Chương 237
Vấn đề khác ? Còn có chuyện gì nữa sao ?
Thủy Thi Nhã nghe thấy nàng nói như vậy , trong lòng lập tức trở lên bất an.
Nàng ta biết chuyện khác mà Cửu U Huyền nói chính là chuyện của Lạc di nương và Thủy Tư Hạ.
Cứ có cảm giác nàng đã biết chuyện gì đó.
Nhưng sau đó lại tự trấn an bản thân
Yêu Nữ này nói ra chuyện Lạc di nương và Thủy Tư Hạ thì đã sao.
Những người chứng kiến cái chết của Thủy Tư Hạ hôm đó toàn bộ đã bị nàng diệt khẩu.
Muốn biết trừ phi xuống Điện Diêm La hỏi
Không biết Thủy Thi Nhã là quá tự tin hay là quá coi thường Cửu U Huyền.
Bất quá mặc kệ , đợi lát nữa nàng sẽ nói cho Thủy Thi Nhã biết thế nào là sống không bằng chết
"Ngươi nói xem Lạc di nương và Thủy Tư Hạ làm sao mà chết ?"
"Còn không phải là do ngươi xúi giục bọn họ trộm đi bảo vật của Thủy Gia ta , khiến cho bọn họ hộ thẹn mà sợ tội tự sát hay sao ? Yêu Nữ nhà ngươi dù không hại chết La Nhi nhưng lại hại chết thị thiếp cùng nữ nhi của ta , tội này quả thực không thể tha thứ ! Bệ Hạ , ngươi mau mời cao tăng của Thanh Nguyên Quốc chúng ta tới trừ khử Yêu Nữ này !"
Thủy Thi Nhã chưa kịp nói , Thủy Học Hữu đã hùng hổ kết tội nàng
La Nhi ? Nghe thật buồn nôn !
Khi nàng giả thành Thủy Thanh La, hắn mở miệng ra là một câu nghịch nữ , hai câu nghịch nữ.
Bây giờ bầy ra bộ dáng muốn báo thù , quả thật là không biết xấu hổ !
" Thủy Học Hữu, ngươi chính là thứ cặn bã !"
"Ngươi nói cái gì ?"
"Ta nói ngươi chính là thứ cặn bã ! Ngươi nói ta xúi giục hai người bọn họ trộm đi bảo vật của Thủy Gia các ngươi , vậy thì bảo vật Thủy Gia là cái gì ?"
"Là Bình Bích Ca ! Một chiếc bình ngọc bích , có giá trị lớn !"
Không phải chỉ là một cái bình thôi sao , giá trị có thể lớn tới đâu .Nàng có những thứ so với cái bình còn có giá trị hơn nhiều
Cửu U Huyền dường như đã quên , nói này là Tục Giới , giá trị vật chất ở đây đương nhiên không thể nào so được với Đại Lục
" Ở đây ai biết định giá , qua đây giúp ta xem những chiếc bình này !"
Từ trong không gian lấy ra mười cái bình , tất cả đều là màu ngọc bích , bình nào bình nấy hoa văn đều vô cùng tinh xảo , vừa nhìn là biết giá trị không nhỏ
Bình ngọc bích gì đó nàng có rất nhiều !
Mặc dù có kiêng kị Cửu U Huyền sẽ đột nhiên nổi điên giết người , nhưng cuối cùng vẫn có người nhịn không được mà đi ra tới
"Yêu...À không , ý ta là vị tiểu thư này , ta là Giám Định sư của tiệm cầm đồ , danh Lý Uy.
Không biết có thể để ta thử xem được không ?"
"Có thể !"
Lý Uy là cái tên không mấy xa lạ ở Thanh Nguyên Quốc , hắn có đôi mắt vô cùng tinh tường , nhưng món đồ mà hắn giám định qua đều được bán ra với con số vô cùng lớn
Lý Uy tỉ mỉ xem từng chiếc bình một.
Không xem thì , xem xong không khỏi kinh ngạc
"Đây...đây là...!"
Lý Uy nói không thành câu , mọi người tưởng hắn sảy ra chuyện.
Thủy Học Hữu lập tức kinh thường nói
"Chỉ là mấy cái bình tầm thường mà cũng đòi so sánh với bình Bích Ca của Thủy Gia ta.
Lý Uy phản ứng như vậy chắc là trên bình hạ yêu thuật rồi !"
Nhưng rất nhanh ,Thủy Học Hữu đã bị vả mặt.
Lý Uy hít sâu một hơi lấy lại tinh thần
"Không phải , ta vẫn bình thường ! Chẳng qua quá kinh ngạc với chất liệu và tuổi đời của mười chiếc bình ngọc bích này mà thôi !Những chiếc bình ngọc bình này được chế tác từ ngọc bích thượng hạng.
Ta đoán chúng đều tồn tại mấy trăm năm.
Bình Bích Ca so với mười chiếc bình ở đây thì chẳng là gì !"
Vẻ mặt Thủy Học Hữu như ngậm phải ruồi . Những lời vừa rồi chẳng khác nào đang vả mặt , mà cái vả mặt này có thể nói là vô cùng đau
" Mười chiếc bình ở đây , giá trị tuyệt đối không dưới 5000 vạn lượng vàng !"
