VOTE trước đi nè?
Cô nằm trong lòng ngực hắn không biết đã ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay
Cố Thiếu Trạch nhìn tiểu mỹ nhân nhỏ đã say giấc cười khổ lắc đầu. Hắn còn định đợi cho cô hết mệt thì sẽ đè ra hôn thêm mấy phát nữa ai ngờ con thỏ này cư nhiên lại dám bỏ lại " em trai nhỏ " tội nghiệp của hắn đói khát đang gầm rú dưới lớp quần đen mà đi ngủ.
"Hừ! Đồ xấu xa nhà em" hắn gầm gừ khó chịu. Dùng tay nhéo mạnh vào hai bên má hồng phúng phính của cô
Cô ngốc nào đó bị nhéo đau đến hai má ửng đỏ nhưng vẫn không chịu thức dậy. Chân mày mỏng nhíu lại quay đầu úp mặt vào sâu trong ngực hắn cạ cạ tìm một điểm tựa thoải mái lại tiếp tục ngủ
Sau đó Cố Thiếu Trạch tất nhiên là sẽ không đem cô về Ninh gia rồi, ra khỏi phòng hiệu trưởng hắn bế cô hướng ra cổng đi thẳng vào chiếc xe Audi đang đợi ở phía trước
" Vĩ Minh, trở về Đông Cung Đế " hắn hạ thấp âm lượng vì sợ làm cô tỉnh giấc
" Vâng " Vĩ Minh cung kính đáp, anh chính là thư ký riêng hắn, không những thế còn kim luôn chức năng bảo mẫu có trách nhiệm phải đi thu dọn tàn cuộc cho mà Cố đại gia bỏ lại. Vĩ Minh nhìn qua kính chiếu hậu thấy Ninh Tiểu Tịch đang đang ôm Cố Thiếu Trạch ngủ ngon lành
Liền bị làm cho giật mình, thật không nghĩ chủ tịch của anh thường ngày tránh phụ nữ còn hơn tránh tà vậy mà hôm nay lại ôm một cô gái nhỏ trong lòng
Vĩ Minh đi theo hắn bao năm nay đến bây giờ mới được mở rộng tầm mắt, tò mò khẽ liếc nhìn thử xem cô gái kia là có dung mạo như thế nào mà lại có siêu vạn năng làm cho chủ tịch khó chìu nhà anh ôm ấp yêu thương cô như vậy. Chẳng hay là thánh nhân phương nào? Anh muốn bái cô làm sư phụ!
Phát hiện ra ánh mắt tò mò của Vĩ Minh qua kính chiếu hậu cứ nhìn chằm chằm vô vật nhỏ đáng yêu của hắn. Làm Cố Thiếu Trạch trong bụng dâng lên một cổ khó chịu
Hắn giương mắt lên trừng Vĩ Minh một cái cảnh cáo, ngụ ý nếu anh còn dám nhìn nữa tôi liền móc mắt anh ra!
Vĩ Minh bị hắn hung dữ trừng cũng biết mình thất thố liền thu liễm lại ánh mắt tập trung lái xe.
*Bản quyền thuộc về tác giả Trương Y Y! Đăng tải ngày 23/12/2018 --- NO REUP. WEP Sung.com
Khoảng hơn 15 phút sau, chiếc xe đã dừng lại trước dinh Đông Cung Đế của Cố gia
Cố Thiếu Trạch ôm cô ngốc vẫn đang ngủ say không biết trời trăng mây gió, mở cửa xuống xe chậm rãi tiến vào nhà chính
" Cậu chủ... mừng cậu trở về" Quản gia Lý thấy hắn liền nhanh chóng đi ra cung kính cuối đầu
Hai hàng vệ sĩ nam mặc vets đen, thẵng tắp đứng xếp thành một con đường bảo vệ dẫn vào nhà chính
Cố Thiếu Trạch trước giờ rất ghét nữ nhân nên tất nhiên từ người làm, vệ sĩ tất cả đều là nam để đề phong vạn nhất, trước đây một ngày phải có hơn bốn năm nữ nhân lén vào phòng hòng trèo lên giường của hắn nhưng tất cả các nàng đều bị hắn bóp chết quăng xác cho chó ăn.
