Hắn ngồi kế cạnh nó, vì không muốn nó la, nên hắn xoay người, kề sát người nó, nó bỗng đỏ gắt, đôi mắt của nó cứ chảy nước mắt:
-
Em mà không ngoan ngoãn, tôi “thịt” em ngay đấy. Biết không hả?
Nó bặm môi, im bặt đi. Hắn lại xoay người lại, ngồi ngay ngắn. Nó chỉ khẽ thút thít. Vậy mà hắn cũng nghe thấy, liếc nhìn nó:
-
Em có thích thút thít không hả? trẻ con.
-
Kệ tôi. Cậu là đồ đáng gét, hôm nay cậu quá đáng với tôi!
-
Tại em đi tìm tôi mà!
-
Cái gì chứ? Ai bảo cậu đến quán Bar làm gì? Lại còn ngồi cạnh gái… đi chết đi tên tiểu tử…
Hắn đưa mắt nhìn nó, lần này là cả cái đầu quay về phía nó ấy chứ:
-
Sao? Ghen à? Cũng phải thôi, chồng đi Bar, ngồi cạnh gái đẹp, vợ ghen là đúng rồi!^^
Nó cầm tay hắn lên rồi cắn 1 nhát rất đau, hắn la lên, lúc ấy là nó nín hẳn luôn:
-
Cho cậu chết, ăn nói lung tung.
-
Cần đau đến thế không? Nhìn này, nha đầu chết tiệt. Hiện cả vết cắn, tím
lên rồi này… Cô ác nó vừa thôi! Làn da này tôi phải giữ lắm đấy, sao cô
dám hả?????
-
Cho chừa cái thói ăn nói láo nhé!
Hắn lấy tay cốc mạnh vào đầu nó, nó kêu oai oái:
-
Hừ. Nha đầu thối, nhớ đấy. Cô còn nợ tôi 1 lời xin lỗi vì thái độ thái quá, làm nhục tôi trước mặt Hoàng Minh đấy. XIn lỗi đi.
Nó nhìn hắn, thở dài, nó nghĩ: “sao nước mắt của nó lại không tuôn ra cơ chứ? Chúng nó cũng biết sợ hắn sao?”
Lúc về nhà, hắn hỏi han nó:
-
Lúc nãy không bị tên đó làm càn ở đâu chứ?
-
Không…
Hắn chạm khẽ vào cằm nó, giương lên nhìn, hết nhìn mặt nó rồi lại nhìn phía dưới cổ. Hắn đưa sát khuôn mặt mình kề cổ nó, nó giật mình:
-
Cậu làm gì vậy?
-
Mùi rượu… Vào đây…
Rồii hắn lôi nó vào trong nhà, lấy chanh thoa lên cổ nó rồi lấy khăn mặt lau đi. Lông mày nó giật giật:
-
Thế là sao?
-