Buổi tối, đèn đường sáng chưng, hai bóng dáng một lớn một nhỏ đi trên con đường
"Ngươi vừa mới tới nơi này không lâu vậy mà lại tới đồn cảnh sát!"
"A Cửu, đồn cảnh sát là gì!"
"Ngươi cứ coi như là đại lao đi!"
"Vậy đây là loại vũ khí gì?"
Không biết từ nào trên tay Hàn Dạ Minh xuất hiện một thứ, đó là một khẩu súng lục.
Cửu U Huyền kinh ngạc nhanh chóng giấu khẩu súng vào túi áo, nhìn xung quanh phát hiện chưa ai nhìn thấy chuyện này mới an tâm
"Ngươi lấy thứ này ở đâu ra vậy?"
"Thì chính là nơi vừa rồi đó!"
Người nào đó lại hồn nhiên trả lời mà không biết hậu quả, khiến cho Cửu U Huyền cũng bó tay
Kiểu này, Minh Đế đại nhân mà một mình tới địa cầu thì không biết sẽ có chuyện động trời gì xảy ra nữa!
"Đây là một loại vũ khí, gọi là súng! Thứ này nếu tùy tiện lấy ra sẽ bị hiểu nhầm thành buôn lậu vũ khí! Cho nên, lát nữa vứt đi!"
"Ta đã biết!"
Hắn có biết thật không vậy? Xem ra khi còn ở đây muốn đi đâu thì thì nhất định phải đưa hắn đi theo!
"Ta rời đi nơi này cũng mấy trăm năm, muốn ở lại chơi vài ngày.
Ngươi có muốn đi không?"
Thực ra với thực lực của hai người muốn xé rách không gian quay lại đại lục cũng không phải là chuyện khó gì.
Nhưng vấn đề là sẽ kinh động tới Thiên Đạo.
Mặc dù Quang giới không thuộc nơi Thiên Đạo cai quản, mà hai người một người là đế quân Quang giới, một người là gia chủ gia tộc bảo hộ, Thiên Đạo sẽ không làm gì họ, nhưng cũng sẽ không tránh khỏi phiền toái!
Thôi thì nhân đây đi đâu đó chơi cho khuây khoả!
"A Cửu ở đâu ta ở đó!"
"Vậy chúng ta tới Đế Đô đi!"
"Hảo!"
"Nhưng trước hết cần phải làm Cứng Minh Nhân Dân đã!"
Chứng Minh Nhân Dân? Đó là cái gì? Địa cầu thật nhiều thứ kỳ lạ!
Vừa rồi khi ở đồn cảnh sát, nếu không phải cảnh sát muốn mau mau tiễn vị đại thần nào đó đi, thì có lẽ phải xuất trình giấy tờ!
Nhưng mà vấn đề là một người đã rời đi mấy trăm năm, một người mới lần đầu tới, muốn xuất trình giấy tờ căn bản không lấy ra được!
Muốn làm Chứng Minh Nhân Dân căn bản không khó, bất quá hiện tại lấy đâu ra Sổ Hộ Khẩu đây?
Lần đầu tiên cảm thấy đi chơi thôi mà cũng thật bất lực!
Đang nghĩ miên man, thì nhìn thấy một thứ.
Hai mắt Cửu U Huyền bỗng sáng lên!
"A Cửu, có chuyện gì?"
"Chính là nó!"
Biển thông báo gần đó có dán: Làm thẻ Chứng Minh Nhân Dân cho người vô gia cư! Miễn phí không cần Sổ Hộ Khẩu!
Thật đúng là thứ nàng đang cần!
"Thứ đó khiến A Cửu vui sao? Vậy để ta lấy cho A Cửu!"
"Không cần! Đi thôi, chúng ta đi ăn đêm, mai đi làm Chứng Minh Nhân Dân!"
Khéo tay Hàn Dạ Minh chạy về hướng chợ đêm
Mặc dù không biết chuyện gì nhưng thấy nàng vui như vậy, trên mặt Hàn Dạ Minh không cấm được nở một nụ cười ôn nhu!
Khi hắn nở nụ cười, mọi thứ xung quanh dù đẹp tới đâu, lộng lẫy tới đâu đều ảm đạm.
Người qua đường không khỏi ngây người!
Nụ cười của hắn khiến mọi thứ ảm đạm!
Đáng tiếc, Cửu U Huyền lại không thấy!
Hai người cứ như vậy vui vẻ tới chợ đêm, phất phảng quên hết chuyện của Liễu Nguyệt Vân.
Ăn đủ mọi thứ ở chợ đêm mà không biết no!
Nhưng chơi chưa được bao lâu liền có phiền phức tới tìm!
________________________.