Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 361






Người may mắn trời ban cho Phượng Hoàng Thần Thể không chỉ bách độc bất xâm mà còn phục hồi vết thương rất nhanh cho dù có nặng thế nào đi chăng nữa.

Khả năng hồi phục của Phượng Hoàng Thần Thể phải nói là rất đáng sợ , ngay cả Thần Khí cũng khó giết được người mang loại thần thể này , tuổi thọ cũng rất cao , nói dễ hiểu thì không khác nào là bất tử.

Thậm chí có lời đồn Phượng Hoàng Thần Thể còn có thể tự động hồi sinh.
"Thể chất của ngươi đặc biệt , phụ thân quả thật đúng đắn khi liều chết để bảo vệ ngươi !"
Phượng Hoàng Thần Thể không có thiên phú tu luyện như Chí Tôn Âm Thể hay Chí Tôn Dương Thể , nhưng nói về sự phục hồi thì đúng là đệ nhất.


Mấy đan dược gì đó , đứng trước mặt Phượng Hoàng Thần Thể chính là một đống kẹo vô dụng.
Nàng cũng chỉ là xem qua trong sách nói về Phượng Hoàng Thần Thể , còn có thật sự như vậy không phải kiểm chứng mới biết được.
"Cơ thể của ngươi đặc biệt hơn những người khác !"
"Ta biết !"
"Phụ thân ngươi liều mạng bảo vệ cái bí mật này , ngươi lại đi dùng nó cầu xin ta.

Ngươi không sợ sau khi hai người gặp lại biết được chuyện này sẽ tức giận sao ?"
"Hắn vì ta tính mạng mới gặp nguy hiểm , ta sao có thể trơ mắt đứng nhìn người thân duy nhất ra đi ?!"
Nhà bọn họ không phải là gia đình khá giả , nhiều đời làm công cho Lâm Gia.

Đếm ăn còn không đủ , nhiều lần phải nhịn đói , nhưng phụ thân lúc nào cũng đem đến cho nàng những điều tốt đẹp nhất , cho dù bản thân có nhịn đói đến ngất cũng nhất định không để nàng nhịn đói.

Bây giờ hắn gặp nạn , nàng thân là nữ nhi của hắn sao có thể trở mắt đứng nhìn ?
"Ngươi đúng là khiến ta nổi lên chút hứng thú.

Ta có thể đồng ý cứu phụ thân ngươi , nhưng mà ta không cần toàn bộ máu trong cơ thể ngươi , cho ta một bát là được !"
Tiểu Tước vui đến phát khóc , nở một nụ cười thật tươi , nước mắt lăn xuống , dang hai tay ôm trầm lấy Cửu U Huyền , miệng không ngừng nói.
"Cảm ơn tỷ tỷ , cảm ơn tỷ tỷ ! Ngươi thật sự là Tiên Nữ !"

Hai mắt nàng hơi mở to , mất vài giây để phục hồi tinh thần.

Mắt cụp xuống nhìn tiểu cô nương nhỏ bé có phần gầy gò , đôi lông mi dài che giấu đi tâm tư trong đôi mắt.
Có lẽ cảm nhận cơ thể Cửu U Huyền có phần cứng đờ , Tiểu Tước lúc này mới phản ứng lại buông nàng ra.
Y phục của Tiểu Tước không biết trước đó đã ngã ở đâu nên bùn đất dính đầy trên đó , vừa này Tiểu Tước ôm lấy nàng hiển nhiên y phục của nàng cũng bị bẩn theo.

Bộ bạch y sạch sẽ đã bị vấy bẩn , Tiểu Tước xấu hổ cúi đầu không dám ngẩn đầu nhìn nàng , y hệt như hài tử mới phạm lỗi lớn.
Cửu U Huyền nhìn những vết bùn đất bị dính trên y phục , y phục màu trắng càng khiến những vết bẩn đó nổi bật hơn.
Y phục của tỷ tỷ vừa nãy sờ vào mền mại , so với y phục của mấy vị Tiểu Thư mà nàng từng giặt qua quả thực mềm hơn rất nhiều.

Xong rồi , y phục của tỷ tỷ vừa nhìn là biết chắc chắn rất đắt tiền , làm sao đây nàng không có tiền để đền.

Có khi nào tỷ tỷ tức giận thay đổi chủ ý không cứu phụ thân nữa không ?
Cửu U Huyền không nói lời nào , Tiểu Tước dè dặt ngẩng đầu lên , thấy trên mặt nàng không hiện lên chút tức giận nào trong lòng không khỏi thở phào , nhưng không vì vậy mà Tiểu Tước không sợ nàng tức giận.
"Ta...ta không có ý ! Tỷ tỷ để ta giặt lại cho ngươi !"
Thấy Cửu U Huyền vãn không nói lời nào , Tiểu Tước càng hoảng hơn , Tiểu Điền thấy thế liền vội vàng lao lên chắn trước mặt Tiểu Tước giống như vừa rồi bảo vệ nàng trước Lâm Đại Cường.
"Dù sao cũng chỉ là một bộ y phục , ta đền cho ngươi là được !"
Cửu U Huyền nhấc mắt lên nhìn Tiểu Cường , khóe miệng bỗng nhiên cong lên một độ cung mắt hơi híp lại.

"Mỗi bộ y phục của ta đều là độc nhất vô nhị không nơi nào có , vạn kim khó cầu.

Chất liệu vải may không phải là bình thường , bời vì toàn bộ đều được tạo nên bởi linh lực.

Ngươi nói ngươi đền , với chút thực lực đó ngươi có đủ để tạo một bộ như này sao ?"
Tiểu Điền há hốc mồm đứng hình vài giây.

Linh lực còn có thể dùng để làm chuyện này sao ?
"Làm anh hùng cứu mỹ nhân thì nên có chút bản linh trước đã.

Bản lĩnh không có mà dòi làm anh hùng thì chỉ có nước đi nộp mạng !"
Nói xong liền quay người bỏ đi để lại Tiểu Điền tức đến đỏ cả mặt ở đó.
Hai bàn tay Tiểu Điền nắm chặt lại , đôi mắt lóe lên ánh lửa , xem ra đã quyết tâm làm chuyện gì đó.