Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 353-354




Chương 353


Già Lam Đại Lục , Đại Lục do Thiên Đạo Trác Luân cai quản.

Nơi đây có một ngọn núi lớn chiếm đến 1/4 điện tích cả Đại Lục.
Truyền thuyết kể lại , vào thời thượng cổ , những Thần Thú đầu tiên được sinh ra , sau đó những con người đầu tiên cũng được thành hình.

Thú Tộc cùng Nhân Tộc lúc đó chung sống rất hòa bình.

Nhưng không có gì là kéo dài mãi , một trận đại chiến giữa hai tộc đã nổ ra.

Trận đại chiến kéo dài cả vạn năm , sinh linh lầm than , oán khí khắp nơi , thời gian đó được mọi người ở Già Lam Đại Lục gọi là "thời kỳ đen tối" !
Cuộc đại chiến chỉ kết thúc khi một con Kỳ Lân hi sinh bản thân thiết lập lại nền hòa bình giữa hai tộc.

Bản thể của Kỳ Lân biến thành một ngọn núi lớn chiếm tới 1/4 điện tịch cả Đại Lục để trấn giữ những linh hồn đã chết oan bởi chiến tranh.

Sau này , khi có người lên đến đỉnh núi đã trông thấy một tảng đá 5 trượng (\=23,5 mét) có đỉnh nhọn hoắt trông rất giống sừng Kỳ Lân , mà nó luôn hướng tới hướng mặt trăng mọc , vì thế liền đạt tên cho ngọn núi này là Kỳ Nguyệt Lâm.
Một ngôi làng nhỏ bên dưới Kỳ Nguyệt Lâm.
"Nãi nãi , ngươi mau xem , dưới suối có người !"
"Đúng là có người ! Hình như là một cô nương.

Mau đưa lên bờ xem còn sống không !"
Đó là một đôi bà cháu đang gặt y phục thì vô tình nhìn thấy một nữ nhân bạch y đang ngất xỉu dưới suối , bọn họ liền cứu nàng lên.

Khi nhìn thấy dung mạo của nữ nhân bạch y kia , hai bà cháu liền ngẩn ra , ánh mắt không giấu nổi sự kinh diễm.
"Cô nương nhà ai mà xinh đẹp quá !"
"Nãi nãi , vị tỷ tỷ này là Tiên Nữ sao ?"
"Không phải , có lẽ nàng chỉ là vị Tiểu Thư của gia tộc nào đó không may gặp nạn thôi.

Chúng ta mau đưa nàng về , để một cô nương ở đây thực sự không ổn !"
Nữ nhân bạch y được hai bà cháu cứu đưa về nhà.

Nàng hôn mê rất lâu , tới ngày thứ mười vẫn chưa tỉnh lại.

Tiểu Điền chống cằm nhìn ngắm nữ nhân vẫn hôn mê trên giường.
Hôm nay đã là ngày thư mười rồi , vì sao tỷ tỷ vẫn chứ tỉnh lại ?
Nữ nhân trên giường an tĩnh nằm đó , sắc mặt đã trở lên hồng thuận , nhìn qua thoạt nhìn giống như đang ngủ say.
Tiểu Điền nhìn gương mặt tuyệt sắc của nàng , cuối cùng không nhịn được mà lấy ngón tay chọc má.

Cảm giác mềm mại truyền đến từ đầu ngón tay , mặt Tiểu Điền đỏ lên.

Tỷ tỷ có làn da thật mềm , còn trắng nữa !
"Tiểu Điền , ra đây chút !"
"Cháu tới đây !"
Tiểu Điền rời đi không lâu , nữ nhân trên giường mắt khẽ run , đôi mắt dần mở ra , tầm mắt dần trở lên rõ.

Cảnh tượng xa lạ đập vào mắt.


Nàng ngồi dậy , mái tóc dài rũ xuống che khuất cả gương mặt.

Bàn tay nhấc lên , ngón tay trắng thon dài chạm lên mặt.
Gương mặt như bị tách ra , một chiếc mặt nạ thủy tinh được lấy xuống từ khuôn mặt nàng.

Trên người hiện lên một mạt ánh sáng trắng , mái tóc vốn đen đột nhiên biến thành bạch kim , thậm chí là dài thêm.
Nàng ngồi thẫn thờ , một lúc lâu sau bỗng nhiên thở dài một hơi , miệng lẩm bẩm.
"Thật muốn kiếm cái hố nào đó chui xuống !"
Đem tóc mái vuốt lên , gương mặt không có gì thay đổi nhưng chỉ là đôi dị sắc khiến cho nàng càng nổi bật.
Cửu U Huyền ngồi đó ngẩn người thêm một lúc nữa , mãi đến lúc cảm nhận được có người đang tiến lại gần đây , mới đem Ảo Ảnh Kính đeo lên biến thành bộ dáng tóc đen mắt nâu.
Tiếng cánh cửa mở ra truyền đến tai , Cửu U Huyền nghiêng đầu nhìn ra phía cửa , Tiểu Điền từ bên ngoài bước vào , đúng lúc chạm mắt nàng.
Tiểu Điển lúc đầu ngẩn người , sau đó trong đôi mắt hiện lên vẻ vui mừng , hô to chạy ra ngoài.
"Nãi nãi , tỷ tỷ tỉnh rồi !"


