"Đế phụ, Bắc Chi Hạc hai người các ngươi sao lại tới đây?"
Cửu U Huyền khẽ cười chào hỏi một tiếng, ánh mắt liếc sáng nhìn sắc mặt không được tốt cho lắm của Hàn Dạ Minh, tay nhẹ kéo tay áo hắn, truyền âm nói.
"Dù sao cũng là người quen, sắc mặt tốt chút đi!"
"Hứ! Ngươi thấy có ai cho tình địch của mình sắc mặt tốt bao giờ chưa?"
Bắc Chi Hạc lúc nào cũng nhân lúc hắn không ở dụ dỗ A Cửu, nếu không phải nể tình Bắc Chi Hạc có ơn với A Cửu, hắn đã sớm một đao chém chết Bắc Chi Hạc rồi.
Bảo hắn cho Bắc Chi Hạc sắc mặt tốt, không thể nào!
Cửu U Huyền chỉ biết cười trừ.
Biết không thể thuyết phục được Hàn Dạ Minh nên chỉ đành thôi.
Đều nói tình địch gặp nhau đỏ cả mắt, quả nhiên là không sai.
Ánh mắt Hàn Dạ Minh nhìn Bắc Chi Hạc người nào không biết còn tưởng có thâm thù đại hận gì.
So với Nhà Dạ Minh, Bắc Chi Hạc lại không biểu hiện gì, chỉ nhàn nhạt cười như không có chuyện gì.
Nhưng nụ cười này trong mắt Hàn Dạ Minh hệt như đang gợi đòn.
Thật sự rất muốn đấm nát khuôn mặt kia của Bắc Chi Hạc!
Bạch Thần Phong: "Chúng ta tìm chỗ nào nói chuyện đi!"
Bạch Thần Phong lên tiếng trước khi mọi chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát.
Hàn Dạ Minh mà phát điên chỉ sợ chỉ có Cửu U Huyền mới ngăn được.
Hàn Dạ Minh dùng trận pháp dựng lên một trang viên, bốn người ngồi quanh chiếc bàn hình tròn.
Không khí giữa hai người Hàn Dạ Minh và Bắc Chi Hạc vẫn rất căng thẳng.
"Ta đã tìm ra được cách đưa hắc khí ra khỏi cơ thể Hàn Dạ Minh!"
"Ngươi nói là thật?"
Người vui nhất khi biết tin này chắc chắn là Hàn Dạ Minh.
Hắn tất nhiên là phải vui rồi, chính vì cái thứ đáng chết ấy mà A Cửu mới rời xa hắn nhiều lần.
Mỗi lần nghĩ tới hắc khí là hắn hận không thể ngay lập tức gi3t chết Ám Đế.
Mọi chuyện đều là do Ám Đế đứng đằng sau gây nên bao gồm cả chuyện tính kế để A Cửu uống Tuyệt Tình Thủy, sao có thể không hận?!
Cửu U Huyền: "Ngươi nói là có cách đưa hắc khí ra khỏi cơ thể A Dạ, vậy hắc khí sau khi đưa ra khỏi cơ thể hắn sẽ giải quyết thế nào?"
Nghe tới cách xưng hô A Dạ, trong lòng Bắc Chi Hạc không rõ ngũ vị, rồi lại tự cười giễu cợt chính bản thân.
Không cam lòng thì thế nào, hắn hiện tại có thể làm gì hơn?
Cho tới bây giờ hắn vẫn rất thắc mắc, tại sao Hàn Dạ Minh luôn là người đến sau nhưng luôn là người chiến thắng.
Là bởi vì giữa hai người họ có liên kết sinh mệnh nên nàng mới rung động sao?
Ban đầu hắn luôn nghĩ, chỉ cần ở bên cạnh nàng đủ lâu, hiểu nàng đủ nhiều, đứng bên cạnh nàng với thân phận thanh mai trúc mã, sẽ có một ngày nàng sẽ thật sự rung động với hắn.
Trước đây, hắn đã tưởng tượng ra vô số viễn cảnh tương lại của hai người, bao gồm cả một kế hoạch cầu hôn thật lãng mạn.
Còn hiện tại, hắn càng cảm thấy viễn cảnh ấy càng ngày càng xa vời.
"Đây cũng chính là vấn đề!"
Bạch Thần Phong chán nản nói.
Muốn khiến hắc khí hoàn toàn ra khỏi cơ thể Hàn Dạ Minh cách duy nhất chỉ có thể chuyển hắc khí sang một người.
Nhưng bọn họ nên chuyển sang ai đây?
"Nếu như đây là cách duy nhất, vậy thì chuyển hắc khí sang cho ta đi!"
Cửu U Huyền ngồi trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng.
Tất nhiên là cả ba người không ai đồng ý.
"Không được!"
Ba người đồng thời lên tiếng.
Cửu U Huyền cũng đã đoán được phản ứng của bọn họ, nàng lại nói tiếp.
"Ta là Đế Quân Quang Giới, trong người ta có căn nguyên của Quang Giới, cho dù hắc khí ở trong cơ thể ta, nó cũng không thể làm gì ta.
Ngoại trừ ta ra các ngươi có thể tìm được ai thích hợp sao?"
"Như vậy cũng không được!"
Chuyển hắc khí qua người nàng, Hàn Dạ Minh là người đầu tiên không đồng ý chuyện này.
Hắn đã bị hắc khí dày vò từ khi sinh ra đến nay đã hơn một trăm vạn năm, sao có chuyện hắn để cho nàng chịu khổ.
Khó khăn lắm nàng mới thành thật với cảm xúc của mình, đoàn tụ chưa được bao lâu, hắn không muốn phải chia lìa.
Đối với Bắc Chi Hạc, hắn dùng cả đời này để bảo vệ nàng, không muốn để nàng chịu chút tổn thương nào chứ đừng nói để hắc khí chuyển sang người nàng.
Còn Bạch Thần Phong, hắn tất nhiên cũng không muốn.
Ngay từ đầu là hắn nợ nàng.
Nếu không phải là do hắn, nàng cũng đã không phải bị cuốn vào một loạt âm mưu thế này.