Cửu U Huyền vừa rời khỏi Vân Thiên thì liền thấy ngay Ngọc Thượng Sắc, hắn thấy nàng liền lập tức đi tới , trên gương mặt còn hiện lên một chút nghiêm trọng
" Cuối cùng thì cũng tìm được ngươi !"
" Xảy ra chuyện gì ?"
Để cho một Thiên Đạo lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng như vậy , xem ra là chuyện này không phải chuyện nhỏ !
" Có một chuyện , không tính là nghiêm trọng nhưng nếu không giải quyết chỉ sợ thiên hạ loạn !"
" Chuyện gì mà có thể khiến cho ngươi bận tâm như vậy ?"
" Ngươi cũng biết đại chiến hai giới Ám Quang năm xưa có không ít tàn dư Ám Giới chạy trốn , hiện tại bọn chúng đang lẫn trốn ở trên khắp Thập Tứ Giới !"
" Thì sao ? Không lẽ bọn chúng đã chạy tới đại bàn của ngươi gây chuyện ? Đừng nói với ta là đường đường là một Thiên Đạo lại đi sợ bọn chúng đấy ?"
" Lão tử mà sợ bọn chúng ?!"
" Nếu vậy ngươi tự giải quyết đi.
Đừng tìm ta !"
Ngọc Thượng Sắc biết nàng muốn đi , liền nhanh chân chặn lại
" Ngươi muốn giúp hay không thì cũng nghe ta nói hết đã.
Năm đó , có một kẻ khi trận chiến diễn ra một nửa đã nghe theo lệnh Ám Đế mà rời đi.
Kẻ kia sau khi chạy thoát thì liền tới thế giới này của ta bị ta phát hiện.
Cứ tưởng rằng sẽ phải đánh một trận , ai mà ngờ được kẻ đó lại tự đi phong ấn bản thân , nhờ đó mà thoát chết một lần.
Người này chắc chắn là ngươi đã nghe nói qua một lần "
" Ai ?"
" Mị !"
Mị?! Nàng nhớ trong những ghi chép liên quan thì Mị chính là cánh tay trái của Ám Đế , tính cách tàn bạo , tu vi cao cường , vô cùng thích mĩ nam tử.
Nàng ta tu luyện Mị Thuật !
" Vậy là Mị đã phá phong ấn ?"
" Phải ! Hiện tại cũng không biết đã chạy tới nơi nào , ta đã dùng toàn lực cũng chưa tìm ra.
Ta nghi ngờ nàng ta có thể đã chạy tới thân xác ai đó trú ngụ , cho nên mới tìm không ra !"
" Vậy ngươi không nghĩ là Mị sau khi phá phong ấn đã chạy tới thế giới khác sao ?"
Xem ra Mị là một nhân vật có IQ rất cao.
Biết là đánh không lại nên tự phong ấn , sau khi thoát ra lại nghĩ tới việc chạy tới thân xác người khác trốn.
Nàng đột nhiên muốn gặp người được gọi là cánh tay phải của Ám Đế sẽ có bản lĩnh lớn ra sao !
" Chuyện này ngươi yên tâm , Mị mới phá phong ấn đã tiêu hao không ít linh lực , trong thời gian ngắn không thể nào mà phục hồi được.
Hơn nữa đã cũng đã đề phòng bất trắc , chỉ cần Mị dám xé rách không gian thì chắc chắn sẽ có một trận pháp đang đợi nàng ta !"
Ngọc Thượng Sắc nói một cách rất là tự tin.
Trận pháp đó là do đích thân Hàn Dạ Minh bố trí đấy !
" Trước chúng ta không nói chuyện này , hôm qua ngươi đồng ý với ta một điều kiện , không biết còn tính hay không?"
Ngọc Thượng Sắc hơi ngẩn ngươi.
Hình như là có chuyện này.
Bởi vì chuyện của Mị mà hắn đã đem chuyện này vứt một góc.
Nếu không phải nàng nói thì hắn cũng không nhớ
" Nói đi , ngươi muốn gì ?"
" Ta muốn có thể tùy ý sát người ở thế giới này !"
" Không được !"
Nàng nói cũng thực hay , nếu mà ai cũng đưa ra điều kiện kiểu này vậy không phải phải là Thiên Đạo như hắn dùng để trưng bày thôi sao ?
Cửu U Huyền bị từ chối cũng không tức giận , trong mắt lóe lên tia tính kế
" Ngươi cũng biết rồi đấy , có rất nhiều kẻ không biết sống chết cứ thích chạy tới chọc giận ta , dù có bị ta dậy dỗ cho một bài học thì vẫn chứng nào tật lấy.
Mỗi lần ta nổi sát ý thì ngươi lại phải chạy tới ngăn cản , không phải rất mệt sao ? Thay vì như vậy sao ngươi không đồng ý điều kiện của ta.
Ngươi có thể yên tâm , ta tuyệt đối sẽ không giết người vô tội , có khi còn tiện thể giúp ngươi diệt trừ mấy mỗi hiểm họa sắp diễn ra nữa đấy !"