Hôm sau Bố Tranh cúp tiết đến sân bay tiễn Triệu Tư Đằng về, kế tiếp tiến vào một tuần thi chính thức, đừng nói chơi game, Bố Tranh cả thời gian ăn cũng sắp không còn. Cuộc sống đại học không lý tưởng dường như chính là đây, bình thường nhàn nhã đến mọc nấm, tới thời điểm thi bận đến mức mấy ngày hầu như không ngủ.
Bố Tranh suốt một tuần không online, ngày đó thi xong cuối cùng cũng giải thoát, có cảm giác đầu thai kiếp khác. Ra khỏi phòng thi ở căn tin mua một ít thức ăn mang về, về đến nhà chuyện đầu tiên làm đương nhiên là vào game, nhiều ngày không chạm vào máy tính như vậy thật sự như một loại tra tấn.
[Công hội] [Bố Bố]: Em đến rồi đây
[Công hội] [Bố Bố]: Rốt cuộc đã thi xong~ Ấu zè~
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Ô! Bố Bố! Chị nhớ muốn chết
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Tiểu Bố Bố~
[Công hội] [hạnh phúc, ở nơi nào]: A! Đây là sư tỷ trong truyền thuyết sao
[Công hội] [hạnh phúc, ở nơi nào]: Sư tỷ Bố Bố chào chị
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Tớ gì cũng không nói, người dưới tới
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Người dưới
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Này là sư nương của em
[Công hội] [Bố Bố]: Khoan khoan, cái tình huống gì đây
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Hai cô gái tranh chồng máu chảy đầy nhà
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Cút
[Công hội] [Bố Bố]: Never lại không onl à
[Công hội] [hạnh phúc, ở nơi nào]: Sư phụ nói anh ấy ngủ trưa một lát
[Công hội] [hạnh phúc, ở nơi nào]: Đều tại em quá ngốc thăng cấp chậm, hại sư phụ suốt đêm kéo em
[Công hội] [càng lúc càng xa]:
Bố Tranh nhìn ghi chép nói chuyện phiếm trong kênh công hội có điểm không rõ ý của Hạnh phúc, ở nơi nào kia, Never là sư phụ cô ta? Kéo mở khung sư đồ, trong danh sách quan hệ quả nhiên thêm cái sư muội Hạnh phúc, ở nơi nào, trước mắt cấp bậc chỉ có 30, chức nghiệp cung tiễn thủ.
[Công hội] [Bố Bố]: Ồ
[Công hội] [Bố Bố]: Có ai đi hằng ngày không, vào đội
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Đi
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: A a a? Tiểu Đom Đóm hằng ngày đi qua rồi đi lại không có kinh nghiệm a
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Tôi thích, anh cút
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Chíp chíp chíp, ngay trước mặt anh trèo tường, đừng bỏ mặc anh
[Công hội] [Bố Bố]:
[Công hội] [hạnh phúc, ở nơi nào]: Sư tỷ Bố Bố, chị dẫn em thăng cấp đi, bây giờ sư phụ không onl, không biết muốn ngủ đến khi nào
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Thật xin lỗi, chúng tôi đã vào = =
[Đội ngũ] [chuyển thân bất vong]: Bố Bố bạn onl rồi, tớ tưởng bạn không chơi nữa
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Không phải, mới rồi có cuộc thi
[Đội ngũ] [chuyển thân bất vong]: Thi tốt không
Bố Tranh hết chỗ nói, làm như không nhìn thấy tán gẫu đội, chuyên tâm đánh quái, Đẹp thay một đóa hoa lài lại có thể đem tên đồ đệ này của anh ta thêm vào, thật là khiến người không có thanh tịnh.
Mặc dù Chuyển thân bất vong vừa nhìn đã biết là một đứa không đáng tin, nhưng hiện tại cũng đã đổi một bộ tử trang phó bản, bản sao hằng ngày làm chủ lực chuyên công cận chiến vẫn khá ổn.
Triệu Tư Đằng bị Hạnh phúc, ở nơi nào làm phiền cả đêm, ngủ đến xế chiều bốn năm giờ mới từ trên giường bò dậy đi tắm, bản thảo như trước không muốn viết, đành phải ngồi trước máy tính bật game.
Sau khi anh trở về Bố Tranh bắt đầu thi, cái này anh biết, hôm rời đi Bố Tranh có nói qua với anh. Nhưng acc Bố Bố cả một tuần cũng không động, anh khó tránh khỏi có điểm chột dạ, nghĩ Bố Tranh sẽ không phải đã biết anh gạt em ấy chứ.
