Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ

Chương 190




“Được rồi, mẹ sẽ tham gia với hai đứa.” Mai nhìn thấy ánh mắt mong chờ của hai đứa nhỏ thì vui vẻ nói. 

Vương Đình Quân cũng chắc chắn tham gia, từ lúc mang thai đến bây giờ anh không kịp tham dự bất kỳ một sự kiện quan trọng nào của các con, cho nên anh quyết tâm từ này sẽ không vắng mặt dù là chuyện lớn hay chuyện nhỏ. 

Được ở bên cạnh con, nhìn con khôn lớn, làm bạn với con là điều trước đây anh chưa bao giờ nghĩ đến, 

vậy mà bây giờ nó lại trở thành ước mơ và niềm vui mỗi ngày của anh. 

Dạo này bận công việc anh không thể đi đón hai đứa nhỏ được, nhưng anh vẫn tranh thủ về sớm nhất có thể để ăn cơm chung với gia đình, nghe các con kề những câu chuyện trên lớp. 

Thiên An là người không bao giờ giấu diếm được một chuyện gì, cô nhóc thường sẽ khoe khoang tất cả mọi người khi được điểm tốt hay được bạn chia sẻ kẹo bánh, ngược lại, Thiên Tử lại như vô cảm với mọi chuyện, cậu nhóc đã lớn trước tuổi nên luôn luôn cảm nhận những việc làm của Thiên An là ấu trí. 

Nhìn cách hai anh em đấu võ mồm thôi cũng đủ làm cả nhà vui vẻ. 

Vương Đình Quân và Mai cùng sắp xếp thời gian để đến trường cùng hai con, đặc biệt Mai còn chuẩn bị đồng phục gia đình. Đều là những bộ thể thao thoải mái năng động được cô cật lực may vá trong cả tuần đó. 

Một nhà bốn người đi vào trường trông rất đẹp mắt, phong cách trẻ trung thu hút mọi ánh nhìn từ phụ huynh đến học sinh. 

Cực phẩm! 

Gia đình cực phẩm! 

Tất cả phụ huynh và học sinh đều phải xếp hàng theo lớp ở sân trường, sau đó lớp nào đi vào lớp đó. Cô 

giáo phụ trách quản lý thông báo cho phụ huynh tình hình học tập ở lớp của các con, vì đây là trường học quý tộc, dành riêng cho những đứa trẻ thiên tài từ nhỏ nên ngoài những môn học bắt buộc thì trẻ còn được lựa chọn những môn học phù hợp với sở thích và ước mơ của tré. 

Thiên An được cô giáo nhận xét là hòa đồng vui vẻ với mọi người, tuy nhiên thỉnh thoảng lại mề buôn chuyện và chuyển chỗ ngồi vì thích ngồi cạnh những bạn đẹp trai. Ban đầu cô bé đòi ngồi cạnh một bạn trai rất đáng yêu, nhưng sau đó cứ vài tuần cô bé lại chuyển đến một chỗ ngồi khác, và bên cạnh vẫn luôn là những cậu bé sáng sủa. 

Vương Đình Quân và Mai nghe cô giáo nói vậy thì nhìn nhau, khá ngại ngùng, không biết là di truyền của ai mà có cái tật mê trai vậy không biết. 

Mai thấy anh cứ nhìn cô mãi thì chột dạ! Mê trai thì sao chứ? Vương Đình Quân nghĩ nghĩ, không di truyền cái gì 

tốt đẹp lại di truyền cái thói mê trai này là sao vậy? 

Con Thiên Từ thì được nhận xét là quá thông minh, nhưng lại vô cảm với các bạn xung quanh, đặc biệt là bạn gái. Nhiều bạn gái vì muốn được làm quen với cậu nhóc nên đã mang rất nhiều đồ ăn ngon đến chia sẻ cho cậu nhưng cậu không thèm nhìn lấy một cái. 

Trong lòng lại nghĩ đây đích thị là con của Vương Đình Quân, người nào thích thì rất quan tâm nhưng người đã không thích thì đến thở cũng thấy ghét chứ đừng nói nhìn. Cứ nhìn cách anh phũ với Ngân Chi đi thì biết thằng nhóc thối này là con ai? 

Sao hai đứa con lại trái tính trái nết vậy chứ? Lần đầu tiên đi họp phụ huynh có cảm giác như vậy! 

Những đứa trẻ khác đều được khen ngoan ngoãn, hòa đồng, thông minh, sạch sẽ … còn hai đứa nhỏ của nhà này lại được vào danh sách đen cần ba mẹ về khuyên bảo thêm. 

Mai khá ngại ngùng! 

Nhưng Vương Đình Quân không vậy, ngược lại anh cảm thấy hai đứa con mình rất bá đạo, mỗi đứa có một tính cách riêng, độc, lạ, không giống số đông. 

Như vậy cũng rất tốt mà! 

Bởi vì hai đứa nhỏ là con trai, con gái của anh, anh cho phép con nổi loạn, sống đúng với sở thích của mình và cảm thấy vui vẻ là được. 

Cô giáo nhận xét xong thì cả phụ huynh và trẻ đều 

di chuyển ra sân trường, ở đó đã được chuẩn bị những dụng cụ để bắt đầu các hoạt động. 

Hoạt động đầu tiên là thi vẽ, đây là sở trường của Thiên An nên Mai và Thiên An sẽ tham gia, chủ đề của cuộc thi là vẽ về gia đình, các con được quyền sáng tạo, còn phụ huynh sẽ làm cố vấn cho trẻ. 

Vương Đình Quân và Thiên Từ đứng ngoài làm cổ động viên hai mẹ con. 

Hạng mục vẽ tranh phải được hoàn thành trong vòng ba mươi phút nên các bé cần phải tập trung nhất có thể. 

Thiên An vẽ một bức tranh có bốn người, hai người lớn đứng ở giữa, bên cạnh ba là cô bé, còn bên cạnh mẹ là anh trai, bốn người mặc áo gia đình, tất cả thành viên trong nhà đều nở nụ cười tươi rói, vui vẻ nắm tay nhau cùng tiến về phía trước, phía sau lưng chính là cổng trường học này. Đây chính là hình ảnh lúc cả gia đình vừa bước vào cổng trường.