Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Chương 39




Nó run run:

-

Tôi không chắc….

-

Dạy đi.

-

Tôi nghĩ tôi….

-

Cô có dạy không hả?

-

Tôi…tôi…

Hắn tiến đến gần nó, bế phốc nó lên, rồi tiến lại cái giường, giọng nói đe dọa:

-

Nhưng hắn đã nỗ lực rất nhiều… trong các kì thi, điểm số của hắn đã cao chót vót… đứng thứ 3 sau anh Hoàng Minh và nó mà thôi, nhiều lúc, cũng vượt được nó và anh Hoàng Minh để lên vị trí thứ nhất bảng…

Thông tin này lần được được đăng lên trang Web của trường và Fage của hắn cũng đăng tải về tin này. Vì những lần trước, hắn luôn che đậy điểm số của mình, chẳng 1 ai trong trường biết đến chúng, bây giờ lại công khai điểm số thế này, thì chắc chắn sẽ trở thành tin HOT ngay. VIên Viên và Mẫn Mẫn cũng bàn tán xôn xao về chuyện này, 2 đứa nó còn cãi nhau nữa

Bây giờ, việc chữa lỗi cho hắn đã trở nên nhẹ nhàng hơn, hắn làm đúng mọi bài, vậy mà chẳng biết phát huy, đến bây giờ mới thấy được….

Cũng sắp thi đến nơi rồi, nó chẳng ôn được là mấy, vì hầu như dành thời gian để dạy hắn học, nên cũng cóc đề nghị với hắn nhưng không được chấp thuận, nên hôm nay, nó phải ở nhà hắn để làm bài tập….

… Nó đag làm bài thì điện thoại đổ chuông, nó nhìn màn hình. Anh Hoàng Minh^^

Mặt nó sáng như sao ban ngày, mở máy nghe:

-

ANh Minh à? Có chuyện gì sao ạ?

-

À, cũng không có gì nhiều, dạo gần đây, không thấy mặt em đâu nên anh gọi điện hỏi thăm thôi!

Nó cười:

-

Haha… cảm ơn anh đã quan tâm, em đang làm bài tập, sắp thi rồi mà anh!

-

Ừ, vậy cố gắng nhé! Đạt xuất sắc, anh thưởng!

-

1 buổi hẹn hò nữa nhé anh? Ok? Ok?

Nó hí hửng vô cùng khi anh ra điều kiện như vậy!^^

Bên đầu dây là tiếng cười từ phía anh:

-

Hơ hơ… được rồi… hôm đó, anh sẽ mời em đi ăn luôn!

-

Haha… vậy thì em sẽ cố gắng!!!!!!!!!!!!

Hắn ngồi bên cạnh, chỉ nhìn chăm chú vào nó, chỉ quan sát nét mặt của nó, hắn càng tức giận hơn khi nso chính là người chủ động bảo Hoàng Minh hẹn hò với nó chứ không phải hắn. Hắn bực phát điên, lòng như lửa đốt thiêu cháy lên vậy:

-

NÀY…. NHA ĐẦU KIA… Bé mồm đi…. Bực mình.

Nó ngưng ngay nụ cười, nhìn hắn rồi hừ một cái, rồi lại cái giọng dễ thương của nó vang lên:

-

Haha…

-

Ai ngồi cạnh em sao? Nghe có vẻ như là con trai!

-

Haha… không…không…vậy nhé, em chào anh! Em cúp đây!

Cụp!

Nó nhìn hắn, lông mày nhíu lại:

-

Cậu làm gì vậy hả? mất cả vui!