Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà Ác

Chương 38: Chương 38






“Thái hậu anh minh. Hoàng thượng khi biết được việc này, vì để giúp lục vương gia khỏi bị thái hậu quấy rầy, đã phái hắn tới đất phong Sùng Châu”. Tử Ngọc đối với lý giải của Đường Đường về chuyện nam nữ là biết Đường Đường không hiểu biết gì về chuyện này nhưng cũng không tiện nói nhiều, lại cảm thấy như vậy cũng không sao, thế nên thuận miệng nịnh hót một câu.
“Ta hiểu được. Ta biết hoàng đế muốn làm cái gì.” Cuối cùng nàng cũng đã hiểu chuyện mình nghe được đêm hôm đó.
Trong lòng thầm cười hắc hắc, trong đầu nàng bắt đầu tính toán.
“Tử Ngọc, ta vốn định cùng Mạc Ngôn đi Vũ quốc , nghe nói tại Vũ quốc, thái tử cùng vương gia chuẩn bị đánh nhau, ta định trở về đó ngăn cản bọn họ. Bây giờ nghĩ lại, ta có một biện pháp thật tốt. Nhất tiễn hạ song điêu*”.

Đường Đường nói dứt lời, ra hiệu cho Tử Ngọc lại gần, nói nhỏ vào tai Tử Ngọc:
“Hoàng thượng muốn ta đi Vân quốc thật ra cũng chỉ là muốn phái người ám sát ta. Hiện tại nếu ta đi Vũ quốc, như vậy kế hoạch của hắn tự nhiên thành đổ bỏ. Ta nghĩ, nếu như ta nói cho hắn biết, ta muốn về Vũ quốc mấy ngày, chắc chắn hắn sẽ phái người đi Vũ quốc ám sát ta. Nếu ám sát tại Vân quốc thì còn có thể thành công chứ tại Vũ quốc thì khó đấy. Hơn nữa, thấy ta đột ngột trở về Vũ quốc thì mấy vị ca ca có lẽ sẽ rất khó chịu về ta.Mà hoàng đế đã coi trọng lục vương gia như vậy, thì chúng ta hãy mang Lục vương gia đi theo làm con tin, hắn sẽ không dám nhúc nhích nửa phần.” Đường Đường nói xong, khóe miệng lộ ra một nụ cười tà ác. Đối với kế hoạch hoàn mĩ của mình, nàng phi thường hài lòng.
Tử Ngọc nghe xong, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn Đường Đường.
Tâm tư của thái hậu thật kín đáo, suy nghĩ sự tình chu đáo không kẽ hở.

Nguyên bản sự tình đang chẳng thuận lợi gì, thế mà chỉ dựa vào kế này mọi chuyện sau đó sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Nàng rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Tử Ngọc không biết, trước mắt nàng thái hậu trên thực tế chỉ có tám tuổi, nếu như nàng đã biết, phỏng chừng sẽ thổ huyết mà chết, suy nghĩ mới tám tuổi đã lợi hại như vậy, khi nàng lớn lên, ai sẽ đấu lại nàng đây?
“Thái hậu thánh minh, nô tỳ kính phục.” Triệt để thuần phục dưới chân Đường Đường, Tử Ngọc âm thầm lau mồ hôi, cũng may lúc trước nàng đã quyết định đi theo thái hậu, nếu không phỏng chừng đén chỗ chôn xác cũng chẳng có.
“Cái kế hoạch này, ta còn phải nói với Mạc Ngôn một chút. Không được phép để lộ tin tức ra, tất cả còn phải chờ hoàng thượng gọi lục vương gia trở về đã.” Đường Đường rất tự tin vào trí thông mình của mình, nàng rất tự phụ gật gật đầu, sau đó dặn dò.
“Dạ, nô tỳ tuân mệnh.” Tử Ngọc gật đầu đồng ý.
“Ngươi cho người làm vài bộ hắc y phục cho ta. Còn nữa, hãy nhanh chóng kết cho ta một sợi dây, tìm luôn người chế tạo phi tiêu, nhớ kỹ, chuẩn bị cả ngân châm để ta mạng theo” Đường Đường đột nhiên nhớ ra bây giờ nàng vẫn chưa có một trang bị phòng thân nào hết. Nếu muốn cùng địch nhân đánh nhau, có lẽ sẽ gặp nhiều thua thiệt, vì thế nên sớm để Tử Ngọc giúp nàng chuẩn bị trước vậy.