Cả con hẻm nhỏ vang lên tiếng kêu của Thủy Thi Nhã cùng với những tiếng d@m đãng của đám nam nhân.
Người bên ngoài nghe được cũng chẳng để tâm.
Mấy chuyện như này ở Phố Quỷ cũng chẳng phải hiếm lạ gì
Nam nhân kia nói là rời đi nhưng thực chất cũng chỉ đứng cách đó không xa.
Hắn vẫn phải chờ khi trời gần sáng để đưa Thủy Thi Nhã trở về
Bỗng một giọng nói vang lên từ đằng sau khiến cho hắn không khỏi giật mình
" Kỳ Lân ?!"
Nam nhân kia chính xác chính là Kỳ Lân , cho dù trên mặt lúc này đeo mặt nạ nhưng nàng vẫn có thể nhận ra hắn
Kỳ Lân nhìn thấy Cửu U Huyền, ngay lập tức lộ ra cung kính
" Chủ mẫu !"
Nghe cách xưng hô này , Cửu U Huyền không khỏi nhíu mày
" Ngươi xưng hô sai !"
Kỳ Lân cũng biết nàng vẫn còn giận chuyện kia nên cũng không dám nói gì.
Đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó , hắn vội vàng nói
" Chủ...Cửu Đế , nơi này không được sạch sẽ , chi bằng chúng ta tới nơi khác nói chuyện !"
Nếu như chủ nhân biết hắn để cho chủ mẫu nhìn thấy mấy cảnh tượng dơ bẩn này , còn không phải sẽ đem hắn rút gân lột da hay sao ?!
Cửu U Huyền không nói gì xoay người rời đi , Kỳ Lân lập tức đi theo.
Hai người tới một tử lâu trong Phố Quỷ.
Nàng tùy ý tìm một gian phòng riêng yên tĩnh , thuận thiện gọi vài món tới
" Ngươi tính đứng tới bao giờ ? Ngồi đi !"
" Ta không dám! "
Cửu U Huyền nhìn Kỳ Lân đứng ở tận góc phòng , không khỏi khó hiểu
" Ngươi bị làm sao vậy ? Đường đường là thần thú thượng cổ chẳng lẽ lại sợ ta ăn thịt ngươi ?"
" Không phải ! Ta chỉ đơn giản là muốn đứng !"
" Nếu thích thì cứ đứng đó đi !"
Kỳ Lân trong lòng thở phào một hơi.
Nếu như hắn thật sự ngồi xuống đó thì chắc chắn vị chủ nhân kia của hắn sẽ ngay lập tức xuất hiện xé xác hắn
Người ngoài chỉ biết Hàn Dạ Minh bên ngoài tàn nhẫn , lạnh lùng , không mấy quan tâm đến những thứ khác , nhưng lại không biết tính chiếm hữu của hắn rất cao.
Đặc biết tính chiếm hữu này còn nhảy lên một tầng mới sau khi hắc khí phá phong ấn.
Thứ có thể lọt vào mắt hắn không nhiều nhưng một khi nhìn trúng trừ phi hắn chết nếu không thì đừng hòng kẻ khác cướp được !
" Ta rất tò mò , Thủy Thi Nhã rốt cuộc đã làm cái gì mà khiến cho một người lạnh lùng như Hàn Thiếu Chủ tức giận tới mức sai ngươi đi hủy hoại nàng ta "
" Có lẽ là bởi vì nhìn không vừa mắt !"
Vừa nãy hắn có truyền âm về cho chủ nhân.
Chủ nhân nói không cần nói cho chủ mẫu nguyên nhân.
Hắn trở lời như vậy chắc là được rồi
" Không vừa mắt liền tới hủy ?! Nếu như Hàn Thiếu Chủ không vừa mắt gia tộc nào đó chắc không phải là cũng giống như Thủy Thi Nhã tới diệt gia tộc người ta đó chứ ?"
"Khụ...không tới nỗi đó !"
Kỳ Lân hối hận rồi , hối hận tại sao hắn không để tên nhiều chuyện Cùng Kỳ kia đi.
Tự nhiên hắn lại đi nhận làm chuyện này làm gì , giờ nói chuyện với chủ mẫu áp lực muốn chết !
Còn vị chủ nhân kia nữa.
Cứ cách một lúc liền cảnh cáo hắn tránh xa chủ mẫu ra.
Cho dù có cho hắn mười lá gan đừng nói là tới gần , nhìn hắn còn không dam nữa !
Còn lúc này tại Dạ Vương Phủ, vị mỗ chủ nhân thông qua khế ước với Kỳ Lân nhìn mọi chuyện
Nghe thấy nàng một câu Hàn Thiếu Chủ, hai câu Hàn Thiếu Chủ thì cảm thấy vô cùng khó chịu, đôi mắt trở lên u oán
Nàng có thể không cần gọi hắn như vậy !
Trong lòng không khỏi nghĩ đến những gì lão cha hắn từng nói
" Theo đuổi nữ nhân cũng rất dễ , chỉ cần quan tâm , chăm sóc chu đáo , khi nàng cần là phải có mặt ngay lập tức.
Nhưng mà đối với người như Cửu U Huyền, không chỉ quan tâm chăm sóc bình thường thôi đâu , mưa dầm thấm lâu , còn phải kiên trì.
Nhiều lúc cần phải trở lên vô sỉ chút !"
Ân , kiên trì , chỉ cần kiên trì là A Cửu sẽ động lòng với hắn