Tại Đế Đô, Nguyệt gia mặc dù không phải là gia tộc đứng đầu nhưng địa vị cũng không thấp
Gần hai mươi năm trước, Nguyệt gia chỉ là gia tộc bình thường không có sức ảnh hưởng gì, nhờ nguồn tài nguyên mà Nguyệt phu nhân để lại sau khi qua đời, Nguyệt gia mới phất lên như diều gặp gió
Nơi ở của Nguyệt gia
"Bà chủ, Hà Giai tới!"
Người hầu nữ tới cung kính nói với người phụ nữ xinh đang ngồi trên chiếc ghế sofa
Người phụ nữ đó gương mặt xinh, làn da được bảo dưỡng và trang điểm tỉ mỉ nên gương mặt nhìn xơ qua cũng chỉ gần ba mươi!
Nghe thấy hầu gái nói, đôi mắt người phụ nữ loé lên tia kinh ngạc nhưng ngay sau đó biến mất
"Bà ta tới làm gì? Thôi kệ đi, nếu đã tới có lẽ là liên quan tới tạm chủng kia! Dẫn bà ta vào đi!"
"Vâng!"
Hầu gái đi ra ngoài, không bao lâu liền trở lại, đằng sau còn thêm một người, mà người này lại chính là Thím Hà!
"Nói đi! Có chuyện gì?"
Người phụ nữ kia không thèm nhìn Thím Hà một cái, chỉ chăm chú vào ly trà trong tay, trong đôi mắt còn loé lên sự kính thường
"Phu nhân, hôm nay Nguyệt Tĩnh Anh dẫn hai người về biệt thự tư nhân!"
"Thì sao?"
Nếu đã dẫn về thì có lẽ là bạn bè gì đó mới quen, chuyện như vậy có đáng để nói sao?
"Chuyện này đúng là không có gì để nói, nhưng không biết có phải cố ý hay không, một trong hai người đó tự nhiên nhắc đến mẹ của Nguyệt Tĩnh Anh!"
Người phụ nữ kia nhíu mày một cái
"Chắc là vô tình thôi! Cả Đế Đô này ai chẳng biết mẹ Nguyệt Tĩnh Anh mất vì bệnh!"
"Nhưng tôi luôn thấy không an tâm!"
Một khi sự thật bị phơi bày, dù tình cảm bà và Nguyệt Tĩnh Anh có tốt cỡ nào thì cũng sẽ!
"Hà Giai, bà cứ quay về đi! Tôi sẽ cho người điều tra hai người kia!"
Biệt thự tư nhân của Nguyệt Tĩnh Anh, phòng Cửu U Huyền
"A Cửu không sợ Nguyệt Tĩnh Anh sẽ nói ra sự hiện diện của Thiên Tứ sao?"
Hàn Dạ Minh, nằm trên giường, một tay chống dầu, một tay không ngừng nghịch mái tóc bạch kim của Cửu U Huyền.
Nàng lúc này đã đem Ảo Ảnh kính tháo ra, hắn cũng như vậy, tháo Ảo Ảnh kính ra
"Ngươi cảm thấy nàng có thê nói ra?"
Đương nhiên là không!
Vì đề phòng bất trắc Cửu U Huyền còn sử dụng cấm ngôn chú!
"A Cửu!"
"Chuyện gì?"
"Cũng đã muộn rồi a!"
Giọng nói đầy tà mị vang bên tai nàng, gương mặt Cửu U Huyền không đổi sắc liếc hắn một cái rồi lấy tay chỉ phía ghế sofa trong phòng
"Ngươi ngủ ở đó!"
Hắn nhìn chiếc ghế sofa kia một cái sau đó ủy khuất nói
"Nó nhỏ quá!"
"Vậy ngươi ngủ trên gương ta ngủ trên sofa!"
"A Cửu!"
"Im miệng! Ngươi còn nói nữa ta cho ngươi tịnh thân nhập cung!"
"Tịnh thân rồi sau này sao có thể sinh tiểu bảo bảo?!"
Mỗ Minh Đế không biết liêm sỉ hay xấu hổ gì nói, đem nàng đè xuống giường.
Cửu U Huyền giờ mới phát hiện da mặt của hắn so với tường thành còn dày hơn!
"Cút!"
Một tiếng gầm nhẹ truyền tới, Cửu U Huyền không thấy đâu nữa, chỉ còn lại một mình Hàn Dạ Minh trong căn phòng
Ánh mắt hắn trầm xuống
Việc Vân Thiên lần nữa hợp nhất quả nhiên không thể kéo dài!
Không sai! Cửu U Huyền chính đã chạy vào Vân Thiên
Gương mặt lúc này đâu còn vẻ lạnh nhạt như lúc nãy.
Gương mặt lúc này trở lên nóng và đỏ.
Trong lòng âm thầm mắng người nào đó!
_________________________
Chào các độc giả!????????
Đáng lẽ là đăng lên từ mấy ngày trước rồi đấy, mà app sảy ra lỗi!
Ba ngày trước mình có lên thấy trên Facebook trang mangatoon có một cũng là tác giả đang kêu là không đăng được truyện nên mình cũng không dám đăng!
Hôm nay đăng lên thử xem có sao không!
Và điều cuối cùng: Chúc mọi người Trung Thu vui vẻ ! ????????????????????????.