Sáng hôm sau, hai người đi làm Chứng Minh Nhân Dân.
Mọi việc diễn ra thuận lợi, thành công lấy được Chứng Minh Nhân Dân!
Làm thêm vài giấy tờ, cả hai xuất phát tới Đế Đô!
"Tới rồi, đây chính là Đế Đô!"
Đế Đô vẫn phồn hoa, náo nhiệt như lúc nàng rời đi.
Cửu tộc cũng ở Đế Đô, là một trong những cổ võ thế gia có tiếng ở giới võ thuật.
Năm đó nể tình Cửu tộc là nơi đã sinh ra nàng nên đã tha cho chúng một mạng.
Nếu không phải nàng chỉ quen thuộc với Đế Đô thì còn lâu nàng mới trở về đây!
"Trước hết tìm một chỗ nghĩ chân đã!"
"Nhược Hy!"
Hử, cái tên này nghe quen quen?!
Một cô gái trẻ tuổi chạy tới.
Nàng nhận ra đó là Nguyệt Tĩnh Anh và đi bên cạnh là Lâm Tú Linh!
"Chị Tĩnh Anh, chị Tú Linh hai người sao lại ở đây?"
"Nhà bọn chị ở Đế Đô này.
Em và cậu út em tới Đế Đô chơi sao? Chúng ta cũng coi như là bạn, tới nhà chị đi!"
Suy nghĩ vài giây, Cửu U Huyền gật đầu đồng ý.
Tới nhà Nguyệt Tĩnh Anh cũng tốt, như vậy không cần phải ở khách sạn nữa!
Nói là tới nhà Nguyệt Tĩnh Anh nhưng thật ra là tới nhà riêng của cô.
Đừng nhìn Nguyệt Tĩnh Anh trẻ tuổi nhưng đã tự mở công ty riêng khi mới mười tám tuổi, là giám đốc trẻ tuổi có tiếng trong thương trường!
Lâm Tú Linh cũng không thua kém gì, mới hai mươi ba tuổi đã được bổ nhiệm làm bác sĩ phẫu thuật chính ở bệnh viện tốt nhất Đế Đô, tốt nghiệp một trong những trường đại học y hàng đầu thế giới về cả y học hiện đại lẫn cổ đại!
"Tới nơi rồi! Hai người cứ thoải mái như nhà của mình!"
Nhà riêng của Nguyệt Tĩnh Anh năm ở một nơi yên tĩnh, lấy màu xanh của trúc làm màu chủ đạo, vừa tao nhã vừa thanh lịch!
"Cái đó, có thể tôi hỏi một chút được hay không?"
"Chị Tú Linh muốn hỏi gì?"
Mặc dù quen biết không lâu nhưng không khó để đoán ra tính cách thật của Lâm Tú Linh.
Cô là một người hướng nội, khó mở lòng, khiệm lời.
Bây giờ lại mở miệng hỏi.
Nhưng điều ngạc nghiên nhất lại chính là một nóng một lạnh lại có thể chơi với nhau!
"Hành lý của hai người đâu?"
Đây cũng là câu hỏi của Nguyệt Tĩnh Anh.
Lúc mới gặp, cả hai đều mặc cổ phục, ngoài đó ra thì chẳng còn gì khác
"Hay là để tôi bảo người mua hộ cho hai người vài bộ quần áo nha?"
"Không cần đâu! Chuyện hành lý kệ hai người bọn em là được!"
Bọn họ làm gì có hành lý gì chứ.
Trong Vân Thiên hầu như cái gì cũng có, cần đến hành lý làm gì!
"Cô chủ, cô về rồi à?!"
Từ bên trong nhà, một người phụ nữ trung niên chạy ra, trên người có đeo một chiếc tạp dề, tay phải còn cầm muỗng, chắc là đang nấu ăn!
"Thím Hà, thím sắp sếp phòng cho hai người bọn họ giúp con!"
"Được! Để lát nữa thím dọn phòng cho họ!"
Thím Hà tươi cười đón tiếp.
Cửu U Huyền híp mắt lại nhìn bà ta, sau đó nở một nụ cười
"Xin chào thím Hà, cháu tên Huyền Nhược Hy.
Đây là cậu út của cháu tên Huyền Cửu Hoàng!"
"Hai người họ Huyền sao? Họ này ở Đế Đô bây giờ ít lắm!"
"Dạ, bọn con từ bên ngoài tới đây chơi!"
Nhìn Cửu U Huyền ngoan ngoãn dị thường, Hàn Dạ Minh liền biết sắp có chuyện! Giọng hạ thấp, hỏi
"A Cửu, có chuyện gì sao?"
"Không có gì? Chỉ là giới thượng lưu luôn đầy rẫy tính kế!"
Cửu U Huyền vừa nói hắn liền hiểu.
Đối với mấy chuyện đấu đá kiểu này hắn không có hứng thú!
Mọi người đi vào nhà, ngồi nghĩ sau một quãng đường.
Thím Hà bưng lên nước và trái cây lót dạ
"Thím Hà bên cạnh chị Tĩnh Anh bao lâu rồi?"
"Tính từ lúc bà chủ còn ở thì cũng đã gần gần ba mươi năm!"
"Đúng vậy! Từ khi chị có nhận thức thím Hà đã ở bên chị rồi!"
"Nga, thời gian đúng là thật lâu nha! Hèn gù nhìn tình cảm của hai người lại tốt như vậy, y như mẹ con vậy!"
Lời nói nhỏ nhẹ, khuân miệng hơi mỉm nhưng nghe lời nàng nói còn ý khác nữa, có điều chẳng ai để ý, ngoại trừ thím Hà
Nghe xong lời nàng nói thì biểu cảm hơi mất tự nhiên
"Thím Hà, sắc mặt thím không được tốt lắm.
Bị bệnh rồi sao? Tú Linh, xem giúp mình sức khỏe của thím!"
Nguyệt Tĩnh Anh quan tâm hỏi nhưng lại bị từ chối
"Không sao! Đột nhớ tới bà chủ!"
"Vậy mẹ chị Tĩnh Anh đâu?"
"Sau khi sinh cô chủ thì đã đi!"
Thím Hà vẻ mặt đau buồn nói.
Gương mặt thanh tú của Nguyệt Tĩnh Anh cũng thoáng qua buồn, nhưng sau đó lại tươi cười
"Được rồi, gần tới giờ cơm tối rồi, hai người ăn xong lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi để ngày mai còn có sức đi chơi Đế Đô!".