Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 121: 121: Phần Thưởng Cho A Cửu Nha !






Chợ đêm vô cùng nhộn nhịp, người qua kẻ lại tấp nập.

Những gian hàng trò chơi, đồ ăn luôn kín người
"Phi tiêu trúng thưởng đây, 30 tệ mười lượt!"
Cửu U Huyền:"Ông chủ hai mươi lượt!"
Nhận lấy hai mươi cái phi tiêu từ ông chủ gian hàng, đưa cho Hàn Dạ Minh mười cái
"Thấy mấy thứ tròn tròn màu lục kia chưa! Dùng thứ này khiến chúng vỡ đi!"
"Hảo!"
Liên tục hai mươi lần hai trúng cả, khiến cho ông chủ gian hàng và người qua đường ngạc nhiên.

Kết hợp với khuân mặt yêu nghiệt kia, đặc biệt là Hàn Dạ Minh không biết đã đốn tìm biết bao nhiêu phụ nữ có mặt ở đây.

Rất nhiều người lấy ảnh ra chụp lại đăng lên mạng!
Bằng!
Một tiếng súng, khiến tất cả chết lặng.

Tất cả đồng loạt nhìn lại, là một nhóm người tay cầm vũ khí, trên người đầy xăm trổ, ai cũng dữ tợn
"Chờ đêm này cũng đông vui thật!"
Tên cầm đầu vác một khẩu súng lớn, tiến lên một bước, quét mặt một vòng thân ảnh của Cửu U Huyền liền lọt vào mắt hắn
"Từ khi nào lại có một em gái xinh đẹp như vậy!"
Ánh mắt không mấy tốt đẹp dán lên người nàng!
Hàn khí gần đó bỗng giảm một cách đột ngột, những người khác đều cho rằng bắn đêm nhiệt độ hạ xuống!

"Đại ca, đây chính là người em đã nói! Con bé kia có rất nhiều tiền!"
Bỗng nhiên, một trong số tên đó lên tiếng, ngón tay chỉ vào nàng.

Cửu U Huyền nhướng mày, đây không phải là tên gặp ban ngày sao?
"A Cửu, bọn chúng là ai?"
Hàn Dạ Minh hỏi, giọng nói không hề nghe ra chút cảm xúc nào!
"Cướp!"
"Vậy có thể giết không?"
"Việc này phải xem cảnh sát! Bất quá ngươi có thể đánh, tốc độ không được quá nhanh, nhưng không được để bản thân bị thương!"
Cửu U Huyền nhàn nhạt nói
Một nụ hôn chuồn chuồn lướt qua môi nàng.

Cửu U Huyền toàn thần cứng đờ, giận dữ nhìn hắn
"Ngươi làm gì?!"
"A Cửu lo lắng cho ta, ta rất vui! Đó là phần thưởng cho A Cửu nha!"
Giọng nói ngọt khiết không biết dìm bao nhiêu trái tim thiếu nữ ở đây
"Ta mới không cần!"
Vừa nói vừa lấy tay lau đi, gương mặt quay sang chỗ khác.

Nếu nhìn kĩ thì vành tai nàng hơi nổi tầng đỏ!
Hàn Dạ Minh không khỏi bật cười nhẹ.

A Cửu của hắn thật đáng yêu a ~

Lúc này mới hiểu ra, hai người không phải chú cháu hay anh em, mà là một đôi!
Cái này cũng không thể trách ai vì bề ngoài hai người chênh lệch rất nhiều! (Đang nói đến tuổi tác nha)
Bị ăn cẩu lương ngay trong lúc đi cướp như vậy làm gì có ai chịu nổi.

Tên đại ca cầm đầu tức giận quát
"Bắt lấy con nhỏ kia!"
Đồng loạt tay cầm vũ khí tiến tới muốn bắt Cửu U Huyền.

Gương mặt Hàn Dạ Minh vừa rồi còn ôn nhu cười, bây giờ lại lãnh băng đến đang sợ
Tất cả người có mặt há hốc mồm.

Lật mặt có phải quá nhanh rồi không? Những người đang yêu sẽ có hai mặt, câu này quả nhiên không sai!
"A!"
"A!"
"A!"
"...!"
Thảm cảnh của bọn cướp thảm không nỡ nhìn.

Từng tên bị Hàn Dạ Minh đánh đến mặt mũi bầm dập, dù tay có súng cũng không làm gì được hắn!
Hàn Dạ Minh tiến gần lại tên tên đại ca cầm đầu kia, bóp chặt cổ hắn, ánh mắt thị huyết.

Tên đại ca kia sợ hãi muốn nói cầu xin nhưng không thể phát ra âm thanh.

Lúc này đã biết mình chọc giận nhầm người!
Một bàn tay nhỏ động tới cánh tay hắn, Hàn Dạ Minh hiểu ý, tha cho tên kia
"Các người theo tôi tới đồn cảnh sát!"
Đồn cảnh sát
Nhìn hai người trước mặt, tất cả cảnh sát cơ hồ muốn khóc
Sao lại tới nữa?.