Tiểu Minh, Tôi Bắt Em Về Làm Vợ!!! (Phần 2)

Chương 80




Du͙ƈ vọиɠ xông đến tận não của hắn, hắn bất giác quá khích mà đáp ứng cho y. Hắn nấc mạnh lên một phát thì **** **** đã tràn đầy bên trong y.

“Ưm…ưm…Thiên Lăng à~~~”_Lãng Minh rêи ɾỉ trong thoả mãn

Thậm chí, hắn vẫn điên đảo hôn môi y, vẫn nghuyệŧ thể to lớn bên trong y.

“Em hút chặt vào, em muốn em bé mà đúng không?”_Tần Thiên Lăng gõ nhẹ vào cánh mũi y trêu ghẹo

Lúc trước, Lãng Minh hầm hầm, độc miệng mắng chửi hắn. Bây giờ y nằm dưới thân hắn uốn éo, hắn cứ ngỡ như đang ở thiên đường vậy. Lãng Minh nhào vào lòng Tần Thiên Lăng, nằm đến sáng.

***

Đến 4h sáng, Lãng Minh trườn người bò dậy. Y vào phòng vệ sinh mặc lại y phục. Thân thể sau một giấc ngủ ngắn thì tương đối khoẻ lại. Và sau đó, y nhanh chóng rời khỏi mà không nói một lời với hắn. Y êm đềm rời khỏi và coi như không có chuyện gì xảy ra.

Lãng Minh rời đi sớm như vậy vì y có việc bận. Gần đây, đàn em của y thông báo Trương Tấn Kiệt có dính đến một đường dây ma tuý. Y sẽ dùng chuyện này để đẩy ông ta xuống hố.

“Anh dâu, anh tính làm thế nào?”

“Cài người của chúng ta vào đường dây đó. Dàn trận cho tốt, phần còn lại để tôi lo.”

“Anh dâu cẩn thận, rất dễ bị phá hiện.”

“Được rồi. Cậu đừng nói cho Thiên Lăng về chuyện này?”

“Vâng…”

Lãng Minh đến gặp bọn đàn em xong thì cũng đã 6h sáng. Y phải nhanh chóng trở về biệt thự, Trương A Hoa tỉnh dậy thì gay to.

Đến cửa biệt thự, y nhìn sắc mặt của dì giúp việc thì an tâm. Trương A Hoa là một thiên kim tiểu thư lười nhác, rất thích ngủ nên Lãng Minh có đủ thời gian để sắp xếp mọi chuyện đâu vào đó.

Đến 6h 30, y vào gọi A Bối thức dậy để còn đến trường. Ở căn biệt thự này, đất rộng mà người cũng đông nên không thiếu người sai việc. Chuyện đến trường của A Bối đã có người khác lo.

Tiếp đến, Lãng Minh đến căn phòng ở cuối lầu, nơi Trương A Hoa ngủ say, y chẳng buồn kêu cô ta thức dậy. Y ăn sáng rồi đến Trương Thị.

Ngày đầu tiên làm việc trong một môi trường mới, y đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị người ta dòm ngó, bàn luận. Trương Thị là mơ ước của biết bao nhiêu người, y mới vào lại được chức cao như vậy, ai ngốc cũng biết y được bố vợ tương lai nâng đỡ.

Cả công ty của Lãng Minh đều trở thành nhân viên của Trương Thị, bao gồm cả Tần Thiên Lăng.

Lãng Minh đến nhận văn phòng làm việc, Tần Thiên Lăng đã đến từ sớm rồi. Trước đó, hắn đã đem tập liệu của y đưa, đem cho Trương Tấn Kiệt.

“Đây là phần tài liệu tôi lấy lại được giúp ông?”

Ông ta nhanh chóng giật lấy, mở ra xem kĩ càng.

“Vẫn còn thiếu?”_Ông ta nghiêm mặt

“Tạm thời chỉ có bao nhiêu đây.”

Trương Tấn Kiệt không nghi ngờ gì nữa. Hiện tại, ông ta tuyệt đối tin tưởng hắn còn có phần hài lòng vì hắn.

“Tiện thể…cậu xem chừng con rễ Lãng của tôi.”

Trương Tấn Kiệt hơi ngập ngừng, có lẽ do ông ta buộc miệng mà nói ra.

“Tôi làm trợ lý của sếp Lãng, đương nhiên sẽ theo sát cậu ấy.”

“…tốt. Có gì báo cho tôi biết?”

“Nếu không chuyện gì thì tôi đi trước.”

Trương Tấn Kiệt phải chăng là người khờ trong cuộc nói chuyện vừa rồi? Lãng Minh đi lấy trộm sấp tài liệu của Trương Thị chung quy vì muốn giữ Tần Thiên Lăng bên cạnh y. Cho ông ta tin tưởng Tần Thiên Lăng, thuận tiện lấy Tần Thiên Lăng làm quân cờ chủ chốt quyết định thành bại.

