Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 296






Nói chuyện với Bắc Chi Hạc xong , Cửu U Huyền tới chỗ Hàn Dạ Minh xem tình hình của hắn
Hàn Dạ Minh lúc này vẫn đang "hôn mê" nằm trên giường , Bạch Dạ Vũ thì đang "lo lắng" ngồi bên cạnh giường
"Hắn thế nào rồi ?"
"Hắc khi đột nhiên phá phong ấn lần hai , lần này khiến cho chúng ta trở tay không kịp.

Nhưng mà cũng may ngươi phát hiện sớm , giữ được tính mạng của hắn không gặp nguy hiểm.

Chỉ có điều..."
"Chỉ có điều cái gì ?"

"Hắn sẽ phải duy trì bộ dáng này trong một thời gian !"
Bạch Phong Thần vừa dứt lời , Hàn Dạ Minh lúc này cũng đã tỉnh.

Vừa tỉnh lại , ngay lập tức hắn đã nhìn xung quanh để tìm thân ảnh quen thuộc
Hắn nhảy xuống khỏi giường , lao nhanh tới chỗ nàng.

Tốc độ của hắn rất nhanh , nhanh tới mức mà ngay cả chính Cửu U Huyền cũng không kịp né
Hắn nhảy lên ôm trầm lấy nàng , không kịp tránh đi , Cửu U Huyền chỉ có thể giơ tay đỡ lấy hắn
"A Cửu , không phải là ngươi nói sẽ quay lại với ta sao ? Tại sao lại đi lâu như vậy , ngươi muốn vứt ta ở cái Phủ Quốc Sư đó sao ?"
Cửu U Huyền nghe hắn nói mà ngẩn người
Phủ Quốc Sư ?
Đó không phải là nơi ba năm trước nàng từng tới sao ?! Khi đó nàng và hắn cùng ở trong Phủ Quốc Sư của Chí Vĩ , lúc đó vì Tuyệt Tình Chú phát tác mà cơ thể của hắn cũng bị biến nhỏ lại như thế này
Chắc không phải là bây giờ hắn chỉ có ký ức của lúc bản thân bị biến nhỏ thôi đấy ?!
"Ngươi là Tiểu Dạ ?"
"Ta không biết ta tên là gì , nhưng mà A Cửu đã gọi ta như vậy thì chắc chắn tên của ta chính là Tiểu Dạ !"
"Ngươi tên là gì cũng không quan trọng , vấn đề là ngươi có thể xuống khỏi ngươi ta được hay không ?"
Nàng lớn tới từng này rồi nhưng chưa bao giờ bế hài tử.

Tự nhiên hiện tại lại có một hài tử nhảy lên người , có chút không biết nên xoay sở thế nào.


Mặc dù đây chính là Hàn Dạ Minh bị teo nhỏ
Cánh tay nhỏ bé bỗng nhiên ôm chặt hơn , giương mặt hắn vùi vào trong cổ của nàng
" A Cửu , ngươi lại muốn vứt ta đi ?"
Giọng nói có phần tủi thân vang lên.

Cỡ thể Cửu U Huyền bỗng nhiên cứng ngắc , ánh mắt hướng Bạch Dạ Vũ cầu cứu
Hàn Dạ Minh hiện tại cúng chỉ là một hài tử , huống chi cha mẹ hắn còn có mặt ở đây , nàng thân là tiểu bối sao có thể không nể mặt bọn họ mà động thủ đánh hắn
"Cái đó , A Huyền , dù sao bây giờ hắn cũng chỉ nhớ được một mình ngươi , hay là nể mặt Bạch Phong Thần giúp bọn ta trông chừng hắn !"
"Chuyện này..."
Hàn Dạ Minh sợ nàng không đồng ý liền lập tức giở khổ nhục kế
"A Cửu ta sợ ! Ngươi đừng bỏ rơi ta có được không ?"
Cuối cùng Cửu U Huyền vẫn là chịu thua , đồng ý trong bất lực
Cửu U Huyền không biết ngay khi nàng vừa đồng ý , Hàn Dạ Minh liền nở ra một nụ cười gian xảo y như hồ ly , bí mật đưa ánh mắt nhìn về phía ba người đứng phía sau
Cửu U Huyền bỗng nhiên cảm thấy lưng phát lạnh.

Sao nàng có cảm giác bản thân bị tính kế vậy ?
Vậy là từ sau hôm nay nàng liền có thêm một công việc mới : trông trẻ !
Trong căn phòng chỉ còn lại hai người , Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh ngồi đối diện với nhau trên giường.


Một lớn một bé ngồi nhìn nhau không nói gì
Mãi một lúc sau , hắn mới mở miệng kết thúc một màn mắt đối mắt này
"A Cửu , ta đói bụng ! Ngươi đi ăn cùng ta có được không ?"
"Ngươi mà...!" Cũng biết đói sao ?
Chưa kịp nói hết , nàng mới nhớ tới lúc này bản thân hắn cũng chỉ là một tiểu hài tử.

Đã là hài tử tất nhiên sẽ không tránh được bị đói
"Vậy ngươi muốn ăn cái gì ?"
"Ta muốn...ăn đồ ngươi nấu !"
Đồ nàng nấu ?
Nàng đâu có biết nấu đâu ? Nhưng chắc nấu ăn cũng không khó đâu
Nàng từng nhìn Cửu U Hoàng nấu , nhìn qua rất đơn giản , làm giống luyện đan chắc là ổn !
Và thế là một lớn một nhỏ dẫn nhau tới nhà bếp.

Một Cửu Đế chưa từng làm những việc nữ công gia chánh, khi lần đầu vào bếp , nhìn một đống nguyên liệu trước mặt , bỗng nhiên cảm thấy hoa mắt , hoàn toàn không biết nên bắt đầu từ đâu !