Tiểu Tang Thi Sợ Xã Hội Bị Bắt Ra Ngoài

Chương 31




Có người ở thành Sơ Hi đã làm thống kê rằng, khoảng tầm 10% tang thi sẽ biến thành các loại tang thi đặc thù khác nhau, những con tang thi đó càng mạnh, thì bộ dáng của chúng càng kỳ quái.

Nhưng ở thành Cơ Giới, những con tang thi trên mặt đất đều đã được xử lý sạch sẽ vào lúc đầu mạt thế, cho nên những người sống sót này căn bản chưa từng gặp qua tang thi đặc thù.

Nói đơn giản là, trong mấy tháng lại đây, con tang thi tồn tại dưới cống ngầm này không ngừng thông qua đường ống nước để ăn thịt người, cho nên bây giờ nó đã trở nên vô cùng cường đại.

Những người sống sót còn chưa phản ứng kịp, thì những người máy bị đá ngã lăn trên đất đã vang lên cảnh báo trước tiên.

Lập tức, những người máy có mặt trên đường phố đều tập trung hết lại đây.

Rốt cuộc những người sống sót cũng thấy rõ được bộ dáng của con quái vật kia, cho dù không biết đây là thứ gì, nhưng vẻ bề ngoài khiến người ta sợ hãi như thế cũng biết được nó khủng bố cùng nguy hiểm cỡ nào.

"Có quái vật, chạy mau!!"

Nhóm người đang ngồi dưới đất lập tức chạy tán loạn, mà ngược lại nhóm người máy thì đang bắt đầu công kích về phía con quái vật.

Người máy lớn lớn bé bé cầm cưa điện, súng ống, vũ khí lạnh, v v, chúng nó nhiệt tình chém giết con quái vật này.

Trong lúc nhất thời, con quái vật bị nhóm người máy ngăn cản chậm lại bước chân, tranh thủ thời gian cho những người ngồi dưới đất lúc nãy có thời gian để chạy trốn.

Tang thi dung hợp nổi giận, nó muốn đi ra ngoài thành để tìm kiếm đồ ăn thơm ngon kia, nhưng bây giờ lại bị ngăn ở chỗ này, thậm chí bởi vì công kích của người máy quá dày đặt, ngẫu nhiên còn đánh trúng bản thể của nó.

Nó gào rống dùng thân thể đánh bay người máy đó.

Sức lực của tang thi dung hợp rất lớn, bị đống thịt nát đánh tới, người máy đều biến thành một cái đĩa ném.

"Đùng." Một âm thanh nặng nề vang lên, người máy bị đập vào cống thoát nước, cùng cả cái nắp cống rớt thẳng xuống dưới.

Mà ngay lúc người máy vang lên cảnh báo, tiếng chuông ở nhà xưởng cũng đồng thời vang lên.

Lâm Hoài còn đang nói chuyện phiếm lập tức thay đổi sắc mặt, ông nhanh chóng đi tới bàn điều khiển.

"Sao vậy?" Thấy sắc mặt nghiêm túc của ông, bà Ô hỏi.

"Có tang thi xuất hiện." Ông nhấn vào màn hình trên bàn điều khiển, tìm kiếm khu vực xảy ra vấn đề, phát hiện là Phố trung tâm, ông lập tức nhấn mở theo dõi ở gần đó.

Một con quái vật màu đỏ thịt xuất hiện trên màn hình.

Rõ ràng, đây là lần đầu tiên Lâm Hoài nhìn thấy loại tang thi này, trên mặt của ông hiện lên vẻ kinh ngạc: "Đây là quái vật gì vậy?"

Mấy người tiến lên, vừa nhìn thấy, Từ Phóng lập tức hô: "Trời, một con tang thi dung hợp lớn như vậy sao!"

Lâm Hoài quay đầu: "Các cậu biết sao?"

"Đây là một loại tang thi biến dị, vô cùng lợi hại, hơn nữa còn rất khó đối phó, con tang thi này có hình thể lớn như vậy, người bình thường không thể chống lại nó được đâu."