Vừa hay, hôm nay là đại hội cổ đông của công ty Trương Thị, các tên mày to mặt lớn đều có mặt.

Lãng Minh chạm mặt Tần Thiên Lăng nhưng chẳng thể nói câu nào vì quan hệ ở Trương Thị của hai người nhất định phải là cấp trên cấp dưới. Tai mắt Trương Tấn Kiệt xung quanh, sơ hở một tí có thể làm tiêu tan kế hoạch đã dày công sắp đặt.

Nơi họ gặp mặt cũng trước phòng họp, hai người chỉ có giao tiếp bằng ánh mắt. Nhưng chỉ như thế, Lãng Minh tựa hồ đã nhận ra sự khó chịu của hắn, y vẫn làm ngơ.

Lãng Minh đợi Trương Tấn Kiệt đến dẫn y vào trong, đương nhiên Tần Thiên Lăng cũng lẽo đẽo đi theo. Phòng họp rất rộng, có sức chứa tầm 50 người. Những người trong đó toàn những ông già sắp về hưu, khoảng 50 tuổi đổ lên. Về phần tuổi hơi bị nhiều của họ, họ đã nhìn ra đâu là con rễ Lãng của Trương Tấn Kiệt.

Lãng Minh ngồi xuống ghế, Tần Thiên Lăng đành ngồi ở sau y, ai nhìn hắn cũng biết trợ lý của Lãng Minh. Chỉ có điều tên trợ lý này bị làm sao? Hắn cứ nhìn chằm chằm y không rời mắt.

Trương Tấn Kiệt hằng giọng rồi đứng lên nói to.

“Hôm nay, tôi tổ chức cuộc họp là phần phụ, phần chính là giới thiệu người này.”

Lãng Minh hiểu chuyện cúi đầu một cái rồi bảo.

“Tôi sẽ ngồi vào vị trí giám đốc còn trống. Tôi sẽ nỗ lực hết mình để không phụ lòng mong đợi của mọi người.”

Những giám đốc trước của Trương Thị toàn là những người kiêu ngạo vì có học vị cao. Nay có Lãng Minh hiểu chuyện, nhìn bên ngoài cũng vừa mắt, chỉ chuyện này Lãng Minh đã lấy lòng không ít người. Mọi chuyện coi như diễn ra tốt đẹp, Trương Tấn Kiết tương đối tự hào về chàng rễ tương lai này.

Kết thúc cuộc họp, Lãng Minh ở lại nói chuyện với Trương Tấn Kiệt.

“Bố, con có chuyện muốn nhờ ạ.”

“Thằng nhóc này định dựa hơi rồi.”

_Nội tấm Trương Tấn Kiệt

“Có chuyện gì?”

“Con muốn thử sức ở dự án khu phố X.”

Chân mày Trương Tấn Kiệt có hơi nhướng lên, tỏ vẻ ngạc nhiên, đồng thời cũng lộ ra vẻ lo lắng.

“Tại sao con muốn nhận dự án đó.”

“Con rất có hứng thú. Khu phố X tuy chưa phát triển nhưng theo con thấy chính phủ đã chú tâm đến nó, phát triển cái dự án đường sá cầu cống. Thế thì, một công ty xây dựng của chúng ta phải nhanh chân lên, trước khi khu phố đó trở thành đất vàng.”

Trương Tấn Kiệt cười nhẹ, vỗ vai y.

“Khá lắm, có tầm nhìn. Bố cho con nhận dự án đó.”

Trương Tấn Kiệt đã coi Lãng Minh là người nhà của ông. Lúc đầu, ông ta nghe thấy khu phố X rồi giật mình vì nơi đó là hệ thống cốt yếu của đường buôn bán ma tuý của ông ta. Nay biết được, Lãng Minh đến khu phố X chỉ để làm giàu cho Trương Thị, ông ta cứ để mặc y.

Lãng Minh trở về phòng làm việc mới của y, chưa đặt mông xuống ghế ngồi bao lâu thì Tần Thiên Lăng đã hùng hổ đẩy cửa bước vào.

Khuôn mặt nam tính đó giận dữ nhìn y, còn cam chịu từ sáng đến giờ không được nói chuyện với y. Lãng Minh hấp tấp bấm điều khiển kéo rèm cửa xuống.

“Trợ lý Tần, anh có chuyện gì muốn nói sao?”_Lãng Minh dửng dưng hỏi

Lãng Minh thừa biết, hắn giận do y rời đi không báo hắn một tiếng.

Tần Thiên Lăng cáu, tiến lại chỗ bàn làm việc bế y lên, rồi đặt mông y nhấn mạnh xuống bàn.

