Cô lấy hết dũng khí, cầm điện thoại gọi cho Jane. Bên kia, điện thoại rất nhanh có người bắt máy, làm cho cô muốn hối hận cũng không kịp. Jane nhấc điện thoại, theo thói quen dùng tiếng Anh trả lời, đợi lâu cũng không có ai đáp lại, suy nghĩ một lát Jane liền nhớ đến Tiểu Nhược mới quen không lâu, lập tức nhẹ nhàng dùng tiếng Trung nói:
“Tiều Nhược à, là cậu sao, mình rất vui khi cậu gọi đến?”. Jane cảm thấy có gì đó bất thường, cô kiên nhẫn đợi câu trả lời của người bên kia.
“Mình, mình có làm phiền cậu không?” Mắt nhìn lên đồng hồ, đã gần 12 giờ đêm rồi, cô chẳng suy nghĩ gì đã gọi điện cho người ta, không biết có làm phiền người ta không, tự động cắn cắn môi, tự trách mình.
“A, đâu có phiền gì đâu, lúc nào mình cũng hoan nghênh cậu gọi tới, càng hoan nghênh cậu đến nhà mình chơi, mình chỉ ở có một mình thôi, buồn lắm” Quả thật là vậy, Jane được gả cho một người chồng tốt, một ngày kiếm được không biết bao nhiêu là tiền, anh ấy nói là để cho cô một cuộc sống sung túc, đầy đủ, hiện tại anh ta kiếm được nhiều tiền rồi nhưng cô thì như oán phụ trong thâm cung, aiz, không sao, anh ấy có việc của anh ấy, cô cũng có hứng thú của mình, chồng cô còn rất nhiệt tình giúp đỡ cô sang Paris hoàn thành ước mơ của mình, mở một cửa hàng thiết kế.
“Mình, thật ra cũng chẳng có việc gì, chỉ muốn tìm người nói chuyện, hôm nay lại vừa hay quen biết cậu, cậu thật tốt…” Như gặp đúng mùa hoa nở, tiểu Nhược liền cùng Jane thao thao bất tuyệt.
Jane biết được Tiểu Nhược cũng học thiết kế, liền nhiệt tình mời cô tham gia vào cửa hàng của mình. Mặc dù Tiểu Nhược rất vui mừng nhưng cô cũng biết rằng mình đã kết hôn, không còn được tự do theo đuổi những gì mình thích nữa, dù có thích cô cũng đành từ trối.Nghe Tiểu Nhược từ chối, Jane cũng hơi tiếc nói: “ lúc nào mình cũng hoan nghênh bạn”.
Điện thoại vừa cúp liền nghe tiếng gõ cửa, cô kinh ngạc xoay người lại nhìn người đang đứng trước mặt mình, là anh ấy!Không phải anh đang cùng tình nhân cũ ôn lại chuyện xưa sao, sao lại đến phòng cô.
Bỏ qua vẻ mắt kinh ngạc của Tiểu Nhược, thấy hắn khiến cô kinh ngạc đến vậy sao? Hắn có làm gì sai à? Bỏ tờ giấy xuống trước mặt cô: “Tối mai có một bữa tiệc, cô phải đi cùng với tôi, mai Amaris sẽ dẫn cô đi chọn lễ phục”.
“Tiệc rượu” Anh muốn cô đi tham gia buổi tiệc sao, không được, cái gì cô cũng không biết, lỡ đến lúc đó cô lại làm ra chuyện gì không đúng nữa thì sao, rất mất mặt nha, yến hội là để dành cho tầng lớp thượng lưu, cô là giai cấp lao động bình thường thôi, không thích hợp tham gia mấy cái tiệc tùng đó đâu, không đi có được không. Tiểu Nhược vẻ mặt khó xử nhìn Thẩm Hạo Ngôn.
“Bữa tiệc này nhất định phải tham gia, người chủ trì yến hội này là người nắm giữ gần như hoàn toàn thị trường tài chính Châu Âu, đây là cơ hội tốt để công ty gia nhập thị trường Châu Âu, tôi không thể bỏ qua cơ hội này được”
Nhìn cô khó xử hắn cũng thấy tội nhưng cô là vợ hắn, đã là vợ thì phải phối hợp với hắn, đương nhiên cả việc cùng nhau đi dự tiệc, về việc này, ngay lúc lấy hắn,cô đã phải chuẩn bị tâm lý rồi chứ, không phải sao?Đây mới chỉ là bắt đầu thôi.
“Em…” Cô vẫn cố vùng vẫy, thà chết chứ nhất định không chịu hy sinh, nhưng Thẩm Hạo Ngôn đã cho là mình truyền đạt xong rồi nên xoay người rời đi, gần đây, hắn luôn có những cảm giác rất kỳ lạ, ánh mắt thường xuyên không tự chủ dừng trên người cô thật lâu, lý trí nói cho hắn biết, loại cảm xúc này không tốt, cho nên, hắn cố gắng tránh mặt cô, phải hạn chế nhìn thấy cô, hạn chế chạm mặt cô. Thêm nữa là vấn đề của Amaris khiến hắn cảm thấy rất bực bội.
Hắn xoay người bước đi, hại Tiểu Nhược còn bao nhiêu lời muốn nói mà không nói được, đành hậm hực nuốt mấy lời nói đó vào bụng.
Trời ạ, tham gia yến hội, có ai nói cho cô biết nên làm cái gì bây giờ. Hic!