Huống hồ Triệu Tư Đằng phát hiện mình thích Bố Tranh, ít nhiều cảm thấy có chút không được tự nhiên, Bố Tranh suy cho cùng là một thẳng, lại gì cũng không biết. Mình thẳng thắn nói rõ ràng với em ấy, kết quả tốt nhất là Bố Tranh có thể thực bình tĩnh chấp nhận, kết quả xấu nhất không phải Bố Tranh tránh anh tránh đến mất bóng, mà là ngộ ngỡ mình chỉ nhất thời thấy mới mẻ, qua mấy ngày phát hiện căn bản không thích lâu dài, đem người ta bẻ cong thì thật khó nói.
Sau khi Triệu Tư Đằng trở về buồn bực đi tìm Lâm Kỳ, Hạ Cẩn ra ngoài uống rượu. Lâm Kỳ rất khinh thường liếc mắt nhìn anh, nói một từ ‘cặn bã’, sau đó không để ý anh, cúi đầu tiếp tục uống. Triệu Tư Đằng thiếu chút nữa phẫn nộ, mình nếu là cặn bã đã sớm đẩy ngã người ăn sạch, nào còn ngồi ở chỗ này uống rượu giải sầu. Hạ Cần vô tâm vô phế, đến một câu, “A Đằng cậu đổi nghề viết tiểu thuyết ngôn tình đi, motif như vậy.”
Về sau Triệu Tư Đằng mỗi ngày log game, mỗi hai phút mở một lần khung bạn tốt, tên Bố Bố vẫn xám. Acc cấp 90 cần mỗi ngày đi hằng ngày đổi điểm tích lũy, anh đợi từ sớm đến tối, cả một tuần cũng không đi hằng ngày lấy một lần, trước kia acc Never đều mang theo Bố Bố cùng đi hằng ngày, anh nghĩ có lẽ Bố Tranh hôm nay thi xong, tối sẽ online, có điều mỗi ngày đợi đến 12 giờ, hằng ngày của một ngày trôi qua, Bố Bố vẫn không tới.
Ngày đó Triệu Tư Đằng ở Chủ Thành buồn chán treo máy, trong danh sách người chơi phụ cận chợt thấy một acc nữ cấp 20, mà cũng lại là tiểu cung tiễn thủ, khiến anh lặng đi một chút. Lúc trước lần đầu gặp được Bố Bố hình như cũng như vậy.
Triệu Tư Đằng ma xui quỷ khiến thu cô bé gọi Hạnh phúc, ở nơi nào này làm đồ đệ. Tiểu cung tiễn thủ trang bị quần áo kiểu tóc hoàn toàn giống Bố Bố, chỉ là tên Bố Bố với cùng cô ta không giống, không hoa hòe như vậy.
Thu xong đồ đệ xong Triệu Tư Đằng mới có cảm giác mình bệnh thần kinh, nhưng tốt xấu cũng kéo kéo, dù sao đây là đồ đệ thứ hai của anh. Acc nữ này xem như yên lặng, không líu ríu nói chuyện không ngừng, phải nói là một đồ đệ rất lý tưởng, biết khi nào thì có thể nói chuyện phiếm với sư phụ, khi nào thì nên im lặng đi theo, vậy nên mang theo thăng cấp cũng không mệt chết.
Nhưng ngược lại lại khiến Triệu Tư Đằng cảm thấy không thoải mái, hoàn toàn không giống Bố Bố chút nào. Bố Bố sẽ líu ríu không dứt, ở bên cạnh mình vòng tới vòng lui, lại sẽ thường xuyên vọt vào đống quái không đợi mình đi cứu đã chết, lại sẽ chạy chạy rơi xuống dưới vách núi té chết, chờ anh kéo lên.
Mặc dù loại giọng điệu uốn éo nũng nịu, vừa nghe đã biết giả bộ, kỹ thuật quấy rối cũng rất kém, nhưng không thể không nói, lúc trước Triệu Tư Đằng quả thực rất thích thú, tuy không rõ mình chọc gì đến người này khiến em ấy đến chỉnh mình, nhưng không nói ra cùng mà em ấy chơi đùa, ngược lại một bên trêu ghẹo người một bên làm đúng với chức vụ sư phụ tốt.
Triệu Tư Đằng nhớ tới liền cảm thấy khi đó mình thật sự quá nhàn không có việc gì làm, anh nghe Lâm Kỳ nói, mới biết Bố Bố là Demon, vì mình đá em ấy ra công hội mà dính đến mình. Có điều Bố Tranh thích sách anh viết như vậy, vẫn khiến anh vui vẻ bất ngờ. Cũng không biết lúc em ấy biết chuyện mình là Demon sẽ là dạng phản ứng gì.
Triệu Tư Đằng đăng nhập game, theo thói quen mở khung bạn tốt lướt một lần, tên Bố Bố rõ ràng sáng, anh thiếu chút nữa cho mình nhìn lầm rồi.
