Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 218






Diệp Băng Băng bắt đầu hành động , người ở hoàng cung tất nhiên không thể nào ngồi yên.

Nghe thuộc hạ bẩm báo chuyện này , sắc mặt Vân Văn Duệ và Thanh Nguyên Đế lập tức xấu đi.

Cả hai người không thể ngồi yên được nữa , lập tức bãi giá Dạ Vương Phủ.

Nhưng vừa tới đại môn liền bị chặn lại
Không thể xông vào , cũng chẳng thể làm gì khác , Thanh Nguyên Đế dù tứ giận đến mấy cũng chỉ có thể hậm hực trở lại cung
Chỉ là một câu chuyện nhỏ phát sinh trong hoàng cung nhưng lúc này ngõ lớn ngõ nhỏ , hay tử lâu nó đã trở thành đề tài hot.


Còn có người vậy mà không sợ chết chạy tới trước cửa phủ Dạ Vương Phủ ngồi một góc hóng tình hình
Mọi chuyện cho dù có rầm rộ ra sao thì nàng không biết.

Bởi vì lúc này căn nhà nhỏ bên trong Vân Thiên , trên chiếc giường, Cửu U Huyền ngủ say.

Nàng không biết bản thân đã mất ý thức trong bao lâu.

Khi tỉnh lại đôi mắt vẫn còn rất mơ hồ , cứ có cảm giác chỗ nào không đúng nhưng nhất thời nghĩ chưa ra
Sau một lúc định hình lại , nàng mới phá hiện chỗ không đúng.

Vết thương từ ba năm trước đã hoàn toàn bình phục , điều này khiến nàng vừa vui mừng vừa kinh ngạc.

Mà khoan , hình như có thứ gì đó bên trong thức hải của nàng
Cửu U Huyền dùng linh lực thâm nhập vào thức hải , phát hiện không biết từ khi nào mà xuất hiện thêm một cây đại thụ rất lớn.

Điều đặc biệt là toàn thân đại thụ đều là màu đỏ , đỏ như huyết !
Cái gì đây ? Sao tự nhiên thứ hải của nàng lại có thêm một cái cây vậy ?
Trong đầu hiện lên những hình ảnh cuối cùng trước khi ngất.


Cửu U Huyền giật mình muốn ngồi dậy nhưng phát hiện cơ thể giống như có thứ gì đó trói chặt ghì xuống giường.

Nhìn lại thì mới phát hiện chẳng có xiềng xích gì cả , đó là Hàn Dạ Minh!
Hắn đem nàng ôm chặt , đầu tựa vào vai nàng , hắn ôm rất chặt , giống như sợ nàng chạy vậy
Nghĩ tới cây huyết đại thụ kia đột nhiên xuất hiện bên trong thức hải , Cửu U Huyền lập tức trở lên không tốt.

Không cần nói cũng biết thủ phạm là ai
Không chút lưu tình đem hắn đạp một phát xuống giường.

Lực dạo của nàng rất mạnh , dù ở bên ngoài còn nghe dược một tiếng "rầm" thật to
Thực ra lúc nàng tỉnh , hắn đã tỉnh , chẳng qua là muốn ôm nàng thêm một lúc nữa.

Ai mà ngờ tiểu nhân nhi này không biết thương tiếc hắn mà đạp một cái.

Cũng may là chưa đoạn tử tuyệt tôn
" Ngươi muốn mưu sát phu quân sao ? Lực dạo mạnh như vậy nhỡ như hỏng rồi nửa đời sau của ngươi phải làm sao đây ?"
" Ta hiện tại còn muốn giết ngươi đấy !"
" A Cửu , ta cái gì cũng chưa làm , tuyệt không nhân lúc ngươi ngủ làm ra những chuyện quá mức !"
Vẻ mặt kia không thể nào chân thật hơn.


Nàng đương nhiên biết hắn chưa đối với nàng làm chuyện quá mức , nếu không hiện tại nàng đã đi chầu ông bà rồi
" Huyết đại thụ bên trong thức hải ta là chuyện gì , tốt nhất giải thích rõ ràng !"
" Ta chỉ là sợ ngươi lại bỏ đi không muốn nhìn thấy ta nên mới dùng một giọt huyết của mình lại kết hợp với pháp chú gần giống với Liên Tâm Chú , tạo thành một huyết chú độc nhất vô nhị , đưa vào thứ hải của ngươi.

Nó biến thành một cây đại thụ cắm rễ ở đó.

Sau này dù ngươi ở đâu , đi đâu ta đều có thể biết.

Thứ mày cũng không thể xoá.

Đây chính là điều kiện của ta !"
" Ngươi nói cái gì ?!"
Khuân mặt nàng trầm xuống.

Ba năm trước nàng dùng nửa cái mạng đem liên kết cắt dứt để bọn họ không tìm được vị trí của nàng , ba năm sau không những bị hắn xoá bỏ còn tiện thể gắn luôn một cái định vị ngay trong cơ thể nàng