“Ay…da…”_Lãng Minh nhăn mặt đau đớn

Tại hắn đêm qua hành hạ bên dưới của y, tác động mạnh như vậy y phải kêu lên một tiếng.

“Sao em không gọi anh thức dậy? Có biết là anh lo lắng lắm không hả?”_Tần Thiên Lăng cứ vậy trách móc y

Không biết từ khi nào, hắn cho hắn cái quyền trở lại như xưa. Hắn là chồng y, có quyền trách móc y. Việc này, cũng là y dung túng cho hắn quá rồi, hôm qua còn gọi hắn là “lão công”.

“Sao anh mắng tôi?”_Lãng Minh uất ức nhìn hắn

Tần Thiên Lăng có chút đứng hình, không biết làm sao phản kháng nhìn vẻ mặt này. Lãng Minh liền chủ động ôm lấy cổ hắn, hôn chụt lên môi hắn.

“Hết giận có được không? Lúc sáng do tôi có việc gấp phải đi. Anh có đưa sấp tài liệu cho Trương Tấn Kiệt chưa?”_Lãng Minh thì thào vào tai Tần Thiên Lăng

“Anh đưa cho ông ta rồi.”

Lãng Minh cười ngọt ngào nhìn hắn.

“Ngoan, anh ra ngoài. Tôi còn phải làm việc nữa.”

Tay Lãng Minh vuốt vuốt chỉnh sửa lại tóc hắn. Hắn như bị thôi miên vậy, ngoan ngoãn làm theo. Nhìn hắn cứ tưởng như một chú hổ bị một anh nông dân xinh đẹp nắm thóp. Hắn rời khỏi đúng những gì y mong đợi.

Lãng Minh khó khăn ngồi xuống ghế. Gọi điện thoại cho một người đàn em.

“Gửi địa chỉ đến cho tôi.”

“Vâng, tôi đã cho người của chúng ta đột nhập vào đường dây của Trương Tấn Kiệt. Ngày mai là ngày lý tưởng, bọn chúng sẽ chuyển đơn hàng lớn ra nước ngoài.”

“Tốt. Cậu liên lạc với bên công an nữa là xong chuyện.”

Lãng Minh cúp điện thoại, ngã lưng ra ghế mệt mỏi. Cầu mong cho kế hoạch của y thành công, như vậy y sẽ trở về cuộc sống như cũ có Tần Thiên Lăng và A Bối, dù đó không phải một cuộc sống khá giả.

Lãng Minh xem như cất mọi chuyện vào một bên, tập trung vào dự án. Y làm đến trưa đã hoàn thành xong bản thảo kế hoạch của dự án. Trước giờ cơm, y thuận tiện tổ chức một cuộc họp, giao việc cho nhân viên. Vậy thì từ đầu giờ chiều đến đến tan làm không còn việc để làm.

Nhưng trước hết, Lãng Minh phải dùng bữa trưa. Tần Thiên Lăng kéo Lãng Minh đến nhà ăn. Hắn đi lấy thức ăn cho y, đem đến tận chỗ cho y.

“Mau ăn đi…”

Lãng Minh nhẹ gật đầu một cái, y khá ngại vì có rất nhiều xung quanh. Hắn vẫn tiếp tục chu đáo chăm sóc cho y, lấy đi lấy cốc nước ép táo cho y.

Lãng Minh vừa mới nhấp môi ly nước ép đó, Trương A Hoa đã thúc giục y đi với cô ta.

“Em có đem bữa trưa đến cho anh.”

Sự xuất hiện của ái nữ của nhà họ Trương khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía y. Họ muốn xem xem y ân ái với cô ta như thế nào.

Lãng Minh bối rối nhìn sang Tần Thiên Lăng y nói.

“Trợ lý Tần đã lấy cơm trưa cho anh rồi. Nếu bỏ đi thì phí quá.”_Lãng Minh muốn từ chối Trương A Hoa

Trương A Hoa liền bày ra vẻ mặt hậm hực.

“Em đã cất công đem đến đây đem cơm trưa cho anh rồi. Anh vì một tên trợ lý cỏn con mà từ chối em.”_

Trương A Hoa làm to chuyện lên, các tiếng xì xào ngày một lớn hơn

Lãng Minh không muốn chuyện này sẽ truyền đến tai của Trương Tấn Kiệt.

“Được thôi. Anh dùng bữa trưa cùng em.”

Lãng Minh đứng dậy bỏ đi cùng Trương A Hoa. Cô ta vui vẻ cười nhạo vào mặt Tần Thiên Lăng. Phải chăng đó là sự nhạy cảm của phụ nữ, Trương A Hoa coi Tần Thiên Lăng như kẻ thù vậy?

Tần Thiên Lăng bị bỏ lại với đống thức ăn trên bàn. Bây giờ, hắn chẳng có tâm trạng để ăn nữa.