[Mật] [Never] nói với bạn: Bố Bố, em thi xong?
[Mật] bạn nói với [Never]: Ừ, hôm nay vừa thi xong, giữa trưa đã lên, nhưng anh không onl
[Mật] [Never] nói với bạn: Vừa rồi ngủ…
[Mật] [Never] nói với bạn: Hằng ngày không?
[Công hội] [hạnh phúc, ở nơi nào]: Sư phụ anh dậy thật sớm a
[Công hội] [hạnh phúc, ở nơi nào]: Em đang ở Công Viên Trò Chơi >< Anh tới giúp em đi Bố Tranh nhận được lời mời tổ đội của Never, nhưng ấn hủy bỏ. [Mật] bạn nói với [Never]: Anh đi kéo đồ đệ của anh đi, hôm nay em đã đi hằng ngày Cách nửa phút, Bố Tranh tưởng Never thật sự đi kéo Hạnh phúc, ở nơi nào, vừa muốn nhận nhiệm vụ thì nghe âm hệ thống thông báo mật tán gẫu. [Mật] [Never] nói với bạn: Đồ đệ không quan trọng như vợ yêu [Mật] [Never] nói với bạn: Đến xem pháo hoa? Gần đây Chủ Thành ra mấy loại pháo hoa số lượng có hạn, thương nhân mỗi ngày chỉ bán 3 cái, trong hành trang anh trữ cả tá Never đáng xong chữ lại kiên nhẫn phát qua mời tổ đội. Bố Tranh lần này không cự tuyệt, ấn đồng ý. [Đội ngũ] [Bố Bố]: Vẫn ở đấu trường sao [Đội ngũ] [Never]: Ừ, chỗ cũ Bố Bố nhặt xong một gốc cỏ cuối cùng bên chân, giao nhiệm vụ, xoay người chạy đến trạm dịch chuyển, chọn dịch chuyển qua Đấu Trường. Trên bản đồ điểm nhỏ Never đứng bên cạnh tường, Bố Bố gọi ra thú cưỡi, chạy qua, từ phía xa đã thấy được bên cạnh Never còn có người, toàn thân trang phục mốt xanh biếc của người mới, hai bím tóc lớn vung qua vung lại lắc lư cạnh Never. [Phụ cận] [hạnh phúc, ở nơi nào]: Sư phụ anh muốn dẫn sư tỷ xem pháo hoa à! Em cũng muốn xem >< [Phụ cận] [hạnh phúc, ở nơi nào]: Em tới bây giờ đều chưa có xem qua >< chắc chắn rất đẹp Bố Tranh lúc ấy nhìn thấy đột nhiên muốn văng tục, CMN Never phóng pháo hoa còn mang theo người này, đây là muốn 3P sao! Sau đó tức giận xoay người chạy về trạm dịch chuyển đi nhận nhiệm vụ, không quên lui luôn đội ngũ. Thầm chửi một tiếng, Triệu Tư Đằng quả nhiên nói đúng, Never đúng là cặn bã. Never đợi nửa ngày, vốn bị Hạnh phúc, ở nơi nào làm phiền đã thực nhịn không được, mình tại sao lúc đầu không phát hiện cô bé này đáng ghét như vậy. Ngay sau đó liền thấy Bố Bố lui đội. [Mật] [Never] nói với bạn: Bố Bố? [Mật] [Never] nói với bạn: Sao lui đội? Bố Bố thấy Never lại phát qua mời đội, không chút do dự nhấn cự tuyệt. Sau đó người nọ lại phát qua, cậu lại nhấn cự tuyệt, lặp đi lặp lại rất nhiều lần. Đến lúc Bố Tranh muốn điên lên mắng chửi người thì nhìn thấy bên cạnh mình nhiều thêm một kỵ sĩ cưỡi ngựa, Chuyển thân bất vong… [Phụ cận] [chuyển thân bất vong]: Bố Bố bạn đang ở đây thanh nhiệm vụ à? Thiệt vừa khéo a Khéo cái em gái cậu… Chuyển thân bất vong rất nhanh phát qua mời tổ đội, Bố Tranh vừa muốn ấn cự tuyệt, đột nhiên ngừng mấy giây, nhấn đồng ý. [Đội ngũ] [chuyển thân bất vong]: Bố Bố, chúng ta cùng làm nha Bố Tranh nhất thời nóng đầu cùng đi theo Chuyển thân bất vong làm nhiệm vụ, không quá hai phút cậu liền hối hận muốn chết, đứa nhóc này quả thực như ruồi bọ, với lại không phải một con, là một tổ, vo ve vo ve bên cạnh mình xoay tới xoay lui, không ngừng lấy một giây, hơn nữa mình không nói câu nào, cậu ta vẫn nói chuyện như thường, không thấy chút tẻ nhạt. Never bên kia cũng sắp phát điên, phát mật tán gẫu Bố Bố không trả lời. Lại phát mời đội ngũ thì hiển thị Bố Bố đã có đội ngũ, nói mời thất bại vân vân vân. Anh trước tiên nghĩ tới có phải vào đội