Năm đó Ô Sương Tuyết cũng là nhà thám hiểm số một số hai, nhưng về uy lực của dị năng công kích, ngay cả Từ Phóng và Âu Dương Đông bà cũng không bằng được, tang thi dung hợp chủ yếu dựa vào hình thể, hình thể càng lớn thì càng khó đối phó, con tang thi dung hợp này có hình thể còn lớn hơn cả con đã xuất hiện ở căn cứ trước đó, chỉ bằng bọn họ tuyệt đối không thể giết chết nó được.

"A Hoài, dị năng giả của thành Cơ Giới đâu? Có thể ứng phó với loại tang thi này hay không?" Ô Sương Tuyết nghiêm túc nói, cứ để mặc kệ như vậy không biết sẽ chết bao nhiêu người nữa.

Lâm Hoài lộ ra vẻ mặt khó xử: "Bà nói là những người có thể dùng tay tạo ra các loại nguyên tố sao? Bọn họ có thể giết được con tang thi lợi hại như vậy à?"

Ô Sương Tuyết: "Dùng dị năng nguyên tố đi giết, cho dù uy lực nhỏ cũng không sao, có thể ngăn cản nó một lúc là được rồi."

Ô Đóa vẫn luôn đứng ở phía sau, nghe ra được điểm không thích hợp: "Người ở Thành Cơ Giới chưa từng giết qua tang thi sao? Bọn họ không có rèn luyện dị năng ạ?"

Lời này vừa nói ra, những người khác mới lập tức phản ứng lại được.

Dị năng giả ở thành Sơ Hi mỗi ngày đều ra ngoài giết tang thi, thông qua phương thức này để rèn luyện, cường hóa dị năng, nhưng thành Cơ Giới thì không phải như vậy, bọn họ có người máy, người máy giết hết tang thi rồi, những người này được bảo hộ nên căn bản không có cơ hội sử dụng dị năng, nói không chừng dị năng của tất cả bọn họ đều chỉ đang dừng lại ở mức sơ cấp thấp nhất.

Chỉ có thể tạo ra một ngọn lửa nhỏ, xuất hiện một cái hố nhỏ linh tinh.

Như thế này thì làm sao mà giết tang thi được?

Được mấy người giải thích xong, môi Lâm Hoài khẽ run: "Vậy là, nếu không phải do tôi xuất động nhiều người máy như vậy, thì mọi người đều đã có cơ hội giết tang thi, dị năng sẽ mạnh hơn, là có thể giết chết loại tang thi như thế này sao?"

" Ông có ý gì, đang tính tự mình ôm nồi hả? Chúng tôi đây còn đang ước gì có người máy bảo vệ đó, nếu không phải người ở thành Sơ Hi sống không nổi nữa, thì sao họ có thể mạo hiểm sinh mạng mà đi ra ngoài giết tang thi, hiện tại việc quan trọng nhất chính là giết chết con tang thi này, những chuyện khác đừng có nghĩ nhiều nữa." Ô Sương Tuyết lập tức đi ra bên ngoài, trước tiên phải ngăn cản con tang thi này lại.

Lâm Hoài gọi bà lại: "Tiểu Tuyết, trước tiên bà đừng đi, tôi còn có biện pháp."

Những người máy trên đường đều đang công kích con tang thi kia, nhưng đối với nó thì những thương tổn này không đáng kể, dù sao chỉ cần bản thể của tang thi dung hợp không chết, thì những chỗ khác chỉ là thể xác.

Bỗng nhiên, từ các con đường lại xuất hiện một đám người máy nữa, những người máy này khác hoàn toàn với những người máy vừa rồi đang chiến đấu.

Những người máy chiến đấu vừa nãy thì ra chỉ là người máy gia dụng, cho dù đã được cải tạo, nhưng lực sát thương cũng chỉ có thể đối phó với những tang thi bình thường thôi.

Mà những người máy chạy tới sau này, là giáo sư Lâm chuyên chế tạo ra dùng để làm người máy chiến đấu.

Mấy người đứng ở nhà xưởng nhìn những ngọn lửa bốc lên tận trời, chiến hỏa bay tán loạn trong màn hình, mà trợn mắt há hốc mồm, Từ Phóng quay đầu nhìn ông cụ lớn tuổi ôn hòa đứng bên cạnh, đột nhiên sinh ra một chút xúc động muốn trói giáo sư Lâm mang đi.