Câu nói này của Lý Uy càng khiến mọi người dậy sóng . Một chiếc bình đã có giá lên trời , nếu vậy cả mười chiếc thì là bao nhiêu tiền chứ ?
Tùy tiện lấy ra mấy bình cũng đã có giá lên đến 5000 vạn lượng vàng , như vậy mà còn cần đi xúi giục người khác trộm giúp sao ?
"Thủy Học Hữu, ngươi cũng nghe rồi đấy . Ta mà cần trộm một cái bình nát của Thủy Gia các ngươi sao ?"
Ánh mắt tất cả mọi người nhìn mười chiếc bình ngọc bích không hề che giấu đi sự tham lam , ngay cả Thanh Nguyên Đế và Vân Văn Duệ đều không ngoại lệ
Nếu như có thể chiếm lấy mười chiếc bình ngọc bích này , quốc khố sẽ càng thêm giàu !
Cửu U Huyền nhìn những ánh mắt đang dán chặt vào mười chiếc bình ngọc bích , không nhịn được mà bật cười
"Ngươi cười cái gì ?"
"Không có gì ! Chỉ là đơn giản thấy buồn cười mà thôi !"
Tham lam bản chất khó thay đổi của con người !
Đem mười chiếc bình ngọc bích thu lại trong sự nuối tiếc của mọi người . Mười chiếc bình ngọc bích này đối với nàng chẳng là gì , cho dù đập vỡ toàn bộ nàng cũng không tiếc . Hoặc là có thể cho đi toàn bộ mà không hề do dự . Bất quá không phải ở đây !
"Bây giờ quay về chuyện chính . Thủy Thi Nhã, ngươi nói xem mẹ con Lạc di nương chết như thế nào !"
"Các nàng chính là sợ tội tự sát !"
" Vậy sao ?"
Cửu U Huyền cúi người bóp miệng Thủy Thi Nhã ra ném một viên thuốc cho nàng ta ăn . Mặt Thủy Thi Nhã biến sắc , biết thứ bản thân chẳng phải là đồ đại bổ gì . Lý Hương Cầm sắc mặt cũng kém đi không kém , lao lên kết quả bị nàng không thương tiếc đánh bay ra xa . Đầu Lý Hương Cầm đập xuống đất ngất đi
"Mẫu thân ! Yêu Nữ , ngươi cho ta ăn thứ gì ?"
"Ngươi nói xem !"
Mắt nàng hiện lên ý cười tà mị . Bên trong Vân Thiên , bốn người nhìn chủ nhân nhà mình đôi mắt hiện lên ý cười , trong lòng không khỏi cảm thấy bi ai thay cho Thủy Thi Nhã
Lúc chủ nhân nguy hiểm nhất không phải là lúc tức giận , mà là lúc đôi mắt hiện lên ý cười tà mị như vậy . Chờ đón Thủy Thi Nhã chính là sống không bằng chết !
Quả nhiên không bao lâu, Thủy Thi Nhã cảm thấy cơ thể trở lên vô cùng khó chịu . Từng cơn đau nhói truyền đến . Khuân mặt trở lên vặn vẹo
Cứ tưởng như này là xong , nhưng không ! Thủ đoạn thật sự của Cửu U Huyền không chỉ có vậy
Nàng lại lấy ra một lọ đất to bằng đầu người , đem nắp mở ra , một chất lỏng đặc đổ hết lên người Thủy Thi Nhã
"Đây là một loại mật hương , có thể giúp giảm đau bụng , tiêu chảy , giúp máu lưu thông . Nhưng mà đồng thời cũng là thứ côn trùng thích ăn nhất !"
Đối với mấy cái thủ đoạn tra tấn người khác nàng rất ít khi dùng , thường sẽ trực tiếp giết cho lẹ . Nhưng một khi máu ác nữ lên đến não , thì Cửu U Huyền tự tin có thể giúp người khác cảm nhận được thế nào là sống không bằng chết !
Tất cả mọi người bỗng nhiên cảm nhận được thứ gì bò dưới chân , nhìn xuống thì hoảng sợ . Có mấy người nhát gan , hay sợ côn trùng đều nhịn không được mà hét lên
Dưới chân vô số côn trùng kích thước khác nhau , đủ loại đang bò về một hướng . Mà hướng kia lại chính là hướng Thủy Thi Nhã đang bị trói quặn quại trong đau đớn
Bọn chúng bị mật hương dẫn dụ , bò lên cắn xé Thủy Thi Nhã. Đau đớn tăng lên gấp mấy lần . Nhìn cảnh này mà mặt ai nấy cũng tái đi
Chỉ riêng đầu sỏ gây tội là vẫn bình thản . Thậm chí còn tốt bụng nhắc nhở
"Viên thuốc mà ngươi uống vừa nãy mặc dù khiến cho ngươi đau đơn nhưng đồng thời cũng giúp ngươi dù có đau đớn cỡ nào cũng vô cùng tỉnh táo . Hơn nữa còn ngươi sẽ không phải chết ngay đâu , bởi vì ngươi có thể sống trong tình trạng này tới ba ngày cơ !"