Đứng trên nóc cung điện cao vời vợi, nàng đưa mắt, nhìn bao quát toàn bộ hoàng cung.
Quả nhiên là nơi ở của hoàng đế, ghê gớm thật, quá hoa lệ !
Theo nhận xét của nàng, toàn bộ hoàng cung giống như là một khối hình vuông thật to, bên trong có vô số hình vuông nho nhỏ. Nhà nối nhà, đường nối đường, không thể tính nổi có biết bao nhiêu gian phòng, bao nhiêu con đường !
Cung điện của nàng cách đó không xa, nhưng có một nơi tựa hồ cao hơn chỗ nàng ở, thiết kế thật rộng lớn, nóc nhà cao chót vót khiến nàng có cảm giác tầm mắt của nàng bị chặn lại, khiến nàng không thể nhìn được xa hơn.
Đó là nơi ở của ai nhỉ? Tại sao gian phòng lại còn được xây cao hơn cả nơi ở của nàng được chứ?
Toàn bộ hoàng cung này, có thể so sánh lợi hại hơn cả thái hậu, thì chỉ có thể là hoàng thượng . Vì thế… . . . Cung điện kia, khẳng định chính là nơi ở của hoàng đế, nhi tử của nàng .
Nhìn trốn hoàng cung rộng lớn, Đường Đường chợt nhớ tới gian phòng thật nhỏ mà mình cùng ba chung sống.
Đột nhiên cảm thấy, hoàng cung lớn như vậy để làm cái gì ? Đến buổi tối, tuy rằng nhiều người nhưng còn không bằng căn nhà nhỏ của nàng, ấm áp hơn rất nhiều ah~ !
Nghĩ tới ba, Đường Đường cảm thấy trong lòng có điểm ủy khuất, cái miệng nhỏ nhắn run run, viền mắt có chút đỏ lên.
Ba nói, nàng chỉ cần giết tên xấu xa kia là sau này đã có thể cùng bạn bè đồng lứa tuổi vui vẻ đến trường.
Thế nhưng… Thế nhưng… Hiện tại nàng đã giết hết bọn người xấu kia rồi nhưng chính mình lại phải chạy đến cái nơi xa lạ này, còn..còn là thái hậu nữa chứ, tại sao có thể như vậy chứ? Ba đã lừa nàng sao?
Càng nghĩ càng khổ sở, lệ nóng ở hai mắt chậm rãi rơi, nàng ngồi ở trên nóc nhà khóc lớn.
Ngay lúc nàng đang khóc rất thương tâm, một đạo thân ảnh màu đen theo mí mắt nàng hiện lên, trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của nàng.
Nhìn thân ảnh kia di động, hình như là hướng cung điện cao đặc biệt kia mà đến , nàng lập tức tinh thần tỉnh táo, ở trên nóc nhà, rất nhanh bám theo bóng đen kia.
Bóng đen tốc độ rất nhanh, vừa nhìn là biết đó hẳn là người đã được huấn luyện rất kĩ càng.
Đường Đường chạy qua lại trên các nóc nhà nên không giống như hắn, nàng so với bóng đen kia còn nhanh hơn nhiều.
Nhìn hắn vào một gian có đèn đuốc sáng trưng, Đường Đường liếc nhìn cái bảng hiệu: “Ngự thư phòng” ba chữ in vàng đập vào tầm mắt của nàng.
Ở đây không phải là nơi hoàng thượng làm việc sao?
Đường Đường nhớ kỹ trong lịch sử, nơi hoàng đế làm việc chính là nơi này.
Mang theo lòng hiếu kỳ mãnh liệt, nàng từ nóc nhà, rất nhanh đi vòng qua ngự thư phòng, khẽ lật một góc ngói mái nhà, mắt mở to nhìn vào trong phòng.
Chỉ thấy trong phòng có hai người, một là tên hắc y nhân mà nàng đang theo, còn một người nữa làcái tên xế chiều vừa gặp- hoàng đế nhi tử của nàng.