Khải, nụ cười trên mặt anh cũng thêm vài phần tinh nghịch.

Anh và Chu Tư Tư đúng là không có quan hệ gì, nhưng, nếu đã đáp ứng Chu Tư Tư diễn màn kịch này, Tần Khải phải có trách nhiệm đến cùng.

Huống chi, Ngưu Quân nhiều lần không để anh vào mắt, không khỏi có chút khinh người quá đáng.

“Thầy Ngưu, thầy uống nhiều rồi, dừng lại đúng lúc đi”. Tần Khải nâng tay, một tay túm lấy cổ tay Ngưu Quân.

Không thấy Tần Khải dùng lực, nhưng người có vẻ cao lớn như Ngưu Quân đã bị anh đẩy sang một bên.

Chu Tư Tư thấy vậy, trong lòng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hôm nay nếu không có Tần Khải, cô thật sự không biết làm thế nào vượt qua cửa này.

“Dừng lại đúng lúc? Mẹ nó cậu dám cản tôi, cậu là cái thá gì?”

Ngưu Quân bị đẩy ngã xuống sô pha, cơn tức đè nén lập tức bùng lên.

Ở trên bàn rượu, gã đã chịu thiệt không ít, vẫn luôn nén giận.

Đây không phải là nể mặt Tần Khải, chỉ là Ngưu Quân muốn tạo một ấn tượng tốt với Chu Tư Tư mà thôi.

Hiện tại, vịt nấu chín sắp bay rồi, Ngưu Quân đương nhiên không muốn đóng kịch nữa.

“Anh Ngưu, anh bớt giận! Cô Chu, cô cũng thật là, loại người trẻ tuổi này, chơi đùa với anh ta là được rồi, thật sự muốn kết hôn thì phải tìm một người đáng tin cậy không phải sao?”

“Anh Ngưu nói hơi thẳng thôi, lý lẽ không thô, con người không thể muốn cái gì thì làm cái đó, muốn sống, ít nhất cũng phải có tiền không phải sao? Gã có thể cho cô cái gì chứ? Cô theo gã chính là lãng phí thời gian, lãng phí thanh xuân”.

“Cuối năm, lão Ngưu sẽ bình xét lên phó giáo sư, với trình độ học vấn của thầy ấy, sớm hay muộn có thể thành giáo sư, tương lai tiếp nhận lớp của phó hiệu trưởng Quách, cũng không phải không có khả năng, bây giờ cô còn tuổi trẻ, có vốn liếng, kết đôi cùng anh Ngưu, như vậy chỉ có lợi, không có hại”.

Một vài đồng nghiệp không uống rượu, bề ngoài giống như can ngăn Ngưu Quân, nhưng nói chuyện lại đều nghiêng về phía Ngưu Quân.

“Tình yêu của tôi, tôi thích theo ai, các người dựa vào cái gì mà quản!”

Chu Tư Tư bị những lời này làm tức giận không ít, trực tiếp đứng dậy chất vấn.

Chưa nói cô và Tần Khải không có gì, cho dù có cái gì, theo Chu Tư Tư, đó cũng là chuyện riêng của cô, hoàn toàn không tới phiên những người này đến khoa tay múa chân.