Tiểu Phú Bà

Chương 53




Bộ Hành trở lại gian hàng, Tiểu Âu đang tiếp khách.

Tiểu Âu giới thiệu với Bộ Hành, “Hai vị này trước đây khách hàng mua lẻ ở Taobao, trên mạng trao đổi sau đó đến cửa hàng chúng ta lấy hàng đấy ạ!”

Bộ Hành nhớ lại Tiểu Âu tháng trước đã nói qua với cô về khách hàng mới, là một đôi vợ chồng hơn ba mươi tuổi.

Cô cười hỏi: “Là anh Trương và chị Lý phải không ạ?”

Tiểu Âu thấy trí nhớ của bà chủ thật tốt, gật đầu, “Đúng vậy ạ, bọn họ hôm nay lấy hàng lần thứ hai đấy ạ!”

Anh Trương hỏi: “Đây là…?”

Tiểu Âu vội nói: “Đây là chủ cửa hàng chúng tôi.”

Hai vợ chồng liếc nhau, trong lòng đều có chút kinh ngạc.

Cô gái trẻ tuổi trước mặt nhìn cũng không lớn hơn Tiểu Âu là mấy, thế nhưng lại là bà chủ của gian hàng này.

Bộ Hành mỉm cười, “Chào hai người! Tôi là Bộ Hành. Lần trước lấy hàng bán thế nào ạ?”

Chị Lý vội nói: “Tôi nghĩ mùa xuân sẽ qua nhanh, nên lấy ít đi một chút, không nghĩ bán hết nhanh như vậy, hôm nay đến đây để bổ sung thêm hàng, nhưng Tiểu Âu vừa nói mã 8462 và 8465 đã hết hàng. Cô Bộ, có thể bổ sung thêm hàng không?”

Bộ Hành xoay mặt hỏi: “Chị hôm qua xem đơn tồn kho, không phải còn nhiều sao?”

Tiểu Âu trả lời: “Hành tỷ, em quên mất không nói với chị. Sáng nay ông An Lâm đã gọi điện cho em, nói còn bao nhiêu 8462 và 8465 sẽ lấy hết, sáng mai em sẽ giao hàng cho ông ấy và tối nay ông ấy sẽ chuyển tiền cho chị.”

“Ừ.” Bộ Hành xoay mặt nhìn hai vị khách, “Đợt vừa rồi tôi chỉ bổ sung hai mẫu 8210 và 8917, mặt khác trong kho cũng không còn, đều bán hết rồi thôi. Không thì hai người tìm mẫu khác xem sao?”

“Ai gu, sớm biết như thế tôi đã lấy nhiều hơn, đều tại anh đấy, lần trước làm em lấy thiếu. Bây giờ không ít khách hàng đều giục em xem có bổ sung thêm hàng không.”

Chị Lý cứ ngồi trách chồng mình. Anh Trương cười khổ không nói gì.

Bộ Hành cười cười, “Không sao, không sao. Lần đầu tiên lấy hàng tất nhiên đều lấy số lượng ít về bán thử, sau này hợp tác còn dài mà. Cửa hàng chúng tôi hôm nay hàng hè vừa về kho, ngày mai có thể giao hàng, mọi người hôm nay tới đây thật đúng lúc.”

Chị Lý vui vẻ không thôi, “Giày nhà cô tôi rất thích, mẫu mùa hè tôi cũng vừa nhìn. Cô Bộ, mắt cô chắc chắn sẽ chuẩn hơn so với chúng tôi, cô xem trọng mẫu nào? Tôi tham khảo cô một chút!”

......

Sau khi đặt bút ký xong đơn đặt hàng, hai vị khách rời đi, đã ba giờ năm mươi phút, người nhận lời mời phỏng vấn đầu tiên đã đến muộn.

Đây là một người đàn ông khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, vóc dáng trung bình, không béo không gầy, thần sắc có vẻ vội vàng.

Anh ta đứng ở ngoài nhìn vào qua cánh cửa, lại ngẩng đầu nhìn lại cửa, mới nói: “Tôi tới phỏng vấn.”

Tiểu Âu mời anh ta ngồi xuống, rót trà cho anh ta.

