Tiểu Minh, Tôi Bắt Em Về Làm Vợ!!! (Phần 2)

Chương 86




Sau khi lâm trận, hắn thì sức khoẻ vẫn còn dư dả, còn y thì tàn tạ héo úa chẳng có chút hơi sức nào. Sau cái lần y đòi con, thì hắn hung hăng đâm vào y, cái eo y muốn rã ra như gãy làm đôi vậy.

“Tiểu bảo bối, em dậy đi nào~”

Lãng Minh đột ngột bị bế lên, ngồi lên đùi hắn. Cái hành động đó vô cùng thành thục có đôi phần gian xảo.

Hắn để “khối thịt mềm Lãng Minh” ngồi lên đùi hắn, nâng niu như trứng vậy.

“Em không định đến công ty sao?”

Hắn vuốt ve mặt y, còn gian tà bóp nhẹ vào m*ng y.

Y bừng tỉnh, khuôn mặt ngơ ngác.

“Đã mấy giờ rồi?”

“6h…”

Lãng Minh nhẹ nhõm.

“Còn sớm mà…”_Lãng Minh vội nhắm nghiền mắt lại

“Em thiệt là…”

Hắn nuông chiều y đến mức, đem y vào phòng tắm, tắm gội y từ đầu đến cuối sạch bong. Hắn còn mặc hẳn cho y bộ phục.

“Bảo bối, thức dậy đi~~~”

Hắn dùng lưỡi lấn áp vào sâu khoang miệng của y, đánh đưa vài cái là y đã giật mình tỉnh giấc.

“Thiên Lăng…”_Lời đe doạ ngọt ngào

Hắn sững người vì cái thái độ khó nắm bắt của y. Bao năm nay, hắn bị y nắm thóp vẫn hoàn bị nắm thóp. Lãng Minh chỉ cần ra chút điệu bộ thì hắn đã đơ người không thể phản kháng.

“Mấy giờ rồi?”_Lãng Minh mở mắt lần thứ hai lại hỏi giờ

“Đến công ty…”

Hắn quẳng y vào trong xe, rồi một tài xế ăn mặc bảnh bao lái xe đi. Chiếc xe hùng hồn đậu trước cửa công ty.

Nhìn thoáng qua, y đã biết chiếc xe này gây chú ý đến chừng nào. Y nhìn hắn khó hiểu.

“Công ty của tôi, anh định vào trong tham quan sao?”_Lãng Minh nhìn dáng vẻ của hắn cũng biết được

“Nào…anh đưa em vào trong. Phàn nàn sao?”

“Không phải…”

Trong lúc, Lãng Minh sơ ý thì môi y đã đớp lấy, vỗ ngọt một tí. Tài xế cúi gầm mặt làm vẻ không nhìn thấy, y liền đánh hắn một cái để trả thù.

Lãng Minh bước ra khỏi xe thì đằng sau xuất hiện một cái đuôi- Tần Thiên Lăng. Y biết, mọi người không nhìn y mà nhìn cái đuôi đằng sau y nhưng vẫn thấy ngại.

Đối với Lãng Minh, đây chỉ là cuộc du ngoạn vòng vòng công ty. Thế nhưng, hắn dùng đây như buổi ra mắt vợ của Tony Dương. Đúng thế, Tony Dương là Tần Thiên Lăng, Tần Thiên Lăng là Tony Dương.

Tất cả các nhân viên cấp cao của công ty đều ra cửa chào đón. Vì Tần Thiên Lăng mua lại công ty này rồi, mua công ty cho vợ hắn làm việc thoải mái.

Lãng Minh bị dắt vào các phòng họp to đùng mà trước đây y chưa từng đặt chân đến. Y ngồi nghe họ nói luyên thuyên thì cũng hiểu vấn đề.

“Khoan đã…”_Lãng Minh lên tiếng

Dáng vẻ Tần Thiên Lăng nhìn sang vợ hắn lộ rõ vẻ yêu chiều.

“Nghe ý kiến của em ấy.”_Tần Thiên Lăng ra lệnh

“Tôi…tôi không muốn làm việc ở đây đâu?”

“Tại sao?”_Tần Thiên Lăng nhăn mặt

“Đã bảo không được mà…”_Lãng Minh bỏ chạy ra ngoài

Tần Thiên Lăng thở dài.

“Mấy người trở lại làm việc.”

Tần Thiên Lăng chạy theo thì Lãng Minh đã chui rút ở cầu thang bộ.

“Tiểu bảo bối, em bị làm sao đấy?”