Và đừng thắc mắc vì sao Cố Thiếu Trạch có thể vượt qua ải mỹ nữ thoát y được? Đơn giản chính là vì hắn không cương được với đám nữ nhân kia thì lấy gì mà đòi " làm " đây?
Nhưng giờ thì không sao nữa rồi! Tiểu thỏ nhỏ nhà họ Ninh quả thật rất giỏi đáng được " ban thưởng hậu hĩnh" vì đã làm hắn cương, thì tất nhiên cũng phải có nhiệm vụ để hắn ăn thịt
Cố Thiếu Trạch không nói gì, nhìn quản gia khẽ gật đầu rồi bế cô đi vào
" Tiểu Trạch, con ôm cái vật gì trong lòng vậy? Búp bê sao?" An Hoa nhìn thấy hắn đi vào cũng không có gì gọi là ngạc nhiên cho đến khi bà thấy có một cái đầu xù xì đang ngọ nguậy trong tay hắn, An Hoa tò mò vứt luôn miếng trái cây xuống bàn lao đến
" là Tiểu Tịch sao?" Cho đến khi nhìn thấy cái đầu kia là của cô thì An Hoa hết sức ngạc nhiên
Cha hắn đang ngồi một bên đọc báo nghe được giọng nói ngạc nhiên của An Hoa cũng không nén được tò mò nhanh chóng đi lại xem
" Tiểu tử, con lại làm chuyện xấu xa gì với con bé rồi?"
Cố Thiếu Thành nhìn cái gương mặt yêu nghiệt giống y như đúc mình thật lo lắng không biết thằng con trai của ông có giở trò làm con gái người ta sợ hãi nó hay không?
" Này con không làm con dâu của mẹ sợ chứ? " Mẹ hắn nghe chồng mình nói cũng thấy có lý, lên tiếng chất vấn
" Con chỉ đe dọa không có làm cô ấy sợ! Hai người đừng lo" Cố Thiếu Trạch cười vui vẻ, dịu dàng nhìn cô xong lại nhìn cha mẹ hắn
" Vụt " gương mặt của An Hoa cùng Cố Thiếu Thạch nghe hắn nói xong đen như than, xém tí làm hai ông bà muốn lên huyết áp chết tại chỗ
" Tiểu tử..." ( vô dụng) mấy chữ phía sau vừa định thốt ra thì An Hoa đã nhanh chóng nuốt trôi trở lại
" Oáp...oa.. đây là đâu?" Bà còn đang định lao vào mắng cho hắn một trận thì nghe tiếng ngáp ngủ của cô liền biến trở lại thành hình dạng hiền dịu lúc ban đầu
" Cục cưng, tỉnh rồi sao?" Cố Thiếu Trạch áp bàn tay to lớn của mình lên đầu cô xoa xoa mấy cái sau đó lại ôm cô hướng đến sofa mà ngồi xuống đặt cô ngồi ở trên đùi hắn
" Ân.." Ninh Tiểu Tịch hiện tại vẫn còn mơ mơ màng không biết mình đang làm cái gì, vô thức gật gật đầu đáp lại
Nhưng sau đó chưa đến ba giây, cô liền giật cả mình cái đầu quả đưa đầy hột lắc lắc cố gắng định hình chuyện gì đang diễn ra
Cục cưng? Ai? Nói mình sao?
Ninh Tiểu Tịch hoang mang đến tột độ, Cha mẹ hắn bên kia cũng hoang mang không kém, da gà da vịt gì đó cũng nổi lên vàng cả mặt
Lúc này hai vợ chồng Cố gia đều có chung một suy nghĩ: Từ lúc nào mà con trai của họ lại nói chuyện sến súa như vậy?
- ----------------------
Cầu VOTE
Thiệt tình thì chương này khá dài, nên tui đã cắt thành hai chương rồi, mấy bà chịu khó đọc trước đi nha:33