Điện Thánh Nữ
"Cung công tử, sao ngươi lại vào được điện Thánh Nữ?"
"Ta không phải là người vòng vo, nên sẽ vào thẳng vấn đề! Cung Minh nói ngươi thích ta?"
Lam Tiên mặt thoáng qua chút xấu hổ.
Dù sao cũng là một nữ nhân, bị hỏi thẳng như vậy dĩ nhiên sẽ xấu hổ.
Mặc dù vậy, Lam Tiên vẫn thành thục gật đầu
Nhận được câu trả lời từ Lam Tiên, Cửu U Huyền chỉ biết vỗ trán lắc đầu
Nàng đang suy nghĩ không biết có nên dùng nam trang nữ hay không.
Lần trước là công chúa, lần này là thánh nữ
"Lam Tiên, chúng ta không thể! Bởi vì ta là nữ nhân!"
Nói xong nàng tháo Ảo Ảnh kính xuống, hồng y nam trang lập tức thành bạch y nữ trang, mái tóc đen chuyển thành bạch kim dài tới đầu gối, đôi mắt trở lại thành dị sắc yêu đồng, chiều cao cũng giảm xuống phù hợp với một hài tử mười bốn tuổi!
Lam Tiên nhìn thấy sự biến hoá như vậy, chân có chút đứng không vững
Hắn vậy mà lại là một...nữ nhân?!
Lần đầu tiên nàng thích một người.
Nhưng thật trớ trêu, người nàng thích lại là một nữ nhân.
Chuyện này buồn cười làm sao?!
"Hơn nữa, ca ca ta thích ngươi!"
Cung Thần....hắn thích nàng!
Nàng không giỏi nói chuyện tình cảm nên chỉ có thể đến, những chuyện còn lại phải dựa vào Cửu U Hoàng rồi
Vừa quay người lại thì thì thấy Cửu U Hoàng y phục nhếch nhác, người toàn mùi rượu đứng đó
Nàng nhìn hắn một cái rồi rời đi, để lại không gian riêng cho hai người
Không biết hai người im lặng bao lâu, Cửu U Hoàng cuối cùng cũng chịu không nổi nữa mà mở miệng
"Lam Tiên, ta...ta!"
Hắn không biết nên nói sao cho đúng, sợ nói sai nàng sẽ giận
"Ngươi tên thật là gì?"
Vừa rồi khi biết Cung Duệ là nữ nhân, nàng đã biết đó không phải tên thật của họ
Cửu U Hoàng không ngờ nàng lại hỏi như vậy, không chút do dự nói
"Cửu U Hoàng, tên của ta là Cửu U Hoàng!"
"Cửu U Hoàng, tên thực hay!"
Lam Tiên bình tĩnh nói, mắt không gợi sóng.
Cái này càng làm Cửu U Hoàng mạc danh hoảng hốt
"Lam Tiên, bọn ta cũng không phải cố ý lừa nàng.
Bởi vì thân phận đặc thù, cho nên..."
"Ta không trách các ngươi, cũng không có tư cách đó! Nếu trách thì nên trách ta.
Tại sao lúc đầu lại thích muội muội ngươi!"
Lam Tiên tự diễu.
Cửu U Hoàng ngẩn người
Lam Tiên thích...Huyền Nhi?!
Hôm qua nàng nói đã có người thích, lúc đó hắn vô cùng khó chịu.
Hàn Dạ Minh nói hắn đang ghen.
Nếu vậy, hắn đang ghen với Huyền Nhi?!
"Cũng may chỉ là thích, nó chưa lún sâu.
Chỉ cần một đêm thôi, ta liền có thể thoát ra khỏi đoạn tình cảm trớ trêu này!"
Tính cách dứt khoát này thực ra có vài phần giống với Cửu U Huyền.
Cầm được buông được, không hề lụy tình!
"Vậy ta có thể chờ Tiên Nhi!"
Lam Tiên ngẩn người, hắn có ý gì? Khoan, hắn hình như mới gọi nàng là...Tiên Nhi?!
"Ngươi gọi ta là cái gì?"
"Tiên Nhi a!"
"Khỏi đừng có gọi ta như vậy!"
Ngoại trừ đế quân có thể gọi thẳng tên nàng ra thì không ai được phép.
Còn về Tường Vy thì là do khi ở một mình chung với nàng thì có thể gọi.
Lần đầu tiên bị một nam nhân mới quen gọi như vậy, có chút lạ lẫm, cũng có chút...vui vẻ!
Đợi đã! Nàng vui cái gì?
"Tiên Nhi, nàng từng nói chỉ có đế quân mới nhìn thấy dung nhan.
Vậy ta nhìn thấy dung nhan của nàng rồi có phải nàng chỉ có thể gả cho ta không?"
"Ta..."
Lam Tiên á khẩu không nói được.
Chuyện này hắn một chữ cũng không nói sai!
Nàng hình như nhìn thấy mặt của hắn dày thêm mấy tầng!
Cái này toàn bộ đều là công lao của Hàn Dạ Minh! Hắn nói theo đuổi nữ nhân cần phải mặt dày một chút, thì mới có thể ôm tức phụ về nhà!.