Lãng Minh thấy hắn thì lập tức bịt miệng hắn lại.

“Anh nghĩ làm sao mà bảo em đi làm việc?”

Hắn khó hiểu, nhẹ nhàng gỡ tay y ra.

“Em bị làm sao đấy?”

“Anh không nhớ hôm qua chúng ta…”_Lãng Minh ngập ngừng nói

“Không lẽ nào…”_Tần Thiên Lăng đặt tay lên bụng y

Tần Thiên Lăng vui mừng đến nhảy cẫng lên, đem người hôn cuồng nhiệt, bất chấp mút mạnh lên môi y.

“Hưm…ưm…ưm…Thiên Lăng à~~~”

“Anh nghe đây~~~”

“Em không muốn đi làm việc.”

“Được, được…Anh cho em ở nhà dưỡng thai.”_Tần Thiên Lăng gật đầu đồng ý, hắn ngoan ngoãn vô cùng

Hắn xoa xoa vào bụng y.

“Anh đưa em về nhà nghỉ ngơi.”

Đến đây có thể là một cái kết happy ending. Hai đưa con trai kháu khỉnh là món quà của thượng đế dành cho họ. Người ngoài nhìn vào thì thấy đoạn tình cảm của hai người sao mà êm đẹp, dễ dàng đi tới hạnh phúc.

Tuy vậy, họ đâu thể biết. Tần Thiên Lăng và Lãng Minh đã trải qua bao nhiêu sóng gió. Hắn đã đợi bao năm đợi y trở về bên hắn, rồi hắn lại phạm sai lầm mà đánh mất y. Hai người đã trải qua không biết bao nhiêu cảm xúc bi luỵ, đau thương đến trái tim bị thắt lại đến rỉ máu. Cuối cùng họ vẫn vượt qua tất cả bằng sự tin tưởng và yêu thương nhau vô điều kiện.

Ban đầu, hắn và y không cùng vạch xuất phát điểm. Nhưng bằng một cách nào đó của tạo hoá, y và hắn có một nguồn năng lượng hút lấy nhau, chẳng thể rời xa.

Hắn có sức mạnh bảo vệ y, y cũng muốn dựa dẫm vào hắn, họ có thể đi với nhau đến suốt đời là điều có thể xảy ra, được cam kết bằng tình yêu vững chắc của họ.

“Tiểu bảo bối, em đã chuẩn bị xong cả chưa?”_Tần Thiên Lăng

“Xong rồi ạ.”_A Bối trả lời

“Xong rồi bố ơi.”_A Bảo trả lời

“Bố không hỏi các con.”_Tần Thiên Lăng lách người đi tìm Lãng Minh

“Tiểu bảo bối à~~~”_Tần Thiên Lăng mặt dày gọi

Lãng Minh đang sắp xếp quần áo vào va-li.

“Đừng có gọi như thế nữa. Con nó cười vào mặt.”_Lãng Minh phàn nàn

“Anh cứ thích gọi như thế~~~”

Hắn ôm y từ đằng sau, tiện thể ngửi mùi cổ của y rồi cắn một phát.

“A…Đau…”

“Thơm quá đi, tiểu bảo bối~~~”

Hai người đó chưa ân ái bao lâu thì A Bối và A Bảo vào tranh giành Lãng Minh với Tần Thiên Lăng. Lãng Minh của hắn bị hai thằng nhóc cướp, hắn đành phải xách va-li ra ngoài.

Lãng Minh khó khăn để mấy nhóc ngồi yên trên xe. Sau đó, y dịu dàng lau mồ hôi trên trán hắn.

“Mệt không?”

Tần Thiên Lăng khó chịu gật đầu. Lãng Minh cười nhẹ rồi ghé vào tai hắn nói.

“Ngoan, tối nay em thưởng~~~”_

Lãng Minh để lại ánh mắt quyến rũ lên người hắn

“Nói được làm được.”_Năng lượng hắn liền tăng lên vòn vọt

Đó, cuộc sống của gia đình họ là vậy: vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.

____Hoàn chỉnh văn____

Lời tác giả: Câu chuyện này cũng đã đến hồi kết, xin gửi lời cảm ơn chân thành đối với các độc giả đã đồng hành cùng tác phẩm TIỂU MINH, TÔI BẮT EM VỀ LÀM VỢ!!! rất nhiều. Tạm biệt và hẹn gặp lại các độc giả ở những tác phẩm tiếp theo.

Lưu ý: truyện đến đây là hết, mình sẽ không ra phiên ngoại(do mình lười) nên các độc giả đừng hóng!