Quá trâu bò rồi, cái này còn lợi hại hơn so với một dị năng giả nữa ấy?

Dị năng giả sẽ có lúc mệt mỏi, sẽ bị thương thậm chí là chết, nhưng người máy thì không, chỉ cần vẫn còn nguyên liệu là có thể làm ra vô số người máy, là có thể giết tang thi cả ngày lẫn đêm, có bao nhiêu tang thi cũng đều có thể giết hết được.

Vì sao thành Sơ Hi bọn họ không có một giáo sư Lâm chứ?

Nghĩ tới những người kia của thành Cơ Giới không cần phải đi ra ngoài để giết tang thi, cả ngày ăn no căng lại còn phản đối cái này phản đối cái kia, nghĩ lại thấy bực cả mình.

Người máy chiến đấu cao lớn hơn, vũ khí kèm theo cùng với hỏa lực đều mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa phòng ngự của chúng cũng rất mạnh, tang thi dung hợp quét qua chúng, cũng chỉ làm chúng nghiêng ngã ra đất, nhưng rất nhanh chúng lại tiếp tục đứng dậy chiến đấu.

Tang thi tức giận gào rống, tiếng vang kéo dài tới tận chân trời, rõ ràng những người máy có sức sống bền bỉ hơn so với tang thi này đã chọc giận nó, nó kéo cái thân thể to lớn cồng kềnh của mình nhào về phía người máy, dùng cái miệng rộng mọc đầy răng dày đặc cắn về phía người máy.

Tiếng răng sắc nhọn va chạm vào kim loại khiến người nghe thấy ê cả răng, phát hiện đối phương quá cứng, nó không ăn được, tang thi chỉ có thể phun người máy này ra.

Toàn bộ phần eo trở xuống của người máy đều bị móp lại, xung quanh đều là dấu răng, nhưng người máy này vẫn tấn công như cũ, cho dù phần eo đã bắt đầu có tia lửa điện rò rỉ ra ngoài, nhưng lại không hề ảnh hưởng gì tới lực công kích của nó.

Nếu đổi thành con người, đã sớm bị tang thi cắn thành hai nửa mà chết.

Mà con tang thi dung hợp này bị vô số người máy mạnh mẽ như thế tập trung tấn công, vậy mà nó bắt đầu có xu thế yếu đi.

Ô Sương Tuyết không dự đoán được sẽ có kết cục như vậy, ở thành Sơ Hi bọn họ đã có thói quen tự giết tang thi, thói quen mỗi lần đi ra ngoài tìm vật tư đều sẽ có người chết, hiện tại nhìn thấy con tang thi dung hợp này vậy mà bị một đám người máy đánh đến không có biện pháp nào đánh trả được, đột nhiên lại có một loại cảm giác sảng khoái quỷ dị.

Mấy người nhìn về phía Lâm Hoài, thế mà lại có cùng một suy nghĩ y chang Từ Phóng, cũng muốn trói giáo sư Lâm lại mang đi.

Lâm Hoài vẫn đang chuyên chú xem màn hình, những ngón tay không ngừng thao tác để điều động thêm càng nhiều người máy nữa, căn bản không hề chú ý tới ánh mắt của mấy người xung quanh.

Đang lúc mọi người cho rằng tang thi dung hợp sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt, thì cống thoát nước bị mất cái nắp bên cạnh xuất hiện một con tang thi bị tiếng động hấp dẫn bò ra ngoài.

Ngay sau đó là con thứ hai, con thứ ba... thậm chí trong đó còn có mấy con tang thi đặc thù khác nữa.

Những người máy kiểm tra đo lường phát hiện có sự tồn tại của những con tang thi khác, chúng lập tức thay đổi hỏa lực ưu tiên tấn công vào con tang thi gần chính mình nhất.

Toàn bộ Phố trung tâm lâm vào tình trạng hỗn loạn, khắp nơi đều là tang thi đang chiến đấu với người máy.