Vũ Điệu Đom Đóm hay tên nào đó. [Mật] bạn nói với [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bố Bố trong đội các cậu? [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Không a, cậu ấy nói muốn thanh nhiệm vụ, một mình đi rồi [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Ai da! Bố Bố đang trong đội của đồ đề cục cưng tớ! [Mật] bạn nói với [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bảo đồ đệ cậu mau cút [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Giọng điệu không tốt, Bố Bố với đồ đệ tớ bỏ trốn sao [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Đồ đệ tớ mặc dù có chút ngốc, nhưng một tấm chân tình có thể thấy được a, gái sợ trai quấn mà [Mật] bạn nói với [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bố Bố là con trai [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Đổi lại thôi! [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Cậu có phải chọc Bố Bố giận không! Cậu ấy buổi trưa còn tìm cậu mà, buổi chiều đã không để ý cậu, Thiệt thần kỳ [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: A đúng rồi đúng rồi! Chẳng lẽ Bố Bố ghen! [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: Hừ, ai kêu cậu bội tình bạc nghĩa, có Bố Bố còn đi quyến rũ bé gái khác, hừ hừ đáng đời [Mật] [đẹp thay một đóa hoa lài] nói với bạn: F*ck, tớ không thích hợp với kiểu cười trên nỗi đau người khác, nhưng nếu với cậu thì tớ thật sự vô cùng sung sướng! [Mật] bạn nói với [đẹp thay một đóa hoa lài]: Cậu có thể cút Never mật Bố Bố cũng không hồi âm, kiểm tra địa điểm đối phương cũng chỉ có thể thấy được vị trí đại thể. Cuối cùng chạy đến kho hàng lấy mấy quyển trục truy dấu vết ra, lúc này mới nhìn rõ vị trí của Bố Bố, cưỡi thú cưỡi chạy tới. Bố Tranh nhịn nửa ngày, quyết định không nhìn cái tổ ruồi bọ bên cạnh, mang kênh nói chuyện phiếm trực tiếp tắt đi, chuyên tâm làm nhiệm vụ. Bố Bố vừa quay người đột nhiên đụng trúng một tế tự áo trắng phía sau, xoay góc nhìn, hóa ra là Never. Trên đầu Never còn đính lên một loạt chữ, bởi vì cậu tắt khung nói chuyện phiếm nên không nhìn thấy trên đó nói cái gì. [Phụ cận] [Never]: Vợ, xem pháo hoa đi [Phụ cận] [Bố Bố]: = = Em làm nhiệm vụ [Phụ cận] [Never]: Anh giúp em [Phụ cận] [Bố Bố]: = = Không cần [Phụ cận] [Never]: Vợ em ở cùng người khác anh sẽ ghen Bố Tranh thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết, trên đầu Never còn nhấp nháy hàng chữ ‘Vợ em ở cùng người khác anh sẽ ghen’, cậu nhìn thế nào cũng thấy lời này thiệt trẻ con. Bố Tranh khẽ hừ một tiếng, không đáp lại cũng không phản ứng anh ta, tiếp tục làm nhiệm vụ, sau đó phía sau đeo thêm một quỷ bám lưng, một đường theo từ phía đông bản đồ đến phía tây, từ bản đồ cấp 40 đến cấp 70. Hơn bảy giờ tối, Bố Tranh đi nấu mì tôm, đem Bố Bố đến bên cạnh một con sông nhỏ câu cá. Lúc trở lại Never còn đang bên mình đung đưa, quái vừa hiện ra liền chuyển động đánh, đánh xong thì chạy trở về đứng cạnh Bố Bố. Trong đội ngũ Chuyển thân bất vong đã sớm logout, Bố Tranh nhìn nhìn Never bên cạnh, đột nhiên cảm thấy mình cũng thiệt trẻ con, thành thật phát qua mời đội cho Never. [Đội ngũ] [Never]: Vợ, em không giận nữa chứ [Đội ngũ] [Never]: Vợ em đừng ghen, anh không thích Hạnh phúc, ở nơi nào [Đội ngũ] [Bố Bố]: Ghen em gái anh, anh mới ghen [Đội ngũ] [Never]: Ừ, anh cũng ghen [Đội ngũ] [Bố Bố]: Anh cút…