Hàn Dạ Minh cũng cảm nhận được gì đó, nhoáng cái liền xuất hiện bên cạnh Cửu U Huyền
"Có chuyện gì vậy?"
Nguyệt Tĩnh Anh khó hiểu nhìn hai người.
Nhưng đồng thời không khỏi cảm thán tốc độ của Hàn Dạ Minh!
Cánh cửa kính được bật tung ra, một nam nhân trung nhiên xuất hiện
Nguyệt Tĩnh Anh:"Chú này là ai? Mà dạo này đang thịnh hành cổ phục sao?"
Ầm ầm!
Lời Nguyệt Tĩnh Anh vừa dứt, sấm chớp lập tức nổi lên, cô sợ hãi nắm ôm lấy Cửu U Huyền
"Ngươi đừng có dọa nàng!"
Lời của nàng quả nhiên có hiệu lực, sấm chớp lấp tức đình chỉ
Hàn Dạ Minh:" Thiên Đạo ngươi rất rảnh rỗi?!"
Người đến đúng là Thiên Đạo cai quản.
Nếu Thiên Đạo đã biết vậy cũng không giấu nữa!
"Câu đó là bổn toạ hỏi các ngươi mới đúng! Chẳng lẽ Tinh Phong đại lục và Quang giới không đủ rộng, các ngươi chạy tới nơi nhỏ bé này làm cái gì?"
Nếu không phải hắn phát hiện ra vết rách không gian thì cũng biết hai người tới đây đâu!
"Ngươi chính là Thiên Đạo cai quản địa cầu?!"
Mỗi thế giới đều có Thiên Đạo cai quản riêng.
Người trước mắt có lẽ là hắn!
"Không sai! Bổn toạ chính là Thiên Đạo cai quản địa cầu, tên Thiên Tứ!"
" Nếu bọn ta nói là vô tình tới đây, ngươi có tin không?"
" Vô tình tới? Nói như ngươi vậy không phải ai cũng có thể tới đây sao?"
Hai người các ngươi tính coi Thiên Đạo hắn là kẻ ngốc sao?
Bất quá Thiên Đạo như hắn cũng thật nghẹn khuất.
Người khác hắn có thể trực tiếp xử lý nhưng mà hai người này thì...
"Sao cũng được! Trong vòng một ngày, không ngay bây giờ các ngươi mau quay về!"
Hai người Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh nhìn nhau một cái sau đó đồng thanh nói
"Bổn quân / Bổn đế chơi chán rồi về!"
"Các ngươi!"
Nhịn! Nếu đánh nhau người thua chỉ có thể là Thiên Đạo hắn.
Một người còn có thể miễn cưỡng đánh được, nhưng cả hai người liên thủ thì không cần nghĩ ngờ, hắn thua!
Hàn Dạ Minh:" Người có thể yên tâm! Chuyện ở thế giới này bọn ta sẽ không nhúng tay!"
Ngoại trừ nơi gọi là Cửu tộc kia!
Nghĩ tới Cửu tộc, trong đầu Hàn Dạ Minh lại hiện lên những kí ức Cửu U Huyền từng trải, đáy mắt hiện lên một chút sát khí nhưng dập tắt ngay lập tức
Nếu người của Cửu tộc xuất hiện trước mặt hắn, ha hả, dù Thiên Đạo ngăn cản Hàn Dạ Minh hắn cũng phải sát bằng được!
"Hảo! Bổn toạ đành tin các ngươi!"
Nói xong liền biến mất không thấy tăm hơi đâu
Nguyệt Tĩnh Anh nhìn người đột ngột xuất hiện sau đó lại như bóng ma rời đi, trên gương mặt hiện lên rõ sự sợ hãi.
Tay cô nắm chắt lấy tay Cửu U Huyền, không ngừng run rẩy, lắp bắt hỏi
"Đó...đó là...là...ai?"
Cửu U Huyền:"Hắn chính là người các ngươi gọi là ông trời đó!"
Nguyệt Tĩnh Anh:"Ông..."
Cửu U Huyền:"Không muốn bị sét đánh thì đừng nói ra!"
Nguyệt Tĩnh Anh nhớ lại vừa rồi đột nhiên có sấm sét, sợ tới mức bịt miệng mình lại nhưng đột nhiên nghĩ đến gì đó liền bỏ tay ra khỏi miệng hỏi
"Vậy hai người rốt cuộc là ai?"
Lúc gặp chính là mặc cổ phục, không lẽ là xuyên không trong truyền thuyết sao?
"Chính là như ngươi nghĩ đó!"
Cửu U Huyền đương nhiên nhìn ra nàng đang nghĩ gì.
Dù sao cũng nhìn thấy rồi!
Nhưng mà...
"Chị Tĩnh Anh, chuyện vừa rồi coi như là bí mật của chúng ta được không?".
Truyện Điền Văn
Giọng nói mền mỏng, nhẹ nhàng, môi nở một nụ cười ngây thơ nhưng lại có cảm giác nguy hiểm đến đáng sợ!
Nguyệt Tĩnh Anh là người thông minh, không nghe ra ý của nàng mới lạ!
"Ha ha, vừa rồi hình như có trộm vào nhà!"
Nguyệt Tĩnh Anh âm thầm nuốt nước miếng.
Cô thật không ngờ mình lại cứu được nhân vật nguy hiểm!
Quả nhiên không thể để vẻ bề ngoài đánh lừa!
_____________________
Bởi vì đi học rồi nên việc ra chương mới sẽ không thể đều đặn như lúc nghỉ.
Nhưng mình sẽ cô gắng ra chương lâu nhất có lẽ sẽ khoảng ba ngày mới cập nhật được!.