Một con tang thi bình thường lắc lư đi về phía trước, sau khi bị công kích, hai mắt đỏ tươi của nó phẫn nộ mà gào rống lên về phía người máy, miệng của nó tách ra tới hai bên tai, cái miệng to đầy máu phát ra tiếng hét đinh tai nhức óc, cho dù là mấy người đứng cách một cái màn hình, đều cảm giác lỗ tai của mình bị chấn đến ù đi.

Mà người máy trước mặt nó trực tiếp bị tang thi phát ra sóng âm chấn đến trình tự hỗn loạn, thân thể toát ra khói đen.

Kính của những tòa nhà biệt thự xung quanh đều bị nó làm cho vỡ nát.

Con tang thi này vậy mà lại là tang thi biến dị, cường hóa thanh âm.

Mà trong đó có một con tang thi vô cùng mạnh mẽ, làn da xám đen có chút giống kim loại, lúc bị người máy tấn công, nó duỗi tay khiến người máy đó trở thành một bãi chất lỏng kim loại.

Đây cũng là một con tang thi đặc thù, còn là tang thi dị năng kim loại.

Hai con tang thi này có lực sát thương đối với người máy vô cùng lớn, người máy hư hỏng càng ngày càng nhiều.

Mà con tang thi dung hợp cũng có thời gian để hồi phục lại, nó lại tiếp tục chậm rãi đi về hướng ngoài thành.

Tang thi đặc thù có thể cảm ứng được sự tồn tại của Lâm An, còn những con tang thi bình thường khác lại nhắm về phía những nơi mà cư dân bình thường đang lẫn trốn.

Lâm Hoài có chút sốt ruột, ông lập tức xoay người muốn chạy tới Phố trung tâm, nhưng lại bị Ô Sương Tuyết ngăn cản.

"Ông làm gì vậy? Người máy còn không đối phó được chúng, dù ông có đi qua thì cũng không thay đổi được cái gì cả."

Sắc mặt Lâm Hoài nôn nóng: "Nhưng mà, nơi đó có rất nhiều người."

Trong màn hình đã xuất hiện thương vong, có một ít người đang trốn trong biệt thự bị tang thi đuổi theo liền chạy ra ngoài, trốn tránh khắp nơi trên đường phố.

Ô Sương Tuyết khẽ cắn môi, cuối cùng nói: "Ông ra lệnh những người máy đó đừng tấn công tang thi đặc thù nữa, ưu tiên giết chết tang thi bình thường đi, bảo vệ những người khác rời đi, bọn tôi sẽ ra ngoài kia giết những con tang thi đặc thù đó."

Vài người bọn họ đều biết đặc tính hấp dẫn tang thi đặc thù của Lâm An, nhìn con tang thi dung hợp đang chậm rãi đi về hướng ngoài thành ở trong màn hình, mọi người liền biết con tang thi này đang muốn đi tìm Lâm An.

Nhưng mà không biết có phải do ngày thường những con tang thi đặc thù này không được ăn no hay không, mà chúng vừa phá hủy người máy, đồng thời cũng sẽ truy kích những cư dân cách tương đối gần chúng nó.

Nhưng mà quan sát cẩn thận hơn, thì sẽ phát hiện ra những con tang thi này cũng đều nhìn về phía ngoài thành.

Lâm Hoài từ chối lập tức: "Không được, bảo vệ thành Cơ Giới là trách nhiệm của tôi, không phải của mọi người, mọi người không cần phải mạo hiểm tính mạng của mình để giết những con tang thi đó."

Những con tang thi đó đều nguy hiểm hơn rất nhiều so với tang thi bình thường, muốn giết chết chúng nó là chuyện tuyệt đối vô cùng khó khăn.

Tuy rằng đây là ngày đầu gặp mặt, nhưng Từ Phóng đã rất kính trọng vị giáo sư già này: "Không có việc gì đâu ông, dù sao mấy con tang thi này sớm muộn gì cũng đều phải giết cả."

Mấy con tang thi này muốn đi tìm Lâm An, bọn họ cũng không thể ngồi không mặc kệ được, dù sao vẫn còn có lão đại, bọn họ không đối phó được thì chỉ cần dụ ra ngoài, lão đại tuyệt đối có thể nhẹ nhàng ứng đối được.

Từ Phóng có sự tin tưởng mù quáng với lão đại của mình, hơn nữa dị năng của Lâm An cũng vô cùng mạnh mẽ, dù bọn họ không làm được, thì vẫn còn có hai người kia mà.