Anh ta ngồi xuống sau đó anh ta đảo mắt nhìn bốn phía quanh gian hàng, lén nhìn Bộ Hành ngồi đối diện đang xem di động.

Bộ Hành vừa mới xác nhận lại với nhà xưởng lô hàng lớn, buông di động, nhìn về phía đối diện.

Gật đầu mỉm cười, “Xin chào, tôi là Bộ Hành.”

“Chào cô!”

Người đàn ông nhận lời phỏng vấn vừa rồi ở cửa cũng đã chú ý tới cô gái đẹp trẻ tuổi này, trong lòng vẫn luôn suy đoán thân phận của cô.

Lúc này thấy cô chủ động nói ra tên họ, vậy cô chính là người trong điện thoại báo anh đến phỏng vấn - cô Bộ, nhìn qua tuổi hình như cô ta vừa mới ra trường, lại đoán đây chắc là nhân viên linh tinh phụ trách nhân sự, cả người liền thả lỏng, có chút không vui, một công ty nhỏ như vậy lại còn phải qua một vòng của nhân viên nhân sự sao? Thật lãng phí thời gian của anh ta.

Bộ Hành nhìn đồng hồ ở tay, ngẩng đầu, “Anh đến muộn hai mươi phút.”

Người đàn ông trong nháy mắt có chút xấu hổ, giải thích nói: “Tôi đã ước tính thời gian rồi đấy chứ, không nghĩ tới cửa hàng này lại khó tìm vậy, đi bốn năm vòng tôi mới tìm thấy!”

Trên mặt anh ta không hề có ý xin lỗi, ngữ khí ngược lại lại có chút oán giận.

Bộ Hành cười cười, không hỏi thêm vấn đề này nữa, chỉ hỏi: “Anh có mang theo sơ lược lý lịch không?”

Người đàn ông lấy từ trong túi sơ lược lý lịch ra đưa cho cô.

Bộ Hành xem qua, hỏi: “Anh trước đây đã làm ở Trác Chu?”

Người xin việc gật đầu, mặt có vẻ đắc ý, “Công việc đầu tiên của tôi ở Gia Văn, tôi đã làm được ba năm. Sau này chuyển đến Trác Chu làm thiết kế trung cấp được hai năm, tôi vừa từ chức cuối năm trước.”

Bộ Hành cuối năm ngoái cũng mới đến Trác Chu, nhưng người này chắc chắn đối với các đồng nghiệp trong tổ thiết kế không có ấn tượng gì.

Cô tò mò, “Sao anh lại nghỉ việc ở Trác Chu?”

Người xin việc bĩu môi lắc đầu, “Công ty lớn nhân sự quá phức tạp, những người làm việc nghiêm túc như tôi rất khó thăng chức, ngược lại lãnh đạo lại đề bạt những người không bằng tôi, tôi không muốn tài năng bị mai một nên mới xin nghỉ việc ở đó.”

Bộ Hành không có phản ứng gì với câu trả lời của anh ta, chỉ hỏi: “Sau khi nghỉ việc, hơn hai tháng nay anh đã làm gì? Vẫn luôn tìm việc sao?”

Người xin việc liếm liếm môi khô, cầm ly giấy lên uống nước, nói: “Trong khoảng thời gian đó tôi chủ yếu trau dồi thêm kỹ năng cho bản thân, tự học thêm một số phần mềm chuyên nghiệp, tháng này mới đi tìm việc.”

“Anh có mang những mẫu anh đã làm ở Trác Chu không? Cho tôi xem một chút.”

Người xin việc lấy di động mở ra một vài hình ảnh.

Bộ Hành tiếp nhận di động, xem vài ảnh sau đó đưa lại cho anh ta.

Cô trong lòng đã có đáp án, chỉ tò mò hỏi: “Anh kỳ vọng tiền lương là bao nhiêu?”

“Lương mỗi tháng một vạn, lương cuối năm là mười lăm.”