Chương 354


Cửu U Huyền tỉnh lại , Tiểu Điền thấy nàng cuối cùng cũng tỉnh thì vui mừng khôn xiết liền lập tức chạy ngay ra ngoài nói với nãi nãi hắn chuyện này. Vài phút sau , một bà lão tầm hơn bảy mươi tuổi chống gậy đi vào. Cửu U Huyền đoán là bọn họ dã cứu nàng.

"Tiểu cô nương , ngươi cuối cùng cũng đã tỉnh !"

"Ta đã hôn mê bao lâu rồi ?"

"Đã mười ngày rồi !"

Mười ngày ?!

Lâu như vậy sao . Đây chắc là lần hôn mê lâu nhất của nàng.

"Nói ra cũng thật kỳ lạ , tỷ tỷ ngươi rõ ràng không bị thương , đại phu nói ngươi chỉ bị nhiễm phong hàn do ở dưới nước quá lâu , vì sao lại hôn mê lâu như vậy ?"

Tiểu Điền chạy tới trước mặt nàng . Cửu U Huyền nhìn nam hài tước mặt . Tiểu Điền có phần gầy gì nhìn qua chắc chỉ có tám tuổi , trên người mặc bộ y phục cũ đã may vá rất nhiều chỗ.

Bị nàng nhìn chằm chằm như vậy , Tiểu Điền ngại ngùng cúi đầu , không khỏi nghĩ nhiều đưa tay sờ lên mặt.

Không lẽ mặt hắn dính gì cho nên tỷ tỷ mớ nhìn chằm chằm như vậy ?

Cửu U Huyền nhìn Tiểu Điền đột nhiên cúi đầu , còn tưởng bị nàng dọa sợ.

"Ta rất đang sợ sao ?"

"Không...không có !"


Tỷ tỷ xinh đẹp như vậy , sao có thể đáng sợ được !

"Vậy tại sao ngươi lại đột nhiên cúi đầu ?"

"Cái này , ta..."

Hắn không thể nói là do ngại ngừng lên mới cúi đầu được . Nam tử hán đại trượng phu nói như vậy trước mặt một nữ nhân là quá mất mặt !

"Tiểu cô nương , ngươi mới tỉnh dậy chắc hẳn là đang đói , để bà lão này đi nấu ít cháo cho ngươi !"

Hạ Hoa biết cháu mình đang ngại ngừng liền lập tức lên tiếng giải vây rồi chạy ra ngoài nấu cháo , trong nhà chỉ còn hai người.

Cửu U Huyền nhìn thoáng qua nơi mình đáng ở . Nói này chỉ là một căn nhà cũ kỹ lợp ngói bằng lá , không có phòng khác , tường đất đã có nhiều chỗ nứt ra.

"Ngươi tên là gì ?"

"Ta tên Tiểu Điền , nãi nãi ta tên Hạ Hoa . Tỷ Tỷ , ngươi tên gì ?"

Tỷ tỷ đẹp như này , tên chắc chắn cũng sẽ rất hay !

"Cứ gọi ta là Kim Lan"

Mười ngày , nàng hôm mê mười ngày , bản thân bị trôi dạc tới nơi này , vậy không biết hắn thế nào rồi , có giống như nàng bị đưa tới một nơi khác hay không ?

Càng nghĩ càng đau đầu . Tại sao hai người đi vào luôn hồi hai thời điểm khác nhau lại vẫn có thể gặp nhau vậy chứ , thậm chí là hầu như ngày nào cũng gặp nhau . Hơn nữa nàng vậy mà lại...tỏ tình hắn !


Nghiệt duyên , không đúng là nghiệp quật mới phải !

Lời tỏ tình kia của nàng với hắn không khác nào đang tự vả mặt chính mình . Hiện tại cả hai đã khôi phục trí nhớ bảo nàng đối mặt với hắn thế nào đây ?

"Tỷ tỷ , ngươi sao vậy ? Cơ thể còn chỗ nào không thoải mái sao ?"

"Không có ! Chỉ là đang suy nghĩ vài chuyện mà thôi . Tiểu Điên , đây là nơi nào ?"

"Đây là Thôn Ẩn Diễm , một thôn nhỏ dưới chân Kỳ Nguyệt Lâm !"

Kỳ Nguyệt Lâm , nàng bị trôi dac tới Đại Lục nào vậy ?

"Đây là Đại Lục nào ?"

Tiểu Điền kinh nạc nhìn nàng , sua đó lại đưa tay sờ lên chán nàng . Cửu U Huyền cũng biết bản thân nàng hỏi như vậy trong mắt Tiểu Điền chính là một người đầu óc có vẫn đề . Nhưng mà hàng cũng thể nào nói nàng chính là Thiên Đạo.

"Tỷ tỷ , ngươi không phải là trước đó đầu đập vào đâu chứ ?"

"Khụ , coi như vậy đi !"

"Đây là Già Lam Dại Lục !"

Già Lam Đại Lục , đó không phải là Đại Lục do Trác Luân cai quản hay sao . Trong thời gian hôn mê chưa thấy Trác Luân tới đưa nàng đi , xem ra là chưa phát hiện ra sự hiện diện của nàng ở Già Lam Đại Lục.

Mà Già Lam Đại Lục , hình như Đại Lục này cũng có thể tu luyện nhỉ ?!