Không để cho Lâm Hoài nói thêm gì nữa, Ô Sương Tuyết liền mang theo mấy người đi ra ngoài giết tang thi, Lâm Hoài ngăn cản không được, chỉ có thể yêu cầu cùng đi, hiện tại ông là người quản lý của thành Cơ Giới, không thể một mình núp ở phía sau người khác được.

Không lay chuyển được vị giáo sư già này, cuối cùng mọi người cùng nhau đi qua.

Thành Cơ Giới dường như trở lại ngày tận thế hôm đó, không biết từ nơi nào xuất hiện một đám tang thi ăn thịt người, dù bọn họ trốn ở chỗ nào, cũng đều bị tìm được.

Khắp nơi đều là tiếng thét chói tai cùng với tiếng khóc lóc cầu xin, rốt cuộc những người này cũng nhớ tới nửa năm qua là ai đã bảo vệ bọn họ, lúc bị tang thi đuổi theo, bọn họ theo bản năng mà trốn ra phía sau người máy.

Những người máy không hư hỏng đều tuân thủ mệnh lệnh ưu tiên bảo hộ con người, dùng chính thân thể của mình để chống cự và ngăn cản tang thi tới gần, "Giáo sư đâu? Giáo sư đâu rồi?"

"Bình thường không phải đều có rất nhiều người máy tuần tra sao? Những con tang thi này rốt cuộc là từ đâu mà ra vậy?"

Sao bọn họ có thể không biết là ai đang bảo vệ bọn họ được chứ.

Những cảm kích cùng lòng biết ơn trong những ngày đầu mạt thế đã sớm biến mất theo sự thay đổi sinh hoạt cùng cảm giác chênh lệch khi ngã từ trên cao xuống.

Bọn họ sợ hãi tang thi, thống khổ khi mất đi người thân, những mặt trái của cảm xúc được tích góp càng ngày càng nhiều, họ chỉ có thể phát tiết những cảm xúc ấy lên những người máy không có sinh mệnh kia, cùng với một ông lão chỉ biết yên lặng làm việc.

Từ trước tới nay, bọn họ chỉ biết dùng biện pháp biểu tình phản đối là lăng nhục chửi rủa cùng ngồi ra đường, chứ cũng không nghĩ tới việc đối phó với giáo sư Lâm, bởi vì sâu trong nội tâm của họ cũng biết được, nếu không có giáo sư Lâm, bọn họ sẽ mất đi sự che chở duy nhất.

Hiện tại người máy đã không còn ngăn cản được những con tang thi này nữa, những người này bắt đầu nghĩ lại những ngày tận thế đầu tiên, lúc đó bọn họ vừa nhỏ yếu vừa bất lực đến cỡ nào.

Máu tươi chói mắt nhuộm đầy trên mặt đất, rốt cuộc những người đó cũng bắt đầu hối hận, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.

"Rầm!" Một tiếng vang thật lớn, mặt đất nứt ra một cái vực sâu, mấy con tang thi đang truy đuổi con người đồng loạt rớt xuống.

Vô số dây đằng từ khắp nơi điên cuồng bò tới, ngăn cản hành động của tang thi.

Một bà lão tóc trắng từ trên cao nhảy xuống, song đao lóe ánh sáng đỏ lập tức cắt ra hai đường vết thương trên người tang thi kim loại kia.

Ô Đóa lấy một khẩu súng từ trong không gian, đối mặt với tang thi đang hướng về phía mình, mắt của cô bé đều không thèm chớp một cái, trực tiếp nổ súng tấn công.

Giáo sư Lâm nhìn động tác thành thạo của những người này, cho dù một cô bé mới chỉ mười mấy tuổi đều có thể không thay đổi sắc mặt mà giết tang thi, trái lại người của thành Cơ Giới, ngoại trừ chạy trốn thì chính là kêu cứu mạng, căn bản không có một chút ý chí phản kháng nào.

Ông nhìn những phần tay chân bị cụt còn lại của người máy ở khắp nơi, trong mắt hiện lên chút hoang mang, có phải là ông đã làm sai rồi không!