Bộ Hành cũng đã có chút hiểu về người này, trình độ thiết kế của anh ta cũng được, đủ để làm ở vị trí thiết kế trung cấp. Ở Trác Chu anh ta không có hy vọng được thăng lên nhà thiết kế cao cấp nên mới nghỉ việc, hiện giờ anh ta đang ở trên cao cũng không phải mà thấp cũng không, vì thế mới không tìm được công việc thích hợp qua hai tháng vừa rồi. Chẳng qua anh ta đầu quân cho MOCO là vì trên trang web đăng tin tuyển dụng ghi mức lương hấp dẫn, mức lương đó tương đương với vị trí thiết kế cao cấp ở các công ty lớn.

Cô hỏi: “So sánh với hai công ty lớn anh đã từng làm trước đây, MOCO chỉ là một công ty nhỏ mới thành lập, anh có nghĩ nhân tài tới đây sẽ không được trọng dụng không?”

Người ứng tuyển nghe khẩu khí nói chuyện của cô thay đổi, nghi ngờ: “Cô là bà chủ?”

“Đúng vậy.”

Người ứng tuyển một lần nữa đánh giá Bộ Hành, sắc mặt có chút do dự, “Địa điểm làm việc ở đâu?”

“Công ty còn đang trong giai đoạn chuẩn bị. Hai tháng tới sẽ đến đây làm, sau này sẽ chuyển đến văn phòng ở gần đây.”

Người ứng tuyển có chút thất vọng, nói: “Mức lương đăng trên mạng là giả à?”

Bộ Hành khóe miệng hơi nhếch lên, “Đương nhiên không phải.”

Người ứng tuyển thở phào nhẹ nhõm, giây tiếp theo cũng tự ý thức được mình hỏi thẳng quá, không khỏi xấu hổ mà cười cười, “Rất nhiều công ty đăng thông báo tuyển dụng đều treo lương cao để hấp dẫn người đến, nhưng mức lương thực tế lại rất thấp.”

Bộ Hành hỏi: “Anh hiểu thế nào về vị trí tôi thông báo tuyển dụng này?”

Ứng viên tự tin nói: “Tôi đã xem qua cửa hàng Taobao của cô, chính là chỉnh sửa giao diện, trang trí cửa hàng, cái này với tôi mà nói rất đơn giản.”

“Vậy sao? Trước mắt anh đối với giao diện của MOCO có kiến nghị gì không?”

“Quá đơn giản, bán đồ cho trẻ em giao diện nên náo nhiệt hơn!”

“Được rồi,” Bộ Hành nhìn thời gian, “Hôm nay phỏng vấn đến đây thôi.”

Ứng viên chưa hiểu chuyện gì, do dự, “Tôi yêu cầu tiền lương như vậy nhưng có thể điều chỉnh xuống một chút, chín nghìn cũng được.”

“Xin lỗi, tôi muốn tìm một nhà thiết kế cao cấp chứ không phải người trang trí.”

Bộ Hành mỉm cười đứng lên, tiễn khách. Ứng viên tối mặt không vui vẻ mà rời đi. Kế tiếp có hai người đến phỏng vấn, trong đó có một người Bộ Hành không hài lòng, một người khác thật ra cũng không tồi, nhưng người đó lại xem MOCO chỉ là công ty nhỏ, nên lại từ chối.

Bộ Hành nhìn thời gian cũng đã 5 giờ, chỉ còn một người cuối cùng nhưng Bộ Hành cũng không có hy vọng gì.

Trang trí cửa hàng MOCO và thiết kế sản phẩm từ trước đến nay đều do cô làm, hiện giờ cô được thăng chức lên chủ nhiệm thiết kế của Bella, phải dành nhiều sức lực ở Bella. Mà tương lai MOCO nhất định phải tuyển thêm người thiết kế, cô không có khả năng chuyện gì cũng tự tay làm được.

Cô nguyện ý trả lương cao để mời được nhà thiết kế tốt, nhưng công ty trước mắt đang trong giai đoạn đầu thành lập, hiện tại người khác nghe đến không có văn phòng liền chùn bước. Tạm thời nếu không tuyển được người thích hợp, cô lại phải trở về nhà vất vả tăng ca làm buổi tối, chờ công ty thành lập xong sẽ tuyển dụng thêm vài người.

(Continue....)